Chờ khi Hạ Bạch có tâm trạng mở app trò chơi ra thì đã là hai giờ sau sự việc gửi nhầm tin nhắn.
Trang cá nhân thành tựu lại sáng lên một map, lần này là map đặc biệt, lấy sân khấu đẫm máu kia làm bìa, trên mặt bìa có một ngôi sao nhỏ màu vàng.
Hạ Bạch lại bắt đầu nghiên cứu kỹ năng của Lưu Cường và Chung Tử Thương.
Kỹ năng của Chung Tử Thương là kỹ năng đạo cụ, cậu ta có một đạo cụ tên là 【Vòng Thời Không】, đạo cụ này giống như cậu ta đã nói, có thể ràng buộc một người, sau khi ràng buộc, hai bên có thể triệu hồi đối phương đến bên cạnh, cho dù sống hay chết.
Hạ Bạch nghĩ nghĩ, đây là một đạo cụ vô cùng mạnh.
Nếu ràng buộc là một người rất mạnh, tương đương với lúc nguy hiểm, hai người có thể kề vai chiến đấu. Đây chỉ là cơ sở nhất. Còn có rất nhiều thứ có thể mở rộng, ví dụ như một người khi gặp nguy hiểm, một người khác có thể nhờ vào đó triệu hoán cậu ta đến bên cạnh, rời xa nguy hiểm, đây lại là một đạo cụ có thể giữ mạng.
Còn có những phương pháp khác có thể kéo dài sử dụng, ví dụ như triệu hoán nhiều lần, có thể dùng như kỹ năng ẩn thân, có thể sử dụng như kỹ năng lao nhanh vân vân.
Thảo nào Chung Tử Thương có thể cùng anh trai tiếp nhận nhiệm vụ treo thưởng của Cục quản lý trò chơi, nhận map khó như vậy. Anh trai cậu ta cũng có kỹ năng, hai người phối hợp sẽ trở thành hợp tác rất mạnh, giống như Vưu Mạc Hàn và Thạch Đan Phượng.
Hạ Bạch mở ách xác chết ra, nhìn Chung Tử Thương ở bên trong, khi cậu nhìn sang, thì thấy Chung Tử Thương ngẩng đầu nhìn về phía cậu, cười với cậu, giống như ngày cậu ta vừa dọn đến ký túc xá của bọn họ.
"Đàn anh, ngày mai sẽ đưa anh về trường." Ngón tay Hạ Bạch đặt ở trên đầu cậu ta xoa xoa, thì thào nói.
Cậu lại lật sách xác chết đến một trang kia của Lưu Cường, xem xét kỹ năng của Lưu Cường, móc vốn liếng của gã.
Kỹ năng của Lưu Cường và thân phận trong trò chơi của gã, đều là 【 Người Ngàn Mặt 】. Giống như Hạ Bạch đoán, chỉ cần gã xé mặt người khác dán lên mặt mình thì sẽ có thể biến thành người khác.
Hạ Bạch không có hứng thú đối với kỹ năng này, không phải đến đường cùng tử vong, cậu sẽ không xé mặt người khác, cậu cảm thấy hứng thú chính là của cải của Lưu Cường, chỗ của Lưu Cường vẫn còn bao nhiêu khuôn mặt có thể dùng.
Tổng cộng 12 tấm. Có nam có nữ, có già có trẻ.
Xem ra gã đã gây không ít họa cho người khác.
Xem xong hai người kia, Hạ Bạch tiếp tục nhìn về phía những đồng đội khác trong sách xác chết, xem xong sách xác chết, Hạ Bạch lại đi tới trung tâm giao lưu người chơi xem một chút.
Trang đầu của trung tâm giao lưu người chơi hôm nay, không có gì bất ngờ xảy ra, hơn phân nửa là thảo luận phó bản đài truyền hình Hoa Ninh. Vốn trung tâm giao lưu thảo luận nhiều nhất chính là map đã bị phá gần đây, đài truyền hình Hoa Ninh lại là map đặc biệt hiếm khi xuất hiện, lại có người chơi và xã đoàn ngôi sao tham dự, độ thảo luận còn nhiều hơn rất nhiều so với bản đồ trước đó, gần như là càn quét cả một khu.
《Người chơi map đặc biệt lần này đáng sợ quá.》
《Người chơi của hội Thánh Du lại bị diệt hết toàn quân sao? 》
《Tôi còn xem thường đoàn Bán Nguyệt, còn có ai moi được thông tin gì mới của đoàn này không?》
《Chỉ có một mình tôi chú ý tới thiếu niên ngơ ngác kia thôi sao? 》
Hạ Bạch: "..."
Trang đầu hình như có một bài đăng kỳ quái.
Thiếu niên ngơ ngác này chính là đang nói về cậu sao? Tại sao còn có người thảo luận về cậu nữa?
Hạ Bạch vốn định nhấp vào bài đăng nóng nhất xem đầu tiên, rồi lại không chút do dự mà bấm vào bài đăng kỳ quái kia.
《Chỉ có một mình tôi chú ý tới thiếu niên ngơ ngác kia thôi sao? 》
Chủ thớt: [Ba tấm ảnh.]
Chủ thớt đăng ba bức ảnh, là ba bức ảnh chụp lúc Hạ Bạch đi ra từ trong ba trò chơi, có bức ảnh Hạ Bạch ở trong góc, anh ta còn cố ý khoanh tròn lại.
Chủ thớt: [Không ai chú ý tới cậu ta sao? Số lần chơi game rất cao, đã liên tục qua ba trò chơi, ba trò chơi này đều không đơn giản, một trong số đó còn là map đặc biệt. ]
Lầu 2: [Đúng vậy! Hơn nữa ba map cậu ta đi đều có thành viên của đội Công Kiên!]
Lầu 3: [Nhìn dáng vẻ trông không thông minh lắm, thì ra lại rất thông minh? ]
Lầu 4: [ Là tuổi thơ của đại lão sao? Có người biết cậu ta là ai không? ]
Lầu 5: [Oa, là đại lão ngầm sao? Sẽ không để chủ thớt phát hiện ra kho báu chứ! ]
6L: [ Mỗi trò chơi cậu ta vào đều có đại lão, có thể là được đại lão dẫn đó. ]
7L: [Tôi biết cậu ta, là tình nguyện viên của học viện y Hòa Bình đi cứu viện ở thành phố Tuyền Quảng, tên cụ thể thì không biết. ]
8L: [Nếu là tình nguyện viên của Học viện Y a Bình thì có thể hiểu được, một trò chơi xuất hiện ở trường học của cậu ta, hai trò chơi khác ở chỗ cậu ta trợ giúp, chỉ có thể nói là cậu ta xui xẻo thôi. ]
Lầu 9: [Vận may không tốt ở đâu? Mỗi lần đều có thể gặp được đại lão, ba trò chơi không biết còn có bao nhiêu tích phân, trò chơi đặc biệt có thể còn có được phần thưởng đạo cụ nữa đấy. ]
10L: [Có thể rất biết ôm đùi. ]
Nhìn đến đây, Hạ Bạch thở phào nhẹ nhõm, rất nhanh bài viết này đã bị gạt ra khỏi trang chủ, không có bao nhiêu người chú ý đến cậu nữa.
Cậu yên tâm đến topic hot nhất xem mọi người thảo luận về trò chơi này.
Đây đã trở thành sở thích mới của Hạ Bạch, mỗi lần sau khi ra khỏi trò chơi, xem người chơi thảo luận về trò chơi mà bọn họ đã phá được, nhưng đừng thảo luận về cậu là được.
Xem một lúc, không có gì bất ngờ xảy ra, bài đăng lại trở thành bài viết cãi nhau, bởi vì có người chế nhạo hội Thánh Du, nói là hội Thánh Du gây sự trước, kết quả là bị diệt đoàn trong trò chơi.
Lúc này Hạ Bạch mới biết trước khi trò chơi xuất hiện, đài truyền hình Hoa Ninh đã xảy ra chuyện gì.
Lập trường của hội Thánh Du và đoàn Bán Nguyệt là giống nhau, bọn họ trên cơ bản thuộc về phái chào mừng sự xuất hiện của trò chơi, thực lực của đoàn Bán Nguyệt rất không tồi, hội Thánh Du muốn bọn họ gia nhập hội Thánh Du, mở rộng bản đồ thế lực của bọn họ, nhưng Đoàn Bán Nguyệt không đồng ý.
Lần này chính là hội Thánh Du biết được hai vợ chồng đoàn trưởng của đoàn Bán Nguyệt đến thành phố Tuyền Quảng, lại đuổi đến bàn bạc chuyện này với bọn họ lần nữa, đoàn Bán Nguyệt vẫn không đồng ý, vì thế xảy ra đánh nhau, để người của Cục quản lý trò chơi biết được.
Cân nhắc đến việc có cả nguyên lão và đoàn trưởng của hai xã đoàn lớn đều tham dự trong đó, nhưng Phòng hành động của Cục quản lý trò chơi thành phố Tuyền Quảng không có nhiều người chơi mạnh, vì thế Cục quản lý trò chơi cũng điều Lăng Trường Dạ đang nhàn rỗi đi.
Mà nhóm tình nguyện viên, cho rằng nơi đó xảy ra hoả hoạn, cũng chạy tới.
Bốn đoàn đội, 44 người của ba phe cứ như vậy mà cùng nhau tiến vào trò chơi.
Sau khi hội Thánh Du bị trào phúng, rất nhiều người chơi vào mắng chửi người, hai bên cãi nhau, bài đăng này không có ý nghĩa gì nữa, Hạ Bạch tắt đi.
Cậu đến cơ sở dữ liệu nội bộ của Cục quản lý trò chơi, lại xem kỹ tư liệu của hội Thánh Du một lần.
Hội Thánh Du là một trong những xã đoàn lớn chào đoán sự xuất hiện của trò chơi, có một hội trưởng, hai phó hội trưởng, mười người chơi nguyên lão. Vốn là mười ba nguyên lão, có ba nguyên lão đã chết, đương nhiên hiện tại đã chết năm người, hai thi thể ở chỗ Hạ Bạch.
Những người này là nhóm người chơi sớm nhất của hội Thánh Du. Có thể chào mừng sự xuất hiện của trò chơi, cũng giúp trò chơi " sàng lọc" nhân loại, nghĩ cũng biết đám người này không có một ai hiền lành, tội phạm, bi.ến th.ái, kẻ điên….cần có đều có.
Tư liệu ghi lại, hội trưởng của hội Thánh Du hẳn là chưa từng lộ diện, phỏng đoán là sức khỏe cực kỳ không tốt, thường xuyên nằm trên giường, nhưng không biết vì sao, người của hội Thánh Du đặc biệt kính sợ gã.
Bởi vì hội trưởng không có cách nào vất vả, người nắm quyền thực tế của hội Thánh Du là hai phó hội trưởng, một người trong đó chính là 【Người Thông Linh】 xếp hạng thứ hai trên bảng xếp hạng điểm, một người khác thân phận trò chơi không biết.
Hạ Bạch nhìn một hồi thì buồn ngủ nặng nề nhắm mắt lại.
Ngày hôm sau, Lăng Trường Dạ, Dương Mi Lai và Hạ Bạch cùng nhau ăn sáng, sau khi ăn sáng xong thì Hạ Bạch sẽ trở về trường học.
Lăng Trường Dạ nói: "Xem như đài truyền hình Hoa Ninh là cậu đã hoàn thành nhiệm vụ trò chơi tuần sau, trở về nghỉ ngơi cho tốt, hai tuần sau chính thức bắt đầu tiếp nhận nhiệm vụ của đội Công Kiên."
"A." Hạ Bạch liếc anh một cái, vùi đầu ăn hai miếng cơm trắng, hỏi: "Các anh thì sao? Còn ở lại thành phố Tuyền Quảng không?"
Dương Mi nói: "Tụi anh cũng phải rời đi, tình thế bên thành phố Tuyền Quảng đã ổn định rồi."
Hạ Bạch: "Các anh đi đâu?"
Dương Mi: "Thành Phong Ninh, trụ sở chính của Cục quản lý trò chơi. Em trai, cuối tuần em có muốn đến không? Bảo bọn họ chuẩn bị cho em một căn nhà ở gần đó, hầu hết người chơi của đội Công Kiên đều ở đó á."
Hạ Bạch: "..."
Ở Cục quản lý trò chơi, nhà ở không cần tiền phải không?
Hạ Bạch gật đầu: "Được, chờ tôi sửa xong thì sẽ đi tìm các anh."
"Sửa cái gì?" Lăng Trường Dạ hỏi.
Hạ Bạch có chút xấu hổ, "Trợ lý sinh hoạt Tống Lộ của tôi nói có thể sửa sân cho tôi, cũng không cần sửa sân trong, tôi chỉ là muốn mở rộng một chút, cho Hỉ Thần cùng xác chết ở thoải mái một chút, lần trước tôi chôn ông nội suýt chút nữa đã không tìm được đất."
"..."
Dương Mi rất tò mò, "Nhà của em ở đâu? Chờ cuối tuần rảnh rỗi anh sẽ đến nhà em chơi?"
Hạ Bạch nói địa chỉ chi tiết cho bọn họ.
Ăn sáng xong thì bọn họ liền tách ra.
Hạ Bạch cùng tình nguyện viên trở về học viện y Hòa Bình ở thành phố Khương Kỳ.
Lúc ấy chiếc xe buýt chở 49 học sinh rời đi, lúc về trường thiếu đi 9 học sinh, có thêm 8 thầy đại thể.
Trường học mở một lễ truy điệu cho chín người, ngày lễ truy điệu đó Hạ Bạch rời trường học, cậu không thích tham gia hoạt động như vậy.
Đi ra khỏi cổng trường học, cậu liền nhìn thấy chiếc xe việt dã của Lận Tường.
Hiện tại cậu có xe, nhưng sau khi Lận Tường nghe được cậu trở về, không kịp chờ đợi muốn gặp cậu, tích cực nói muốn đưa cậu về nhà.
Còn chưa lên xe, Lận Tường đã kích động nói: "Hạ Bạch! Tôi có một chuyện vui muốn nói cho cậu! Chuyện vui lớn luôn!"
Hạ Bạch ngồi xuống ghế phụ, thấy dáng vẻ kìm nén của cậu ta, phối hợp hỏi cậu ta: "Chuyện vui gì?"
Lận Tường không nói, cậu ta trực tiếp cho Hạ Bạch xem.
Trong ánh mắt nghi hoặc của Hạ Bạch, cậu ta lấy từ trong túi dưới chân ra một quả táo đã thối rữa, cố ý đi một vòng trước mặt Hạ Bạch, sau đó dừng ở trước mắt cậu.
Quả táo đã mục nát kia đang dần phục hồi như cũ trước mắt Hạ Bạch, mùi thối rữa cũng không còn nữa, giống như quả táo tươi mới hái xuống từ trên cây.
Cậu ta không có cố làm ra vẻ huyền bí, Hạ Bạch thật sự sửng sốt.
Hiếm khi thấy được Hạ Bạch biểu lộ ra như vậy, Lận Tường thỏa mãn đến nổi bong bóng, cậu ta nhẫn nhịn lâu như vậy không nói được với Hạ Bạch, đều muốn nghẹn muốn chết rồi, lúc này nhìn thấy Hạ Bạch biểu lộ kinh ngạc, cảm thấy hết thảy đều đáng giá.
Cậu ta hiến bảo vật cho Hạ Bạch: "Mau nếm thử."
Hạ Bạch nhận lấy quả táo cắn một miếng, "Rắc", từ âm thanh có thể nghe ra giòn đến cỡ nào, thanh ngọt nhiều nước, "Ngon đó,còn ngon hơn quả tôi hái ở trên núi."
Lận Tường càng thỏa mãn hơn, khóe miệng như muốn kéo tới mang tai.
Hạ Bạch: "Kỹ năng hệ chữa trị sao?"
Giống như Hạ Bạch đã suy đoán trước đó, trò chơi không phải luôn muốn giết người, trò chơi xuất hiện, đồng thời cho nhân loại kỹ năng, trong kỹ năng nhiều nhất vẫn là kỹ năng hệ chữa trị. Trong khoảng thời gian này, Hạ Bạch làm tình nguyện viên, thấy rất nhiều người chơi hệ chữa trị có thể làm cho thịt mọc ra từ xương trắng, khi nhìn thấy chiêu này của Lận Tường, đầu tiên nghĩ đến là kỹ năng hệ chữa trị.
Lúc cậu không biết, Lận Tường đã vào một trò chơi, có được kỹ năng hệ chữa trị?
"Hẳn là thuộc về hệ chữa trị, nói cho đúng là thanh lọc." Lận Tường nói.
Hạ Bạch lại sửng sốt, nếu như Lận Tường không nói là thanh lọc, cậu hoàn toàn không nghĩ tới, nó càng có khuynh hướng phục hồi như cũ, nếu như ngay cả quả táo đã hư thối đều có thể thanh lọc như lúc ban đầu, như vậy năng lực thanh lọc này của Lận Tường, cũng không phải thanh lọc phổ biến trên ý nghĩa, phạm vi kỹ năng bao trùm vô cùng rộng.
Lận Tường đã kích động nói: "Có thể thanh lọc tất cả ô nhiễm tinh thần, còn có thể thanh lọc tất cả các loại ô nhiễm trên vật thật. Tôi đã thử qua, ngay cả tế bào ung thư trên cơ thể con người cũng có thể thanh lọc một phần."
Hạ Bạch cũng kích động theo, "Thi thể hư thối cũng có thể thanh lọc được hả?"
Lận Tường: "..."
"Có thể, có thể nhỉ. Ài? Tôi muốn nói cái gì nhỉ, đúng, nói cho cậu biết, tôi làm sao thu được kỹ năng."
Thì ra ngày Hạ Bạch họ xuất phát đi thành phố Tuyền Quảng, Lận Tường đến vồ hụt, cậu ta không từ bỏ, mà là lái xe cũng đi thành phố Tuyền Quảng, kết quả lúc đi mua nước lại bị cuốn vào trò chơi.
Trò chơi kia giống như rạp chiếu phim Hài Hòa mà Hạ Bạch bị cuốn vào, có sự ô nhiễm tinh thần, nhưng so với rạp chiếu phim Hài Hòa thì trực tiếp hơn, ô nhiễm là quan điểm chính của trò chơi, phá được không chỉ có một mình Lận Tường, nhưng Lận Tường là người tỉnh táo nhất, bị ô nhiễm ít nhất, vì thế cậu ta có được kỹ năng này.