Người Tình Thầm Lặng

Chương 1



Yêu nhau năm năm, đồng nghiệp lẫn người thân của anh đều chưa từng biết đến sự tồn tại của tôi.

Tôi hỏi: “Vì sao chưa bao giờ anh đưa em theo?”

Anh say khướt, chỉ đáp cộc lốc: “Đừng ồn ào.”

Kéo chăn lên rồi chìm vào giấc ngủ.

Tôi xuống lầu đứng giữa gió lạnh suốt một lúc lâu, nửa đêm 12 giờ, tôi nhắn tin cho anh một câu: Chia tay đi.

Anh không đuổi theo, một tháng trôi qua rồi cũng chẳng hồi âm.

Tôi bỏ ghim trò chuyện với anh.

Cho đến hôm nay, đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp lại nhau sau khi chia tay.

1

Sở dĩ chọn thứ Bảy để dọn nhà, là vì trước đây cứ chiều thứ Bảy hằng tuần, Nghiêm Gia Minh đều ra ngoài tụ tập với đồng nghiệp, nói là để giải tỏa áp lực công việc cường độ cao suốt một tuần.

Tôi nghĩ im lặng mang đồ của mình đi, tránh phải chạm mặt lúng túng.

Cố Vũ nhất quyết muốn đi cùng giúp tôi, nói như thế sẽ dọn nhanh hơn.

Hôm đó nửa đêm tôi bỏ đi, điện thoại lại hết pin, may mà có Cố Vũ trả tiền khách sạn giúp, tôi mới không phải lang thang ngoài đường.

Sau đó Cố Vũ tỏ tình với tôi, tôi đồng ý: có lẽ bắt đầu một mối tình mới, mới là cách tốt nhất để kết thúc một mối tình cũ.

Một tháng không quay lại, trong nhà hơi bề bộn: sàn không quét, sofa thì bày đầy đồ linh tinh, trên bàn còn sót hộp cơm mua ngoài đã ăn xong mà chưa dọn.

Tôi lục trong tủ giày tìm được một đôi dép, vừa định đưa cho Cố Vũ thay, thì cửa phòng ngủ bật mở.

Nghiêm Gia Minh xuất hiện ngay khung cửa, lạnh lùng nhìn chằm chằm chúng tôi.

Sao anh ấy lại ở nhà?

Tôi bỗng thấy hơi luống cuống.

Bàn tay của Cố Vũ vươn ra từ phía sau, siết chặt tay tôi.

Tôi ổn định tinh thần lại một chút, lắp bắp nói: “Em về lấy đồ.”

Nghiêm Gia Minh liếc nhìn bàn tay đang nắm chặt của chúng tôi, ánh mắt đầy mỉa mai quét qua gương mặt tôi: “Giang Yến Yến, em làm loạn đủ chưa?”

Anh ấy còn cho rằng tôi đang vô cớ quấy rối, giở tính trẻ con.

Tôi muốn thể hiện sao cho thoải mái một chút, nhưng cứ chạm phải ánh mắt của Nghiêm Gia Minh, trong lòng lại chột dạ, không kìm được mà né tránh.

Cố Vũ siết tay tôi chặt hơn: “Hai người đã chia tay rồi, bây giờ Yến Yến là bạn gái của tôi.”

Nghiêm Gia Minh đảo mắt khinh bỉ.

Tôi biết, Nghiêm Gia Minh không ưa gì Cố Vũ.

Cố Vũ mở một tiệm bánh mì nho nhỏ trong khu dân cư, so với việc Nghiêm Gia Minh làm quản lý quỹ ngôi sao ở một công ty tài chính danh tiếng, thì dĩ nhiên không được rực rỡ hào nhoáng bằng.

Quan trọng hơn, suốt hơn hai mươi năm qua, Nghiêm Gia Minh từng là một thần tượng trong lòng tôi, là nam thần mà tôi tôn thờ.

Tôi bắt đầu thấy hối hận: có nên đợi lần tới lúc Nghiêm Gia Minh không ở nhà rồi hãy dọn nốt đồ hay không?

Ngay lúc tôi đang chần chừ muốn rút lui, bỗng “cộc cộc cộc” – có người gõ cửa.