Người Vốn Phong Lưu

Chương 302: Người Vốn Phong Lưu



Dứt lời, Hoàn Cửu lang đứng lên, hắn hướng tới Vương Hoằng vái chào thật sâu, sau đó chuyển sang Trần Dung, cũng hướng tới nàng vái chào thật sâu.

Khi làm động tác này biểu tình của hắn rất nghiêm túc, có vẻ tôn kính chi cực.

Hoàn Cửu lang bên này còn chưa ngồi xuống, bên cạnh Dũ Chí rốt cuộc không thể tự chế mà cuồng tiếu.

Đúng lúc này, Vương Hoằng mở miệng: “Người đâu.”

Một hộ vệ tới gần đáp: “Lang quân?”

Hai mắt Vương Hoằng khóa chặt trên sách lụa, cũng không ngẩng đầu lên: “Đuổi hai người này xuống xe ngựa.”

Mệnh lệnh vừa thốt ra, hộ vệ không chút nghĩ ngợi đáp: “Vâng.”

Dũ Chí liên tục lắc đầu, vội kêu lên: “Không cần đuổi không cần đuổi, chúng ta tự mình rời đi.” Một bên kêu lên một bên cười to, hai người ngay cả tháp đều chưa ngồi ổn liền tranh thủ nhảy xuống xe ngựa.

Tuy rằng hai người đã đi xa, nhưng tiếng cười quái dị vẫn không ngừng truyền đến.

Vương Hoằng chậm rãi nhíu mày.

Chàng gập sách lụa, chuyển sang một hộ vệ quát: “Chém ngựa!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ra lệnh một tiếng, hộ vệ kia nghiêm nghị đáp: “Vâng.”

Đáp ứng xong, hộ vệ kia rút đao nơi thắt lưng, đi về phía xe ngựa của Dũ Chí và Hoàn Cửu lang.

Lúc này, trong xe ngựa truyền đến tiếng cười to, đã khiến cho không ít người chú ý. Những người này nhìn thấy hộ vệ kia như gió xoáy ập đến thì không khỏi kêu sợ hãi ra tiếng.

Trong tiếng kêu, Dũ Chí ngồi trong xe ngựa bị kinh động lập tức ngẩng đầu lên.

Hắn vừa nâng mắt liền đối diện với đại đao lạnh lẽo của hộ vệ, lập tức Dũ Chí quát to một tiếng, vội vàng co rụt đầu lại, kêu lên thảm thiết: “Thảm rồi thảm rồi!”

Dũ Chí vừa kêu, Hoàn Cửu lang cũng vươn đầu ra. Vì thế, trong tiếng quái kêu của Dũ Chí, trong tiếng quát khẩn trương của Hoàn Cửu lang, hộ vệ kia xông tới, khi xẹt qua xe ngựa, hàn đao trong tay hắn rơi xuống nhanh như tia chớp!

Huyết quang vọt lên cao, tuấn mã đang kéo xe bị c.h.é.m bay đầu. Mà lúc này, xe ngựa vẫn theo quán tính chạy về phía trước.

Lập tức, vài hộ vệ của Dũ gia cùng Hoàn gia vội vàng vọt tới, hơn mười đôi tay đồng thời vươn ra, giữ vững xe ngựa.

Trong xe ngựa, Dũ Chí kinh hồn chưa định vẫn đang kêu to, Hoàn Cửu lang ốm yếu lại dùng tay ấn n.g.ự.c chửi ầm lên.

Mê Truyện Dịch

Trong đủ loại âm thanh náo nhiệt, hộ vệ Vương gia giữ cương ngừng tuấn mã, nghiêm trang hướng tới mọi ánh mắt tò mò mà giải thích: “Ngựa của Dũ gia bị bệnh, vì phòng bị sẽ lây bệnh cho cả đoàn ngựa, mỗ không thể không thực hiện thủ đoạn độc ác này.”