Người Vốn Phong Lưu

Chương 394: Người Vốn Phong Lưu



Vừa đi ra, Trần Tam lang đã lao ra một bước, vươn tay định kéo ống tay áo của Trần Dung.

Đúng lúc này, một cái chổi quét qua dưới chân hắn. Trong lúc Trần Tam lang không để ý, một tạp dịch đang quét rác xuất hiện ở giữa hắn và Trần Dung.

Chỉ thấy tạp dịch kia trừng mắt nhìn Trần Tam lang, thô giọng quát: “Coi chừng!”

Giọng nói hùng hậu, trung khí mười phần! Hơn nữa trong ánh mắt kia có sát khí nặng nề, không phải khí chất một tiện phó có thể có? Trần Tam lang cả kinh, theo phản xạ lui ra phía sau.

“Soạt soạt” trong tiếng quét rác, bụi bặm bỗng dưng ập về phía Trần Tam lang. Mà Trần Dung đã dần dần biến mất ở trong tầm nhìn của hắn.

Xa xa, Bình ẩu vừa thấy Trần Dung đi ra vội vàng chạy tới gần, bà liếc nhìn một nhà Trần Nguyên ở bên trong rồi hỏi: “Nữ lang, Tam lang cùng lang chủ bọn họ dường như rất khẩn trương?” Dừng một chút, bà thêm một câu: “Bọn họ có phải tức giận hay không?” Trong giọng nói có bất an cùng trách cứ với Trần Dung.

Trần Dung lạnh lùng nói: “Bọn họ ư? Chân trước vừa tới Kiến Khang, sau lưng đã tới tìm một người đã xuất gia còn có chút cừu oán với bọn họ. Xem ra, bọn họ đã bị Trần thị vứt bỏ, trở nên cùng đường rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nói tới đây, nàng thầm nghĩ: Trần Vi cùng Nhiễm Mẫn đến đây ư? Sao lại nhanh như vậy?

Nàng đến Kiến Khang mới một hai tháng, sao Nhiễm Mẫn cũng đến rồi? Không phải y luôn luôn quân vụ bận rộn, rất khó có thời gian rảnh rỗi sao?

Mê Truyện Dịch

Khi Trần Dung đang suy nghĩ, Bình ẩu ôi chao một lúc, nhịn không được khuyên nhủ: “Nữ lang, bọn họ dù sao cũng là trưởng bối, cho dù ngày xưa có gì không phải, nhưng lúc này bọn họ đã tự mình tới cửa, người nói với Thất lang một câu đi.”

Bà nói thầm: “Tục ngữ nói, lưu lại một con đường, ngày sau cũng tiện gặp lại. Nữ lang chỉ cần mở miệng nói cũng không có gì vất vả mà.”

Trần Dung quay đầu liếc về phía Bình ẩu một cái rồi thu hồi ánh mắt, lạnh lùng nói: “Ẩu nhìn ta lớn lên từ nhỏ, còn không hiểu ta sao?”

Người như nàng đã mang thù sẽ trở nên tàn nhẫn. Đừng nói hiện tại có Thất lang cùng bệ hạ che chở nàng, ngay cả không có ai che chở, toàn gia Trần Nguyên kia, chỉ cần có cơ hội, nàng nhất định sẽ trả thù.

Bình ẩu trợn mắt há hốc mồm mà nhìn về phía Trần Dung đang nghiêm mặt. Sau một lúc lâu, bà đau khổ, lúng ta lúng túng nói: “Nhưng nữ lang trưởng thành khác lúc còn nhỏ mà.”