Người Vốn Phong Lưu

Chương 423: Người Vốn Phong Lưu



Hai mắt của nam tử kia sáng ngời vô cùng. Hắn nhìn chằm chằm kỵ sĩ phóng tên b.ắ.n lén mình, từ từ, hắn vươn tay về phía sau, kéo mũi tên đang cắm trên lưng ra.

Máu tươi văng khắp nơi, nam tử kia cầm mũi tên đang cắm ở trên lưng kéo mạnh một cái.

Mê Truyện Dịch

Máu tươi văng khắp nơi, bốn phía trong xe ngựa truyền đến tiếng khóc nháo kinh hoàng. Trần Dung nghe thấy trong xe ngựa ở bên cạnh, một quý tộc tầm 30 tuổi co rúm người lại, hắn dùng hai tay áo ôm đầu, khóc nói: “Máu! Nhiều m.á.u quá…… Ô ô, ta sợ máu, ta sợ m.á.u mà.” Trong tiếng khóc, hai mỹ tỳ xiêm y mỏng manh, n.g.ự.c lộ ra một nửa đi lên, một người ra đằng trước, một người vươn tay từ sau lưng, ôm hắn an ủi.

Sau khi nam tử kia vươn tay kéo mũi tên ra, hai mắt nhìn chằm chằm kỵ sĩ, hắn cứ nhìn chằm chằm như thế, chậm rãi, hắn cầm mũi tên m.á.u chảy đầm đìa đặt bên miệng.

Tức thì, m.á.u tươi kia chảy vào trong miệng hắn.

Trong lúc đó, bốn phía tiếng nức nở, tiếng thét chói tai của các quý tộc càng vang vọng. Trong đủ loại tiếng kêu, Trần Dung ngửi thấy một mùi khai nồng, nàng quay đầu nhìn lại, chính là thái giám nghênh đón mình kia đang so vai rụt cổ, mà h* th*n hắn đã trở nên ướt đẫm, trên đất còn có một vũng nước.

Nam tử kia đặt mũi tên đầy m.á.u bên miệng l**m l**m, sau khi nuốt xuống vài giọt máu, hắn chậm rãi buông xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cứ cầm tên như thế, nam tử kia nhìn kỵ sĩ, nhìn về phía hoàng thành, đột nhiên, hắn cất tiếng cười to.

Theo tiếng cười to của hắn, miệng vết thương trên lưng m.á.u chảy như suối, đảo mắt, trên bộ quần áo đã ướt đẫm m.á.u tươi.

Nam tử kia cường điên cuồng, cười cười, khóe mắt hắn thấm ra hai giọt lệ.

Sau một lúc cuồng tiếu, nam tử kia kêu lên: “Chỉ hận anh em họ Tào kia! Chỉ hận anh em họ Tào kia! Nếu không phải hắn cùng với hai nhà Ngô Thục sống mái với nhau, tận dụng hết huyết khí của Trung Nguyên ta! Nếu không phải hắn vô đức vô năng, không sinh ra được con cháu tài giỏi, không giữ được giang sơn Ngụy thị, sao có thiên hạ bẩn thỉu như ngày hôm nay? Sao lại tùy ý để Tư Mã thị ngu xuẩn vô năng chỉ huy thiên hạ, đánh mất non sông? Ha ha ha!”

Nếu tiếng ca vừa rồi của hắn còn hàm súc, hiện tại trong lời nói, từng câu từng chữ đều chỉ thẳng vào đương triều!

Mặt kỵ sĩ kia đỏ phừng, hai chân kẹp lại, sau khi giữ vững thân người, hắn lại giương cung cài tên.