Người Vốn Phong Lưu

Chương 430: Người Vốn Phong Lưu



Hoàng đế lại cười ha hả, liên tục nói: “Không sai không sai, rất thú vị!”

Hoàng đế có tâm tình vô cùng tốt, hắn xoay người lại đối mặt với Trần Dung, hai mắt trong suốt nghiêm túc đánh giá nàng, hoàng đế hướng tới gần nàng, thấp giọng nói: “A! Thời điểm không có ai, nàng gọi ta là Tư Mã Chương đi, ta thích nghe vậy!”

Mê Truyện Dịch

Trần Dung gật đầu.

Hoàng đế lui về phía sau, ho khan một tiếng, nghiêm túc nói:“Người đâu, dọn đồ ăn!”

Mệnh lệnh vừa vang lên, người đứng cách đó hơn năm mươi bước, tựa như đầu gỗ bắt đầu động đậy.

Rượu thịt được bày lên liên tiếp.

Sau đó, Trần Dung ngồi đối diện với hoàng đế, hoàng đế vươn chiếc đũa, gắp một viên thịt đưa đến bên miệng, tự mình bưng lên đồ ăn, rồi đặt trước mặt Trần Dung, lúng búng nói: “Ăn ngon lắm, nàng nếm thử đi.”

Trần Dung lên tiếng, nếm hai miếng rồi liên tục gật đầu.

Chỉ chốc lát, hoàng đế uống rượu, lại hỏi: “Đồ ăn trong cung thế nào?”

Trần Dung phun từ không rõ trả lời: “Rất ngon.” Nàng gật đầu, nói: “So với bên ngoài ngon hơn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hoàng đế nghe vậy, lại lên tiếng cười.

Một hồi, hắn tự mình rót một cái chén ngọc, bên trong là nước rượu màu vàng nhạt, nói: “Nếm thử.”

Chờ Trần Dung uống một hớp lớn, hắn hỏi: “Tư vị thế nào?”

Lúc này Trần Dung đang gian nan nuốt xuống, nghe vậy, nàng mang vẻ mặt đau khổ trả lời: “Đắng chát quá.” Dừng một chút, nàng bổ sung một câu: “Giống như nước đun sôi từ cặn rượu vậy.”

‘Bộp bộp’, hoàng đế vỗ tay mừng rỡ, hắn cười đến hai mắt đều híp thành một đường, vội vàng nuốt xuống đồ ăn trong miệng, hắn dựa sát vào Trần Dung, lén lút nói: “Đây vốn là nước đun sôi từ cặn rượu.”

Trong ánh mắt mở lớn của Trần Dung, hắn chầm chập nói:“ Trẫm mỗi lần mở tiệc chiêu đãi cung phi đại thần thì luôn làm bộ uống rồi khen ngon …… Nàng đoán xem, sau đó thế nào?”

Trần Dung ngẫm nghĩ, hỏi: “Có phải nhóm cung phi đều yêu thích hay không?”

Hoàng đế dùng sức gật đầu, hắn híp hai mắt tươi cười khả cúc nói: “Sau khi trẫm làm như vậy vài lần, mỗi khi các nàng có yến tiệc, nếu thấy có rượu này đều phải uống một chén…… Nàng cũng nếm thử rồi đó, rượu này rất đắng chát, sau khi bọn họ uống vào cũng không còn thấy thèm ăn nữa. Ai, trong hai năm nay, không biết có bao nhiêu mỹ nhân bị gầy đi mất rồi.”

Trần Dung ngẩn ngơ, đảo mắt, nàng lấy tay áo che miệng, rốt cuộc nhịn không được khanh khách nở nụ cười.

Nụ cười này của nàng đưa tới vô số ánh mắt chú ý.