……
Lúc này Trần Dung đã tắm rửa thay quần áo, cũng cảm thấy hơi mệt mỏi.
Có điều lúc này, nàng không hề cảm thấy buồn ngủ.
Chẳng những không ngủ được, nàng còn mở to hai mắt, lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía trước.
Mê Truyện Dịch
Ở đó có đốt một đống lửa to, trên đống lửa đang nướng một con dê.
Bên cạnh đống lửa có bày rượu ngon, rượu thịt tỏa hương.
Đồng thời, còn có một đám nữ tử người Hán hoặc cúi đầu khóc, hoặc cười quyến rũ bên cạnh những người đó.
Đống lửa được đốt rất to, ánh lửa hôi hổi xông thẳng lên tận trời, chiếu sáng trời đất tựa như ban ngày.
Trong tiếng cười vui, huyên náo, thường thường có người liếc nhìn đống lửa chính giữa kia.
Cho dù là tướng lĩnh đang ôm mỹ nhân trong lòng lúc này cũng không để ý đến nàng ta đang làm nũng, ngay cả nhóm sĩ tốt cũng giống vậy, đều lén lút nhìn vào chỗ tối đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ở chỗ tối phía chính giữa cũng có đốt một đống lửa, bên cạnh đống lửa có một nữ lang mặc y phục màu đỏ ngồi đó, ngũ quan của nàng diễm lệ, mắt đen láy, môi đỏ mọng, vẻ xinh đẹp trời sinh kia ngay lập tức được ánh lửa tôn lên thêm mười phần.
Ngay cả mở to mắt nhìn, ánh mắt kia cũng rất trong suốt, tản ra sức sống mãnh liệt.
Đống lửa, y phục đỏ rực làm nổi bật da thịt mỹ nhân như ngọc, khuôn mặt càng thêm diễm lệ, da thịt càng thêm trắng nõn.
Mà nàng vẫn cao quý, ung dung, trong trẻo nhưng lạnh lùng như thế.
Từng ánh mắt lặng lẽ nhìn ngắm, theo thời gian trôi qua càng ngày càng trở nên si mê, càng ngày càng trở nên nóng bỏng.
Dù là như thế, nhóm Hồ tốt g.i.ế.c người phóng hỏa, có thể thuận tay ném nữ nhân vừa mới ngủ cùng vào đống lửa thiêu đốt, lại không dám nói dù chỉ một câu trêu đùa.
Một hồi lâu, mỹ nhân mặc y phục đỏ mới mở miệng, nói một cách lạnh lùng: “Mộ Dung Khác, ngài có ý tứ gì?” Giọng nói mềm mại, đúng là giọng của Trần Dung.
Dưới mặt nạ bằng đồng xanh, Mộ Dung Khác khẽ nhếch bạc môi, nói: “A Dung cần gì để ý? Nàng nhìn gương đồng ở trước mặt đi. Chắc hẳn nàng đã tầm tuổi này mà nhất định không biết bản thân cũng có thể xinh đẹp như vậy đúng không? Chậc chậc, quả nhiên là một vưu vật. Tuy rằng yến tiệc của ta cũng có rất nhiều mỹ nhân nhưng không có một ai mê người như Trần Dung cả.”
Ở trước mặt Trần Dung có đặt một cái tháp, trên tháp bày rượu thịt, cộng thêm một chiếc gương đồng.
Hai nữ tử người Hán đang quỳ gối hai bên tháp, lời của Mộ Dung Khác vừa dứt, các nàng liền nâng gương đồng để Trần Dung soi gương.