Người Vốn Phong Lưu

Chương 574: Người Vốn Phong Lưu



Nói tới đây, gã khẽ cười: “Nếu bọn họ đến đây, thật tình muốn cứu nàng trở về, Khác nguyện cùng A Dung ** *n. Chậc chậc, nếm thử một mỹ nhân tuyệt sắc như A Dung, để cho hai kẻ Tấn phu ngoan cố chưa phân biệt được chính và phụ này canh cánh trong lòng cả một đời, nhất định là một chuyện rất thú vị. A Dung cảm thấy thế nào?”

Trần Dung không trả lời.

Mộ Dung Khác nhẹ nhàng in lên môi nàng một nụ hôn, sau đó từ từ ngồi thẳng dậy.

Sau khi ngửa đầu uống cạn chén rượu, hai mắt gã dưới mặt nạ bằng đồng vẫn còn hứng thú nhìn Trần Dung chăm chú.

Rốt cục, Trần Dung cố gắng khiến bản thân trở nên bình tĩnh nhìn về phía gã.

Nàng nhìn gã, lẳng lặng nói: “Người trong thiên hạ đều nói yến chi Mộ Dung Khác, tuy là người Hồ, nhưng trầm ổn rộng lượng, tấm lòng bao dung, có chí của Chu Công, có mưu của Gia Cát. Hám tai này vì người Hồ cũng.”

Nói tới đây, nàng cau mày, thở dài, nói với vẻ thất vọng: “Nhưng tướng quân lại đối với ta như thế, tuy A Dung là phụ nhân mà cũng vô cùng thất vọng.”

Nàng đứng lên, chậm rãi đi thong thả từng bước, trong ánh lửa, y phục nàng đỏ như máu, ánh mắt trong suốt mà sâu không thấy đáy: “Ngày xưa khi ở thành Nam Dương, một phụ nhân như A Dung đã dám xông ra c.h.é.m g.i.ế.c giữa vạn quân. Tướng quân hẳn đã biết, người như A Dung đáng được tướng quân tôn trọng.”

Nàng dừng bước chân, lẳng lặng nhìn Mộ Dung Khác, từ từ nói: “Sĩ tử có thể bị g.i.ế.c chứ không thể chịu nhục. Với sự bao dung của tướng quân, tôn kính một địch nhân mà cũng không làm được sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nàng lắc đầu, thong thả nói rõ: “A Dung cảm thấy, ta đáng được tướng quân tôn kính. Tất nhiên, nếu tướng quân thật sư muốn làm nhục ta, A Dung không còn lời nào để nói.”

Giọng nói của nàng trầm tĩnh, êm tai, như nước suối róc rách, lộ ra một phong tư thanh nhã bình thản.

Trong hoàn cảnh này, dưới sự uy h**p trùng trùng, phong tư của nàng vẫn lay động như gió, tuyệt đẹp động lòng người.

Quan trọng nhất là, nàng hiểu Mộ Dung Khác rất rõ, ngữ khí kia vẻ mặt kia, vừa bình thản lại chân thật.

Mộ Dung Khác yên lặng nhìn nàng.

Chỉ chốc lát, gã khẽ nhếch bạc môi, sau khi lộ ra một nụ cười như cười lạnh, lại như bất đắc dĩ, gã quay đầu đi, nhấc bầu rượu, ngửa đầu uống.

Mê Truyện Dịch

Thấy gã không để ý tới mình, Trần Dung thả lỏng tay nắm chặt thành quyền, chậm rãi ngồi xuống.

Nàng rũ hai mắt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đống lửa, thở dài nhẹ nhõm một hơi: Rất tốt, A Dung làm rất tốt, ngươi đi đúng bước đầu tiên rồi. Hiện tại, cho dù gã từng có tâm tư làm nhục ta, hiện giờ gã cũng đã biến mất rồi?