Nhìn nam tử như trăng sáng, không nhiễm chút bụi trần, mọi người chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời, âm thầm nuốt nước miếng.
Vương công ra nghênh đón, hắn còn chưa mở miệng, một danh sĩ đã lớn tiếng kêu lên: “Thất lang, nhi tử mỹ mạo kia của huynh đâu?”
Mê Truyện Dịch
Hai chữ mỹ mạo vừa thốt ra, khóe miệng Vương Hoằng giật giật.
Chàng thầm than một tiếng, nghĩ ngợi: Dù thế nào, vẫn nên nhìn thấy người đã.
Chàng vừa định vẫy tay, một giọng nói yêu kiều truyền đến, ngay sau đó, một nữ lang si ngốc kêu lên: “Từ biệt hơn mười năm, phong thái của Thất lang càng hơn ngày xưa.”
Vương Hoằng liếc nhìn nữ lang này một cái, chàng chưa mở miệng, một thiếu niên khác đã cười nói: “Từ biệt hơn mười năm? Không biết năm nay nữ lang bao nhiêu tuổi rồi?”
Lời vừa dứt, tiếng cười vang lên.
Lúc này, người của gia tộc khác thấy Vương Hoằng xuống xe ngựa thì đều vây quanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Dũ Chí đã một năm không gặp Vương Hoằng, cười hì hì đẩy mọi người ra xông đến, reo lên: “Tiểu tử ngươi đúng là đến đây sao? A ha ha, lúc này đoàn người đang chuẩn bị lễ vật cho cả nhà ngươi đó.”
Hắn chỉ về phía hai nhà Cao Trần, nhếch miệng cười rõ khờ: “Hai nhà này đã chuẩn bị đưa nữ nhi đến, chuẩn bị cho làm lão bà cho nhi tử mỹ mạo kia của ngươi.”
Sau đó, hắn lại chỉ về phía thái giám đang thất thểu chạy tới, dắt cổ họng nói: “Còn đây là bệ hạ cùng Thái Hậu phái tới, thấy được không? Đây đều là mỹ nhân đó nha, bệ hạ sợ ngươi nhìn mãi Trần thị A Dung thấy chán mắt, nên cho ngươi giải khát đỡ thèm!”
Giọng của Dũ Chí vang dội vô cùng, nói năng lại không kiêng nể gì, cứ thế vạch rõ ý đồ của mọi người. Lập tức, người của Cao gia, Trần gia và hoàng gia đều sững sờ ngay tại chỗ, gương mặt lúc xanh lúc đỏ.
Dũ chí vui vẻ thưởng thức vẻ mặt của ba nhà, quay đầu, ánh mắt nhìn mấy xe ngựa đang tới gần, dắt cổ họng kêu lên: “Trần thị A Dung!”
Lời vừa dứt, rèm xe ngựa được vén lên một góc, gương mặt diễm lệ của Trần Dung xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Vừa thấy nàng, hai mắt mọi người đều sáng ngời, không khỏi thầm nghĩ: Ngày đó khi nhìn Trần thị A Dung này thì cảm thấy nàng không xứng với Vương Thất lang, hiện tại thì lại thấy rất xứng đôi.
Bọn họ không biết, những năm gần đây cuộc sống của Trần Dung rất an ổn, lại cùng Vương Hoằng ân ái, được mọi người yêu thương, khí chất nàng đã thay đổi từ vẻ mị diễm có chút khinh bạc kia biến thành minh diễm ung dung an tường.