Nhà Chồng Trúng Số, Tôi Quyết Chiếm Trọn Số Tiền Này

Chương 2



Thím hất tay bà ta ra, cười lạnh:

"Tôi tận mắt thấy thằng Cường cải trang đến trung tâm xổ số đổi thưởng, chị bảo không có tiền? Gạt ai đấy!"

 

Mẹ chồng tôi rõ ràng hoảng sợ, nhưng vẫn cố chấp nói không có tiền.

 

Chồng tôi cũng phụ họa, bảo thím nhận nhầm người.

 

Thím quay đầu hét lớn với dân làng:

"Năm đó Lý Tú Nga mượn nhà tôi năm vạn để chữa bệnh cho chồng, khi ấy bà ta thề sống thề chết, sau này nếu nhà tôi cần tiền thì chắc chắn giúp đỡ. Mọi người ở đây đều chứng kiến, đúng không?"

 

Mọi người đồng loạt phẫn nộ gật đầu.

 

Mẹ chồng tôi cố chấp hét lên:

"Không có tiền thì lấy gì cho vay? Lẽ nào lấy mạng tôi chắc?"

 

Vừa nói, bà ta vừa cầm liềm đưa cho thím, thò cổ ra làm bộ muốn chết.

 

Thím lập tức quỳ xuống, không ngừng dập đầu:

"Chị à, nhà chị trúng giải lớn, tôi chỉ vay hai mươi vạn cứu mạng lão Lưu, đâu phải không trả! Chị thương tình giúp chúng tôi đi!"

 

Thím vừa khóc vừa sụt sùi nước mũi.

 

Dân làng nghe xong, ai cũng mắng mẹ chồng và chồng tôi lạnh lùng vô cảm.

 

Lúc này, trưởng thôn chống gậy bước ra:

"Lý Tú Nga, chồng cô sống thêm mười năm cũng nhờ em trai giúp đỡ, giờ nên trả ơn."

 

Mẹ chồng tôi vẫn cứng họng:

"Chuyện trúng giải là vô căn cứ! Nhà tôi không có tiền!"

 

Trưởng thôn thất vọng lắc đầu:

"Cả làng đều biết nhà cô trúng số rồi, có giấu cũng không nổi. Hôm nay cô thấy c.h.ế.t không cứu, sau này nhà cô có bị trộm, mọi người cũng coi như không thấy."

 

Vừa nghe vậy, sắc mặt mẹ chồng và chồng tôi lập tức tái mét…

 

Làng bên cạnh trước đây từng xảy ra vụ cướp tống tiền.

 

Nếu không phải do dân làng thường xuyên qua lại phát hiện điều bất thường rồi báo cảnh sát, có lẽ cả gia đình đó giờ đã cỏ mọc đầy mộ rồi.

 

Thấy chồng bắt đầu do dự, tôi liền lớn tiếng nói:

"Tiền trúng số là tài sản chung của vợ chồng! Nếu các người không cho mượn, tôi cho mượn!"

 

Lần này, tôi làm người tốt, còn kẻ ác cứ để cho mẹ con nhà họ đóng vai!

 

—-----

 

Chồng tôi bị ép buộc bởi tình thế, cuối cùng cũng phải cho thím vay tiền.

 

Có số tiền này, thím và chị họ lập tức đưa chú lên bệnh viện lớn trong thành phố.

 

May mắn thay, vừa giữ được mạng, vừa giữ được chân.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Khi nghe tin này, mẹ chồng tức đến nghiến răng nghiến lợi:

 

"Chuyện trúng số, chúng ta giấu kỹ như vậy, sao lại bị lộ ra ngoài? Có phải do mày không?!"

 

Bà trợn mắt nhìn tôi chằm chằm.

 

Dù gì tôi cũng không đời nào thừa nhận:

"Tử Cường còn chẳng nói với con chuyện mua vé số, con nào có biết gì. Mà thím cũng nói là chính mắt thấy anh ấy đi đổi thưởng rồi mà."

 

Chồng tôi tức giận chỉ vào tôi:

"Nếu không phải do cô đòi cho mượn, thì 200 nghìn vẫn còn trong túi chúng ta!"

 

Mẹ chồng xót tiền, cầm cái mắc áo trên bàn định đánh tôi.

 

Tôi lập tức chạy ra sân lớn, vừa khóc vừa kêu lên:

 

"Mẹ, chồng ơi, đừng đánh con! Tiền cho chú mượn là để cứu mạng mà!"

 

"Chú thím đã giúp đỡ nhà mình nhiều như vậy, sao có thể vong ân bội nghĩa mà nhìn họ chờ c.h.ế.t được?"

 

"Dù hôm nay hai người có đánh c.h.ế.t con, con cũng không hối hận vì đã đồng ý cho mượn tiền!"

 

Lúc này đang vào vụ mùa, nhà nào cũng đang bận rộn ngoài đồng.

 

Tôi gào to như vậy, mọi người liền vây lại xem.

 

"Tiểu Mai là một người vợ tốt như thế, các người thực sự nỡ ra tay đánh à?"

 

"Đúng đó! Nhìn xem, tay nó bầm tím hết rồi. Đúng là có tiền rồi thì sinh thói cậy quyền!"

 

"Tiền đã cho mượn rồi, đâu phải không trả. Hai mẹ con bà còn không rộng lượng bằng Tiểu Mai nữa!"

 

Bị mọi người chỉ trích thẳng mặt, chồng tôi đỏ bừng vì xấu hổ.

 

Mẹ chồng vội vàng giấu cái mắc áo ra sau lưng, chối rằng vết bầm trên tay tôi là do tôi tự va vào đâu đó.

 

Trước đây tôi hay nhẫn nhịn, bị mẹ chồng và chồng bắt nạt cũng không dám nói ra ngoài.

 

Nhưng bây giờ tôi nhận ra, chuyện càng ầm ĩ thì mất mặt cũng không phải là tôi.

 

Nhìn quanh, tôi nảy ra một ý, quay sang mấy bác lớn tuổi bên cạnh.

 

Mẹ chồng keo kiệt chứ gì? Vậy tôi cứ rộng rãi cho vay mượn!

 

Vừa chọc tức bà ta, vừa tạo dựng danh tiếng tốt cho bản thân!

 

"Bác Ba, cái cuốc của bác hỏng rồi, sao mà làm đất được, dùng tạm cái của nhà cháu đi."

 

"Bác Xuân, bác từng bảo ruộng nhà bác ít quá không đủ trồng đúng không? Cháu cho bác thuê ruộng nhà cháu này!"

 

"Cậu Cẩu Đản, ngày mai anh cậu đi xem mắt vợ đúng không? Lấy xe mới của Tử Cường mà đi cho hoành tráng!"