Nhà Ma Của Ta Thông Với Địa Phủ

Chương 110



Càng nhìn, cô càng thấy mới lạ, càng đi, cô càng bị cuốn hút.

Mọi thứ trong này đều vô cùng chân thực, đến mức khiến cô quên mất đây chỉ là một phó bản trong nhà ma.

Hứng thú dâng trào, cô vội lấy điện thoại ra, nhắn vào nhóm chat:

"Mau đến! Mau đến! Phó bản Như Hoa siêu hay, đến ngay, nhất định phải đến!"

Gửi xong tin nhắn, cô phát hiện tín hiệu rất yếu. Biểu tượng vòng tròn tải chậm quay mãi không dừng, phải mất một lúc lâu tin nhắn mới gửi được.

Cô gái tóc xoăn bực bội lắc mạnh điện thoại.

Ngay lúc đó, một giọng nói vang lên bên cạnh:

"Khách quan, tín hiệu ở đây vốn không tốt đâu. Nếu muốn gọi điện hay nhắn tin, cứ đi về phía nhà thanh lâu, bên đó tín hiệu mạnh hơn."

Cô gái tóc xoăn giật mình, quay lại—người vừa nói chính là một con ma đang ngồi trước cửa tiệm.

Cô trợn mắt nhìn hắn. Không chỉ biết nói chuyện, còn rất nhiệt tình chỉ đường?

Con ma này cũng "thân thiện" quá nhỉ?!

Thực ra, phó bản Như Hoa khác với phó bản Họa Bì. Ở đây có nhà hàng, các cửa tiệm buôn bán, nhiều nơi cần dùng đến mạng để thanh toán. Vì vậy, chủ nhân nhà ma—Lê Diệu—đã mua một trạm phát sóng di động trong [Cửa Hàng Nhà Ma], đặt tại nhà thanh lâu.

Tất nhiên, phó bản này quá lớn, một trạm phát sóng không thể phủ sóng toàn bộ, nhưng ít nhất nó cũng giúp khu vực trung tâm có kết nối ổn định hơn.

Nghe con ma nói vậy, cô gái tóc xoăn cũng không quá để tâm đến tin nhắn trong nhóm nữa. Cô cất điện thoại vào túi, tập trung khám phá xung quanh.

"Woa! Cô ấy mặc sườn xám đẹp quá!"

"Trời ơi, người này sao lại vàng vọt gầy gò thế này, là người thật hay là...?"

"Bảng hiệu kia viết gì vậy? 'Chữa bệnh kỳ quái, thuốc mỡ trị lở loét'... Cửa hàng thuốc sao?"

"Wow, ở đây còn có cả biệt thự nữa!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Trước mặt cô là một căn biệt thự ba tầng màu trắng, trông vô cùng bề thế. Trước cửa còn có lính gác đứng canh.

Cô gái tóc xoăn do dự một chút, rồi thử bước lên hỏi người gác cổng: "Tôi có thể vào không?"

Người gác cổng không nói gì, chỉ lặng lẽ mở cửa lớn.

Đó có phải ý là cô có thể vào không?

Cô chần chừ bước một bước, thấy người gác cổng không phản ứng gì, liền mạnh dạn tiến vào.

Vừa bước qua ngưỡng cửa, cô lập tức bị vẻ xa hoa bên trong làm cho choáng ngợp.

Không chỉ bề thế bên ngoài, mà nội thất bên trong cũng lộng lẫy đến kinh ngạc. Từng bộ sofa, từng chiếc đồng hồ treo tường, từng vật dụng trang trí đều mang đậm phong cách cổ điển, xa xỉ.

Cô gái tóc xoăn gần như không biết phải nhìn chỗ nào trước, tất cả đều quá hoàn mỹ.

Cô chậm rãi bước lên cầu thang, đi tới tầng ba, rồi tùy ý đẩy một cánh cửa...

Vừa đẩy cửa bước vào, một bóng trắng bất ngờ lướt qua bên cạnh cô.

Đó là một cô gái mặc váy trắng kiểu Tây, đội chiếc mũ xinh xắn, dáng vẻ thanh thoát như một tiểu thư thời xưa. Vừa chạy xuống cầu thang, cô vừa cất giọng tha thiết:

"Ba ơi, anh ấy đâu phải kẻ nghèo hèn! Anh ấy đã hứa với con rồi! Đợi anh ấy du học trở về..."

Cô gái tóc xoăn lập tức tròn mắt.

Câu thoại này... chẳng phải đang hot rần rần trên Douyin sao?

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Quá thú vị! Một màn kết hợp hoàn hảo giữa phong cách cổ điển và trào lưu hiện đại! Không chỉ vậy, từng chi tiết trong cảnh này đều được tái hiện vô cùng tỉ mỉ, tinh tế đến mức khó tin.

Không ngờ có người luôn chờ sẵn sau cánh cửa, đợi khách mở ra mới diễn vai chạy ra ngoài.

Nếu cô không bước vào biệt thự này, không mở cánh cửa đó, thì NPC kia sẽ cứ đứng mãi trong đó sao?

Cô gái tóc xoăn thầm cảm thán. Phó bản Như Hoa có thể làm chi tiết đến mức này, đừng nói trong nước, mà trên thế giới chắc cũng hiếm có trò chơi nào làm được.

Cô bước vào phòng.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com