Nhà Ma Của Ta Thông Với Địa Phủ

Chương 140



Đã 8 giờ rưỡi tối, nhưng Địch Băng Yến vẫn chưa livestream như đã hẹn. Điện thoại liên tục rung lên vì tin nhắn từ fan, ai nấy đều nhắc cô lên sóng.

Thở dài một hơi, cô đặt điện thoại lên giá đỡ, mở Douyin và bắt đầu livestream.

"Cuối cùng cũng xuất hiện rồi!"

"Tôi chờ cả ngày luôn! Nhà Ma Phong Đô có vui không? Có đánh giá tệ không?"

"Tò mò muốn chết! Kể ngay về trải nghiệm hôm nay đi!"

"Sao hôm nay không đăng video? Hay chưa kịp chỉnh sửa?"

Địch Băng Yến nhìn lướt qua màn hình, chần chừ một lát rồi thở dài: "Khó nói lắm."

"Sao lại khó nói? Gặp rắc rối gì à? Nhà Ma Phong Đô chống lưng mạnh lắm hả? Họ đe dọa cô sao?"

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Cô lắc đầu: "Không ai đe dọa tôi cả. Chỉ là... tôi không biết nên nói thế nào thôi."

"Cứ kể từ đầu đi, bọn tôi sẽ phân tích giúp!"

"Ơ kìa, nhìn nền video như khách sạn ấy. Cô chưa về nhà à? Vẫn ở Phong Đô sao?"

Địch Băng Yến gật đầu: "Ừ, hầu hết mọi người trong nhóm đều ở lại. Ngày mai chúng tôi muốn chơi thêm lần nữa."

"Wow, vậy nghĩa là Nhà Ma Phong Đô rất thú vị đúng không?"

Cô hơi ngượng ngùng, cười gượng: "Tôi... cũng không rõ có thú vị không. Nói ra thì hơi xấu hổ... Tôi mới vào được mấy phút thì đã bị dọa ngất xỉu rồi."

"..."

"Hahaha!"

"Buồn cười c.h.ế.t mất! Không phải trước khi đi cô hùng hồn lắm sao? Vậy mà vừa vào đã ngất luôn à?"

"Đừng cười tôi mà!" Địch Băng Yến đỏ mặt, vội vàng biện minh: "Thật sự rất đáng sợ! Cái đầu người đó bị cối đá nghiền nát, m.á.u thịt văng tung tóe..."

Nói đến đây, cô khựng lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Thật kỳ lạ, lúc còn ở trong Nhà Ma, cô sợ đến mức không dám nghĩ lại cảnh tượng đó. Nhưng bây giờ, sau khi đã ra ngoài, cô lại có thể kể lại như một người ngoài cuộc.

"Streamer, gan cô nhỏ quá, không hợp chơi nhà ma đâu!"

"Sao cô vẫn ở lại Phong Đô? Muốn bị dọa ngất thêm lần nữa à?"

"Hahaha, chắc streamer bị nghiện sợ rồi!"

Địch Băng Yến dở khóc dở cười: "Nhà Ma còn một phó bản nữa tên là Như Hoa. Nghe nói nó không đáng sợ chút nào, mà còn rất thú vị. Ngày mai tôi định đi thử."

Cô dừng một chút, ánh mắt sáng lên.

"Quan trọng hơn là... tôi muốn ăn hải sản!"

"Thật lòng mà nói, hải sản ở đây siêu ngon! Đây là lần đầu tiên tôi được ăn hải sản ngon đến vậy! Nghĩ đến thôi đã chảy nước miếng rồi..."

"Xem ra streamer không chỉ nhát gan mà còn chưa từng ăn đồ ngon!"

"Phong Đô đâu phải thành phố ven biển, hải sản có gì mà ngon? Cô đến Đảo Dừa đi, tôi mời cô ăn cua bự luôn!"

"Chưa từng nghe nói hải sản Phong Đô nổi tiếng. Chắc chỉ cần tươi một chút là cô mê tít rồi."

"Chẩn đoán xong! Streamer là một kẻ nhát gan mê ăn uống chính hiệu!"

Địch Băng Yến vừa bực vừa buồn cười: "Trong mắt mọi người, tôi thèm ăn đến thế sao? Hải sản ở đây thật sự rất ngon! Không chỉ mình tôi thấy vậy đâu, mà tất cả những ai từng ăn đều nói ngon!"

"Còn có người đến đây chỉ để ăn hải sản nữa đấy!"

"Thật hay đùa vậy? Nghe cô nói mà tôi cũng muốn thử."

"Nhà tôi ở Phong Đô, mai tôi sẽ ghé xem sao."

"Nhà tôi cũng ở Phong Đô, mai tôi cũng đi! Biết đâu lại gặp được streamer?"

Thấy nhiều fan nói sẽ đến, Địch Băng Yến càng phấn khích. Cô quyết định ngày mai sẽ ăn mặc thật đẹp, biết đâu có fan nhận ra và xin chụp ảnh chung, cảm giác được làm ngôi sao cũng không tệ.

"Streamer, tôi vừa tìm kiếm Nhà Ma Phong Đô trên Douyin, thấy rất nhiều người đăng video tự nhận mình là ếch ngồi đáy giếng! Họ nói đến Nhà Ma rồi mới biết bản thân kiến thức hạn hẹp, không ngờ lại có nơi chơi vui đến vậy!"

"Có người còn đăng video phản bác, bảo Nhà Ma Phong Đô bỏ tiền chạy quảng cáo. Họ muốn đến tận nơi xem thử, xem mình có thành ếch ngồi đáy giếng thật không!"


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com