Nhà Ma Của Ta Thông Với Địa Phủ

Chương 367



Khi lớn lên, mâu thuẫn giữa Lê Diệu và các anh chị họ ngày càng trở nên nghiêm trọng. Trong cơn tức giận, cô ta đã sử dụng thuật huyền học để làm hại họ.

Gia đình họ Lê gọi điện báo rằng cha của Tam Nhượng bị hôn mê, anh cả trở nên ngớ ngẩn, anh hai gặp vấn đề về thần kinh, còn em trai và em gái thì bị thương nặng. Cả gia đình bị Lê Diệu phá tan nát!

Nhất Đức im lặng một lát, rồi ánh mắt ông trở nên lạnh lùng hơn. "Vì lúc đó sư đệ Tam Nhượng đang bế quan, nên mọi việc được giao cho sư muội Tứ Linh xử lý. Tuy nhiên, do còn trẻ và thiếu kinh nghiệm, Tứ Linh đã bị Lê Diệu tính kế, dẫn đến việc vi phạm quy định quản lý huyền học và bị Siêu Cục bắt đi."

Những lời của Nhất Đức khiến mọi người không khỏi ngạc nhiên. Họ không ngờ trên đời lại có người độc ác đến như vậy. Gia đình bác cả đã nuôi nấng cô lớn khôn, vậy mà cô ta không chỉ không biết ơn, mà còn quay lại hại họ, thật là tàn nhẫn đến mức không thể tin nổi.

Sắc mặt của Tịch Tử Quận tái nhợt, cậu không thể tin vào những gì vừa nghe. Người phụ nữ độc ác mà Nhất Đức vừa nói là Lê Diệu ở Tước Thành sao?

Cậu ngước lên nhìn sư phụ, ánh mắt của Lăng Hư Đạo trưởng cũng trở nên nặng nề. Ông không dám tin vào những điều vừa nghe thấy.

Khúc Thanh Trì, sau khi nhìn thấy biểu cảm của sư phụ và sư đệ, chợt lóe lên một ý nghĩ trong đầu. Cô ta thấp giọng nói: "Lê Diệu chính là người mở Nhà Ma phải không?"

Tịch Tử Quận gật đầu.

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

Khúc Thanh Trì hừ lạnh: "Thảo nào cô ta lại chọn con đường tắt, dùng hồn ma để mở Nhà Ma. Thì ra bản chất đã độc ác như vậy."

Cô ta vừa định nói thêm điều gì đó thì đột nhiên một tiếng cười khẽ vang lên từ phía sau: "Thật thú vị, thật sự rất thú vị." Mọi người quay lại, thấy một người phụ nữ xinh đẹp trong bộ trang phục màu đỏ rực, vừa lắc đầu vừa cười nhẹ.

Khúc Thanh Trì cau mày, cô ta ghét nhất kiểu phụ nữ kiêu căng như thế, lập tức đáp trả: "Cô cười cái gì? Có gì đáng cười chứ?"

Cô gái xinh đẹp tên Tiêu Dao, khẽ nâng ánh mắt lên, ánh nhìn chế giễu hướng về phía Khúc Thanh Trì. "Tất nhiên là chuyện đáng cười thì tôi mới cười."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Nói rồi, cô quay sang nhìn Nhất Đức: "Những điều Nhất Đức chân nhân nói về chuyện của nhà họ Lê, tôi cũng nghe nói. Hiện tại, trên mạng đang bàn tán rất nhiều. Mọi người có thể tự tìm kiếm mà xem."

"Nhưng có một điều tôi thấy tò mò. Tại sao những gì tôi tìm hiểu được lại khác với những gì chân nhân vừa nói?"

Cô tiếp tục với giọng thắc mắc: "Liệu chân nhân có thể giải thích không? Ngài nói rằng Lê Diệu là người cực đoan, tính kế hãm hại gia đình họ Lê. Nhưng tại sao tôi lại bói ra rằng, chính gia đình họ Lê mới là người làm hại cô ấy trước, rồi bị phản phệ?"

"Tiêu Dao!" Sư huynh của cô ấy định kéo cô lại.

Tiêu Dao bĩu môi, không vui nhìn sư huynh: "Làm gì? Nói chuyện cũng không được à? Sư phụ chẳng phải đã nói, chỉ cần muội lên Tử Dương Quan, dù có trở thành đạo lữ của Tam Nhượng Chân Nhân hay không cũng không cần gò bó muội mà?"

Sư huynh của cô ấy im lặng, không biết phải nói gì. Người trước mặt là Nhất Đức, một pháp sư có tu vi cao thâm và được kính trọng, trong khi Tử Dương Quan lại nổi tiếng hơn rất nhiều so với môn phái nhỏ của họ. Vậy mà sư muội dám chất vấn Nhất Đức trước bao nhiêu người, đúng là không biết trời cao đất dày.

Trước khi rời đi, sư phụ đã dặn dò kỹ, nhất định phải trông chừng sư muội, tuyệt đối không được gây chuyện.

Kết quả là, vừa mới đến Tử Dương Quan đã gây họa rồi!

Sắc mặt sư huynh tái mét, nhỏ giọng cầu xin: "Bà cô tổ của tôi ơi, coi như huynh xin muội, nói ít lại được không?"

Tiếng cười trong trẻo của Tiêu Dao vang lên, cô nghiêng đầu cười: "Không!"

Sư huynh chỉ biết thở dài bất lực: "..."

Hu hu hu, sư muội nhà người ta thì ngoan ngoãn, mềm mỏng, dễ thương, ít nhất cũng yên tĩnh, không quậy phá. Còn sư muội nhà mình thì khó chiều như thế này, không chọc cho mình tức c.h.ế.t thì không chịu được!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com