Nhà Ma Của Ta Thông Với Địa Phủ

Chương 51



Sau khi rửa mặt xong, cô xuống tầng thì thấy Như Hoa đã chuẩn bị xong bữa sáng.

Một bát cháo cá nóng hổi, một xửng há cảo trong suốt thơm phức, cùng một đĩa rau xanh xào đơn giản nhưng tươi ngon.

Vừa ngồi xuống, Lê Diệu đã hít hà mùi thơm rồi cầm đũa gắp ngay một miếng há cảo, cắn một miếng, nước bên trong tràn ra, đậm đà và ngon lành.

"Ưm, ngon quá! Cháo cá này tuyệt thật đấy!"

Cô không khỏi tán thưởng, ánh mắt đầy hài lòng.

"Như Hoa, cô nấu ăn giỏi thật!"

Từ khi bắt đầu kinh doanh nhà ma, Lê Diệu mới thực sự cảm nhận được cảm giác "sống như một con người".

Trước đây, ở nhà bác Cả, cô chỉ được ăn đồ thừa, bữa no bữa đói, có lúc còn chẳng bằng một con chó.

"Nếu chủ nhân thích, ngày nào tôi cũng nấu cho cô ăn." Như Hoa mỉm cười, nhẹ nhàng nói.

Cô rất giỏi nấu các món điểm tâm kiểu Hồng Kông, đặc biệt là bữa sáng.

Lê Diệu nghe vậy, bật cười:

"Đừng cứ gọi tôi là chủ nhân mãi. Gọi tôi là Diệu Diệu đi."

Rồi cô quay sang nhìn Nhiếp Tiểu Thiến:

"Cô cũng vậy, gọi tôi là Diệu Diệu là được rồi."

Nhiếp Tiểu Thiến mím môi cười nhẹ, ánh mắt đầy sự kính trọng và thân thiết:

"Nhưng tôi vẫn thích gọi cô là chủ nhân tỷ tỷ hơn."

Cách gọi này vừa mang sự kính nể, lại vừa thân mật, như một danh xưng đặc biệt chỉ dành riêng cho Lê Diệu.

Ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ, Nhiếp Tiểu Thiến đã có thiện cảm với Lê Diệu.

Với bản năng mạnh mẽ, cô cảm nhận được chủ nhân tỷ tỷ không giống người thường.

Khí chất của cô ấy tỏa sáng, vừa ấm áp lại vừa mạnh mẽ.

Dù hiện tại vẫn còn yếu, nhưng Nhiếp Tiểu Thiến có một dự cảm chắc chắn—chẳng bao lâu nữa, Lê Diệu sẽ trưởng thành hơn, trở thành chỗ dựa vững chắc cho tất cả bọn họ.

Một ngày nào đó, cô ấy thậm chí sẽ dễ dàng nắm giữ vận mệnh của họ trong tay.

Lê Diệu nghe vậy chỉ nhún vai, không quá để tâm:

"Cô muốn gọi thế nào thì tùy cô."

Sau bữa sáng, khách bắt đầu kéo đến.

Ngoài những người đã đặt vé trước, còn có không ít khách lẻ tìm đến sau khi nghe danh tiếng nhà ma.

Phòng chờ ở tầng một nhanh chóng chật kín người, thậm chí cả phòng nghỉ cũng đã có khách ngồi la liệt.

Chờ đợi quá lâu khiến một số người bắt đầu mất kiên nhẫn.

Một người đàn ông cau mày, lớn tiếng hỏi:

"Bà chủ, ở đây chỉ có mỗi phó bản Họa Bì thôi à? Không có gì khác để chơi sao? Ngồi đây chờ thật chán quá!"

"Tôi thấy trước còn hai, ba chục người nữa. Bao giờ mới đến lượt tôi?"

Lê Diệu giữ thái độ bình tĩnh, mỉm cười đáp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

"Sẽ nhanh thôi. Một lượt có thể vào tối đa 50 người. Khi bên trong có người ra, các bạn sẽ được vào ngay."

"Năm mươi người?"

Có người lập tức bày tỏ sự nghi ngờ.

"Bà chủ, cho nhiều người vào cùng lúc như vậy, liệu có ảnh hưởng đến trải nghiệm không?"

"Không đâu." Lê Diệu tự tin đáp.

"Bên trong rất rộng, có nhiều điểm thú vị để khám phá. Hơn nữa, càng đông càng vui!"

Thực tế, số lượng khách đông sẽ giúp trải nghiệm trở nên sinh động hơn.

Bởi trong nhà ma, ngoài các NPC có sẵn như Họa Bì hay Nhiếp Tiểu Thiến, khách chơi cũng có thể tương tác và tạo nên những tình huống đáng sợ bất ngờ.

Chỉ có hai con quỷ diễn xuất thôi thì không thể xoay xở kịp, nhưng nếu có thêm khách cùng đóng vai NPC, trải nghiệm sẽ càng chân thực hơn.

Đúng lúc này, Lê Diệu chợt nhớ ra một chuyện.

Cô cười nhẹ, nói với nhóm khách đang chờ đợi:

"Phải rồi, phó bản của Như Hoa vừa mới mở. Các bạn có muốn thử không?"

"Mở phó bản mới rồi sao?"

Mọi người lập tức tò mò, háo hức hỏi ngay về nội dung phó bản mới, có phần giới thiệu không, có trailer hay áp phích quảng cáo không.

Lê Diệu hơi lúng túng.

Cô còn chưa kịp chuẩn bị những thứ đó…

Bây giờ cũng không thể nói ra rằng mọi thứ vẫn còn đang trong giai đoạn thử nghiệm.

Nghĩ một chút, cô bình tĩnh trả lời:

"Phó bản mới vừa mở, hiện vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm. Giá vé ban đầu là 200, hiện đang có ưu đãi giảm 20%, chỉ còn 160."

"200?!"

Một số người lập tức kêu lên.

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

"Bà chủ, cô định cướp tiền à? Họa Bì chỉ có 88, tại sao phó bản của Như Hoa lại đắt gấp đôi?"

Lê Diệu không hề nao núng, thản nhiên đáp:

"Đáng giá mà. Nếu các bạn vào thử sẽ hiểu. Tôi vẫn giữ nguyên chính sách, nếu không hài lòng có thể hoàn vé ngay."

Cô đã nghiên cứu thị trường rất kỹ.

Những nhà ma cao cấp hiện nay, hoặc các phòng mật thất kinh dị nổi tiếng, đều có giá vé trung bình từ 200 đến 300.

So với những nơi đó, phó bản của Như Hoa hoàn toàn không hề thua kém.

Hơn nữa, trong phó bản này còn có rất nhiều NPC trông như người thật.

Lê Diệu biết rõ họ không phải người, nhưng khách chơi sẽ không thể nhận ra điều đó.

Họ sẽ nghĩ đây là những diễn viên thực thụ, góp phần làm tăng trải nghiệm chân thực.

Nếu giá vé quá rẻ, những khách hàng tinh ý sẽ suy đoán rằng cô đang cắt giảm chi phí, từ đó nghi ngờ chất lượng của phó bản.

Một nhà ma muốn phát triển lâu dài, không thể bán rẻ giá trị của chính mình!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com