Nhà Ma Của Ta Thông Với Địa Phủ

Chương 97



Giống như bước vào một thế giới phó bản kinh dị vô hạn, tất cả đều chân thực đến mức khiến người chơi hoàn toàn hòa mình vào.

Duy nhất một vấn đề—phó bản Họa Bì quá rộng.

Ngoài Họa Bì, các NPC khác không thể dễ dàng tìm thấy người chơi.

Những người chơi nhát gan thường trốn vào những góc khuất, không di chuyển hay phát ra tiếng động, khiến các NPC không thể tìm thấy họ.

Họa Bì có thể tìm kiếm, nhưng khi lượng người chơi quá đông, cô ấy phải tập trung vào cốt truyện chính, không thể để ý đến tất cả.

Trừ khi có người chơi hét lên cầu cứu hoặc đòi rời khỏi, còn không, Lê Diệu cũng chẳng để tâm.

Sau khi đi một vòng, cô nhận thấy nhiều vấn đề:

Phó bản Họa Bì có bầu không khí kinh dị rất tốt, nhưng diện tích quá lớn, số lượng người chơi quá đông, dẫn đến khó khăn trong việc theo sát từng người, làm giảm trải nghiệm.

Thêm vào đó, một số người chơi tò mò thích xông vào những khu vực chưa được phát triển.

Ví dụ, dãy núi xa xa...

Phó bản Họa Bì nằm trên tầng hai của tòa nhà, có ba tầng cao, điều này có thể giải thích là trần nhà rất cao. Nhưng nếu bên trong còn có cả dãy núi, thì thật sự không hợp lý.

Tốt nhất nên có một hệ thống giám sát, theo dõi người chơi theo thời gian thực, giúp bộ phận phát triển nội dung bên ngoài có thể quan sát và điều chỉnh kịch bản kịp thời.

Nhưng vấn đề là—phó bản Họa Bì quá lớn, việc lắp đặt camera giám sát là bất khả thi.

Không chỉ vì số lượng thiết bị giám sát cần quá nhiều, mà bên trong còn không có điện, không có tín hiệu.

Chẳng lẽ cô phải lắp cả cột điện và tháp tín hiệu vào đó?

Không thực tế.

Phó bản Họa Bì là một thế giới nhỏ độc lập, lấy bối cảnh cổ đại, nên không có điện cũng không có tín hiệu.

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Ở điểm này, phó bản Như Hoa có lợi thế hơn nhiều. Bối cảnh là thành phố cảng thập niên 30, có đèn điện, có điện thoại, dễ dàng giám sát hơn.

Nếu thực tế không thể giải quyết, thì tìm kiếm trong Cửa hàng Ma Quỷ vậy.

Sau một hồi tìm kiếm, Lê Diệu phát hiện một món đồ—

[Kính Viễn Quang].

Món này có phần giống với thuật viễn quang của Đạo gia, sử dụng gương làm trung gian, sau khi kích hoạt có thể nhìn thấy bất cứ nơi nào mình muốn quan sát.

Trong quá khứ, khi nhà ai bị mất đồ hoặc có người thất lạc, người ta thường sử dụng thuật Viễn Quang để tìm kiếm.

Loại pháp thuật này có thể giúp xác định vị trí của vật hoặc người thông qua một chiếc gương đặc biệt.

Mà giờ đây, trong [Cửa hàng Ma Quỷ], cũng có một món đồ tương tự: Kính Viễn Quang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Loại cao cấp hơn một chút, thậm chí không cần thi pháp. Chỉ cần đặt một chiếc gương ở lối vào phó bản Họa Bì, nếu người chơi đi qua mà bị gương chiếu vào, chiếc gương còn lại sẽ tự động theo dõi hành tung của họ.

Lê Diệu lướt xem giá cả.

"Chỉ 100 điểm tích lũy một chiếc? Rẻ quái!"

Cô lập tức nhấn vào mua ngay.

Nhưng khi chuẩn bị đặt hàng, cô mới phát hiện một điều quan trọng: [Kính Viễn Quang] chỉ có thể hoạt động theo cặp.

Mua một chiếc không dùng được.

"Thế thì mua luôn hai cái." – Cô không do dự, tăng số lượng lên hai.

200 điểm, vẫn ổn.

Nhưng khi nhấn thanh toán, một danh sách tùy chọn khác hiện ra.

[Kính Viễn Quang] có nhiều kích cỡ.

Loại giá 100 điểm là loại nhỏ nhất, đường kính chỉ 10 cm, mỗi lần chỉ có thể chiếu được một người.

Lê Diệu nhíu mày:

"Không đủ dùng. Một lượt vào phó bản Họa Bì có đến 100 người, cái gương bé tẹo này thì làm ăn được gì?"

Cô tiếp tục kéo xuống xem phần mô tả kích thước, và phát hiện…

Muốn chiếu cùng lúc 100 người, phải mua loại đường kính 10 mét, giá bán 10.000 điểm.

Lê Diệu: "…"

"Đúng là buôn bán cắt cổ!"

Cảm giác chẳng khác nào mấy ứng dụng mua sắm giá rẻ trên mạng. Nhìn thì tưởng rẻ, nhưng đến lúc chọn đúng loại mình cần thì giá tăng chóng mặt.

Tính ra, cô cần mua hai chiếc, tổng cộng 20.000 điểm.

May thay, lần trước cứu Ngụy Tê ở Tước Thành đã giúp cô kiếm được tận 100.000 điểm, đủ khả năng chi trả.

Chứ không, có khi phải cắn răng mua loại nhỏ, rồi đặt cả trăm cái ở lối vào mất.

Nhưng gương đường kính 10 mét lại có một vấn đề khác.

Ban đầu, cô định treo một chiếc Kính Viễn Quang ở cổng chính của phó bản Họa Bì.

Nhưng bây giờ mới nhận ra, đường kính 10 mét tương đương diện tích 78,5 mét vuông, gần bằng một căn nhà.

Đặt ở đâu bây giờ?


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com