Đã năm sáu phút kể từ khi bắt đầu cuộc chiến, khoảng thời gian này đối với nhiều người có thể chỉ là trong nháy mắt, nhưng đối với những người trong cuộc chiến thì nó dài giống như cả một đời vậy. Đặc biệt là Phùng Đán Toàn, phải chịu sức ép từ bọn người đang bao vây, khiến cho không gian hoạt động càng bị giới hạn, tốc độ xuất đao cũng ngày càng chậm.
Trên mặt đất không biết bao nhiêu xác chết, nằm ngỗn ngang trên những vũng máu. Máu tươi nhuốm đầy cả con đường, cả trong không khí cũng nhiễm đậm mùi vị của máu tươi. Lúc này đây, tại nơi này cũng giống như địa ngục, người chết, máu tươi, tiếng khóc lóc, tiếng kêu gào, tất cả tạo thành một mớ hỗn độn.
Trước kia, đây là nơi yên tĩnh, sạch sẽ, thuần khiết, không có sự giết chóc. Hiện nay nó đã nhuốm đầy máu tươi.
Từ khoảng cách thật xa cũng có thể nghe được tiếng gào thét ầm ĩ trong khu nhà của Dương gia "Giết nó!" "Giết chết nó!". Tiếng gào đó được phát ra từ vị tộc trưởng, vài vị trưởng lão không rõ tình hình cũng hướng về phía đang diễn ra cuộc chiến, chỉ thấy được những đầu người đang di chuyển. Đám người Dương gia tay cầm vũ khí từ mọi hướng xông tới, tạo thành vòng người bao quanh Phùng Đán Toàn, liên tục có người nằm xuống, nhưng bọn người khác vẫn không ngừng xông lên.
Quần áo trên người Phùng Đán Toàn đã nhuốm đầy máu, chẳng rõ là máu của người nhà họ Dương hay là máu của bản thân lão. Trên người lão có đến hơn 10 vết thương, mặc dù không phải là những vết thương chí mạng, nhưng cũng đã gây khá nhiều phiền phức, nhất là miệng vết thương vẫn đang không ngừng rỉ máu. Nhưng lão không có thời gian để quan tâm đến những thương tích trên người, mặc kệ cánh tay trái đang bị máu chảy ướt, vẫn nắm chặt thanh đao.
Mỗi một đao khi xuất ra đều lấy mạng của một người, nhưng lão cũng chỉ có thể tránh né các đòn tấn công từ mọi hướng trong phạm vi nhỏ nhất. Sau khi lấy được mạng của ba bốn người thì trên người lão lại xuất hiện thêm sáu bảy vết thương.
Ở bên ngoài, vị trưởng lão và tộc trưởng trên mặt đều thể hiện sự sợ hãi. Dương gia đã phái ra hơn 300 người, nhưng chỉ trong chốc lát toàn bộ đều đã chết rất nhiều, khi Đán Đao xuất đao thì không thể có người sống sót được, cho nên tất cả những người nằm dưới đất đều toàn là người chết, không có người nào bị thương.
Với lại trình độ của bọn họ chỉ có hạn, so với Đán Đao thì đúng là một trời một vực, nhưng bọn họ vẫn cứ xông ra mặc dù biết được khả năng giết lão là không có, bởi vì nếu để một kẻ thù như lão tiếp tục sống thì sau này Dương gia chắc chắn sẽ không có ngày ngủ yên.
Mọi người trong Dương gia đều nhìn nhau, trong mắt bọn họ ẩn hiện sự kiêng kị.
Vị trưởng lão đã khơi mào cuộc chiến này vẻ mặt u ám nói: "Cứ tiếp tục như vậy không phải là cách." Đám còn lại đều chỉ gật đầu.
Tam đại gia tộc đều là gia tộc võ học, các vị trưởng lão hay thậm chí là tộc trưởng đều toàn là cao thủ trong cao thủ. Bọn họ cũng thấy được nếu chỉ dựa vào 300 người của Dương gia thì cuối cùng có lẽ cũng sẽ chết dưới tay của Đán Đao, e rằng đây là sự thất bại vô cùng nặng nề của Dương gia.
Tuy nhiên nếu tất cả bọn họ đều chết cũng sẽ không ảnh hưởng nghiêm trọng tới Dương gia, bởi vì từ sau vụ Trần gia, tam đại gia tộc đã tập trung bồi dưỡng cho những người kế thừa, vì phòng ngừa tai nạn có thể xảy đến như Trần gia, cho nên tam đại gia tộc đều đã mang hầu như tất cả tài sản cùng những hậu nhân kế thừa gia tộc của bọn họ ra khỏi Long Quốc, những người ở lại trong gia tộc phần lớn đều là những người đã xuất sư hoặc là vẫn đang trong nhóm bồi dưỡng. Phần lớn những người trong đó đều là ngoại tộc, cho nên dù bọn họ có chết bao nhiêu cơ bản cũng không ảnh hưởng đến gia tộc, chỉ là danh tiếng của gia tộc sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.
Vị trưởng lão kia nghiến răng nói: "Chúng ta phải dùng súng để giải quyết hắn!" Đám còn lại đều không lên tiếng, sự thật thì cách này bọn họ cũng đã nghĩ qua. Quả thật dùng vũ khí nóng là phương pháp nhanh nhật để tiêu diệt kẻ thù, cho dù võ nghệ có hay đến đâu thì cũng không thể nào nhanh bằng đạn được, nhưng bọn họ cũng nghĩ đến hậu quả.
Dương gia dù sao cũng là một trong tam đại võ học gia tộc, một người mang đao tìm đến cửa, phải dùng một lúc vài trăm người để đối phó, nhưng kết quả cũng không địch lại, đó đã là điều sỉ nhục trong võ học rồi. Cuối cùng thì lại muốn dùng phương pháp bẩn thỉu để đối phó. Nếu việc này mà truyền ra ngoài thì suốt đời Dương gia sẽ không thể ngóc đầu lên nổi. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
"Tộc trưởng hãy mau quyết định đi!" Vị trưởng lão kia hối thúc.
Khi ý kiến của mình không được chấp nhận, vị trưởng lão kia không khỏi bực tức, "hừ" một tiếng, môi giật giật nhưng không phát ra âm thanh, cũng không biết đang nói thầm cái gì.
Trong sân, cuộc chiến vẫn đang diển ra, Đán Đao không biết bản thân đang bị vây ở một chỗ, thời gian đã trôi qua rất lâu và vẫn tiếp tục trôi. Người nhà Dương gia thì càng ngày càng đông, ngay cả những người không biết chút gì võ công cũng chạy ra xem, hầu như toàn bộ người nhà của Dương gia đều đã tập trung ra cả, ngoại trừ một số người có chút sợ hãi không dám ra ngoài nhưng vẫn nấp sau cửa sổ theo dõi, trong lòng mang theo sự kinh ngạc sợ hãi và cảm giác lạnh mình theo dõi cuộc huyết chiến đẫm máu đang diễn ra.
Cuộc chiến vẫn đang tiếp tục với một sự hỗn loạn, nơi nơi đều chỉ thấy được đầu người di chuyển. Đán Đao bị vây ngay giữa rừng người, không thể nào nhìn thấy được lão. Chỉ có thể nghe được những tiếng thét đanh tai nhức óc không ngừng vang ra từ giữa đám đông làm cho mọi người xung quanh biết được Đán Đao vẫn chưa chêt.
Một khoảng thời gian, vị trưởng lão kia thật sự không chờ đợi được, hướng về phía tộc trưởng mà nói: "Lôi cả nhà con tiện nhân kia ra được không?"
Tộc trưởng sửng sốt, cúi đầu im lặng không nói. Một lát sau, lão hỏi: "Dương Thiên Minh đâu?"
Những người khác đều không biết, lắc đầu cuối mặt xuống. Dương Thiên Minh chính là chồng của Lý Tú Châu, là cha của Dương Tư Vũ. Chuyện này vốn là từ hắn mà ra, nay xảy ra chuyện lớn thế này lại không thây hắn đâu cả. Cho nên bọn họ không khỏi tức giận.
Trưởng lão hối thúc nói: "Tộc trưởng, người mau quyết định đi, người của chúng ta không thể hi sinh như thề mãi được. Đán Đao cũng chỉ vì vợ và con hắn mà tới, nêu ta dùng 2 mẹ con chúng để ngăn cản Đán Đao thì cũng phải thôi."