Nhật Ký Bỏ Chồng Ở Giới Giải Trí

Chương 4



Người phụ nữ ở đầu dây bên kia đổi giọng: "Cô có gặp Chu Đình Việt không, nhắc anh ta kiểm soát bình luận, only fan của ảnh đế g.i.ế.c tới điên rồi, cứ túm lấy cô tạt nước bẩn. Bây giờ cô và anh ta gắn chặt với nhau, vinh cùng vinh, nhục cùng nhục."

Chu Đình Việt dường như nghe thấy điện thoại nhắc đến mình, mặt đầy kiêu hãnh giơ tay phải lên:

"Chu Đình Việt đây! Tôi ở đây này, hì hì. Cục cưng không cần đi tìm anh đâu, cún con đang nằm ngoan ngoãn trên giường nhà em đó."

Lúc này, khuôn mặt người đàn ông vì sốt mà càng thêm môi đỏ răng trắng, có giọt mồ hôi mỏng trượt qua đuôi mày, nóng bỏng như thiêu đốt.

Đột nhiên anh thò đầu ra từ chăn, ngẩng đầu nhìn tôi, đôi mắt hoa đào đẹp đẽ lẫn vẻ mê mang theo hơi nước.

Chú chó ngốc quyến rũ chủ nhân.

Tôi cố nhịn xúc động muốn xoa đầu anh, thầm càu nhàu vài câu rồi cúp điện thoại.

7

Buổi tối, bác sĩ riêng của Chu Đình Việt đến một chuyến.

Sau khi tình trạng người đàn ông đỡ hơn, anh vẫn kiên quyết ở lì nhà tôi không đi, ôm chăn gào khóc:

"Anh không muốn về nhà, Thẩm Duẫn Khanh ở đâu, anh ở đó. Hu hu hu hu hu, cục cưng đừng đuổi anh đi có được không? Rời xa em anh biết sống sao đây!"

Khuôn mặt không chút tì vết, khi tiến sát đến gần, cả giọng nói cũng mang theo chút ấm ức khó nhận ra.

Người đàn ông đang bị bệnh, mang khuôn mặt đẹp trai như vậy cầu xin tôi...

Tôi thật chẳng có tiền đồ, tôi chọn cách nhượng bộ.

Bác sĩ riêng vỗ trán, vẻ mặt bất đắc dĩ không muốn nhìn, cuối cùng ném lại quần áo cho chủ nhân nhà mình thay rồi biến mất không còn bóng dáng. Chỉ còn lại tôi ngơ ngác trong gió.

Hoàn hồn, tôi thấy Chu Đình Việt ngồi dậy, đang yên lặng cởi cúc áo sơ mi bên cạnh.

"Chu Đình Việt anh làm gì vậy!"

"Thay quần áo chứ gì."

Nói xong, người đàn ông ôm lấy eo tôi, ghé sát vào tai tôi thì thầm mờ ám: "Cục cưng có muốn nhìn không?"

Trong thoáng chốc khoảng cách giữa tôi và anh được kéo gần lại.

Ánh mắt nóng bỏng dừng lại trên môi tôi, anh nhẹ giọng hỏi: "...Nhìn không?"

Giọng nói quyến rũ làm rung động lòng người, không thể cưỡng lại.

Làm tôi giật mình đến nỗi tim đập như trống, đẩy người đàn ông ra, lắp bắp giải thích: "Cái, cái này là giá khác!"

Ngón tay thon dài của Chu Đình Việt vẫn nắm lấy gáy tôi, đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa nắn, như có dòng điện chạy qua, khiến tóc tôi tê dại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Nơi bị chạm vào hơi nóng lên, tôi cảm thấy mình thật không có tiền đồ.

Một lúc sau, khóe môi người đàn ông cong lên sâu hơn, nói từng chữ từng chữ: "Vậy, anh có thể hôn em không?"

Tôi: ?

??

Hôn ai?

Hôn tôi??

Có thể cái rắm, sao anh chồng cũ bị bệnh vừa ăn vừa mang về thế này!

Lúc nãy cái tôi không có tiền đồ đã bị Chu Đình Việt quyến rũ một lần rồi, lần này tôi nhất định phải rút kinh nghiệm, không thể lại để anh nắm mũi dắt đi nữa!

"Không được!"

Nói xong, tôi đẩy cửa đi ra, không nhìn anh nữa. Chỉ còn lại tiếng cười nhàn nhã của người đàn ông trong phòng ngủ.

8

Tóm lại chiếc giường công chúa mà bạn thân tặng, cuối cùng cũng bị gã chồng cũ đần độn ngủ lên rồi.

Không biết là do quá lâu tôi không ngủ ghế sofa, hay vì ở cùng Chu Đình Việt. Tôi - một kẻ lười biếng thích ngủ nhất lại mất ngủ!!

Lúc một giờ sáng, có bóng đen nhẹ nhàng đi đến bên tôi.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Người nọ thở dài, cúi người, bàn tay rộng lớn hơi vụng về vòng qua eo tôi, ôm tôi lên.

Tôi đột nhiên tỉnh táo.

Là ai!

Là ai muốn bất kính với trẫm!?

"Anh bế em về phòng ngủ, cục cưng."

Cánh tay đặt trên eo tôi rất mạnh mẽ, anh ôm hơi chặt, nhiệt độ cơ thể nóng bỏng xuyên qua lớp vải đồ ngủ không ngừng truyền đến.

Theo bản năng, tôi vùi mặt vào n.g.ự.c người đàn ông.

Không vùi không biết, vừa vùi đã giật mình.

Ôi trời!

Cảm giác quen thuộc này!

Ngoài gã chồng cũ xui xẻo của tôi thì còn ai vào đây nữa!