Nhật Ký Nghịch Tập Của Nữ Phụ Ác Độc

Chương 374: Pháo Hôi trong truyện luân lý gia đình (10)



Chu Xuân Yến lập tức ngồi dậy, bật đèn lên, các bạn cùng phòng cũng bị đánh thức.

“Ai đang kêu thế? Tớ nghe như giọng ông Chu.”

“Đúng là giọng ông Chu rồi, chúng ta ra ngoài xem đi.”

Mấy cô gái mặc quần áo tử tế rồi ra ngoài với nhau. Nơi này là ký túc xá của đơn vị, người ở trong này đều là đồng nghiệp với nhau, hơn nữa bọn họ có mấy người liền, không phải sợ gì cả.

Khi các cô ấy ra ngoài, cửa phòng đối diện cũng mở ra: “Các cậu cũng nghe thấy tiếng kêu à?”

Phòng đối diện cũng là phòng ký túc của mấy cô gái độc thân.

“Ừ, tớ nghe thấy giọng ông Chu.”

“Đúng là giọng ông Chu rồi, hôm nay ông ấy vừa cãi nhau với vợ mình.”

“Tôi nghe thấy hình như ông ấy kêu vợ tôi tự sát rồi thì phải.”

“Ừ, tôi cũng nghe thấy như vậy.”

“Cho nên, không phải vợ ông ấy tự sát thật chứ?”

Mấy cô gái nhìn nhau, không ai nói thêm câu nào nữa. Lúc bọn họ cùng nhau xuống lầu, đã có không ít người đứng vây trước cửa nhà ông Chu rồi, còn có người vào ra liên tục.

Bọn họ đứng bên ngoài, ngó vào trong nhà xem xét tình hình. Các phòng ký túc trong khu tập thể này đều được thiết kế giống nhau, đều rộng khoảng hai mươi mét vuông. Phòng của ông Chu bị ngăn đôi bởi một chiếc tủ quầy, bên ngoài là phòng khách, bên trong là phòng ngủ.

“Rốt cuộc vợ ông Chu làm sao vậy? Sao đang yên đang lành lại tự sát nhỉ?”

Có người hạ giọng: “Tôi nghe nói, là vì tiền mua nhà bị ông Chu cầm đi đưa cho mẹ ông ấy rồi, vợ ông ấy tức giận không chịu nổi mới thắt cổ lúc nửa đêm, may mà được phát hiện kịp thời, người vẫn còn thở.”

“Sao lại nghĩ luẩn quẩn trong lòng như vậy chứ? Tính mạng là quan trọng nhất…”

“Gớm, chị thử đặt mình vào vị trí của bà ấy thử xem, nếu tiền mua nhà mình vất vả tích cóp bị chồng chị cầm đi cho người khác mua nhà, chị có tức c.h.ế.t không?”

“Nhưng cũng không được luẩn quẩn trong lòng như vậy chứ, còn con gái bà ấy thì phải làm sao?”

“Chị không biết đấy thôi, đây không phải lần đầu ông Chu lấy tiền của nhà mình đưa cho mẹ ông ấy rồi, lần nào nahf ông ấy có chuyện gì, ông ấy đều phải chạy vạy trước sau, vừa bỏ tiền vừa bỏ công sức, vì chuyện này vợ ông Chu đã cãi nhau với ông ấy không biết bao nhiêu lần rồi, lần này sẽ tự tử, khả năng thật sự tức nước vỡ bờ, không nhịn nổi nữa.”

“Ông Chu này cũng thật là, nhà mình vẫn chưa có nhà riêng đâu còn đi quan tâm đến chuyện của người khác.”

“Ai, nhưng người đòi tiền là mẹ ruột của ông ấy, ông ấy biết làm sao chứ? Ai bảo ông ấy có một bà mẹ như vậy.”

“Sao lại không có cách nào, cứ không cho là được. Tôi có người thân cũng như vậy, cứ lâu lâu nhà chồng ở quê lại đòi tiền, nhưng chị ấy không nén giậnm nên cho thì sẽ cho, không nên cho thì một xu cũng đừng mong lấy được, thân thích thông tình đạt lý thì qua lại tiếp, khng thông tình đạt lý thì không qua lại nữa, bây giờ cuộc sống khá giả lắm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

“Đó là do thân thích nhà chị lợi hại thôi, còn vợ của ông Chu thì hiền như bụt, nếu không đã không bị ép thành như vậy rồi.”

Từng câu từng chữ trong cuộc đối thoại của người xung quanh liên tục rơi vào tai Chu Xuân Yến, khoảnh khắc này, dường như cô ấy đã nhìn thấy tương lai của mình trên người vợ ông Chu.

Một giọt nước mắt xuất hiện trong khoé mắt Chu Xuân Yến, hình như cô ấy đã đưa ra quyết định nào đó rồi.

Không lâu sau bác sĩ cũng tới, mấy người hợp sức đưa vợ ông Chu lên cáng, khênh ra khỏi phòng.

Vân Chi

Chu Xuân Yến đứng sau đám người, nhìn vợ ông Chu đang nằm trên cáng qua khe hở. Trên cổ bà ấy có một vệt xanh tím ghê người, là dấu vết để lại khi thắt cổ, ông Chu và con gái đi sát bên cạnh, trên mặt là nước mắt vẫn chưa lau khô.

Nếu như lần này vợ ông Chu thật sự xảy ra chuyện, chắc người khó chịu nhất chính là con gái của bọn họ nhỉ?

Chu Xuân Yến cũng từng nghe người ta nói chuyện nhà ông Chu rồi. Ông Chu xuất thân nông thôn, là người duy nhất trong nhà thi đỗ công chức.

Bởi vì nhà ông Chu nghèo, nên khi kết hôn bọn họ không mua được phòng cưới, hai vợ chồng vẫn luôn ống trong ký túc xá của đơn vị. Vì vợ ông Chu sinh con gái, khiến mẹ của ông Chu không vui, nên rất không vừa lòng với đối phương, đối với cô cháu gái này cũng không có sắc mặt tốt.

Hai vợ chồng ông Chu ăn mặc cần kiệm, vất vả lắm mới tiết kiệm được chút tiền, lại bị mẹ của ông Chu dùng lý do con trai út sắp kết hôn, phải xây nhà lấy đi một nửa, vợ ông Chu không khó chịu được sao?

Sau khi cãi nhau ầm ĩ một trận, vợ ông Chu nhất thời luẩn quẩn trong lòng mới tìm đến cái chết.

Thật ra bà ấy làm như vậy không chỉ vì ông Chu lấy tiền trong nhà đưa cho mẹ ông ấy, mà vì thất vọng dồn nén quá nhiều, thật sự không chịu nổi nữa.

Chỉ cần mẹ ông Chu còn sống ngày nào, chỉ cần ông Chu còn tự cho mình là đúng, vẫn gánh vác trách nhiệm với anh chị em trong nhà ông ấy, thì vợ chồng ông Chu vẫn sẽ tiếp tục cãi nhau, vẫn sẽ không được yên ổn.

Có lẽ, vợ ông Chu hiện giờ chính là mình sau này…

Vợ ông Chu đến bệnh viện rồi, đám người cũng dần tan. Mấy cô gái đi cùng Chu Xuân Yến bắt đầu thì thầm về chuyện nhà ông chu, ai cũng đưa ra ý kiến của mình, chỉ có Chu Xuân Yến là không tham gia vào cuộc thảo luận, cô ấy quay mặt vào tường, nước mắt rơi xuống từng giọt.

Tình cảm bao nhiêu năm như vậy không phải nói buông là buông được.

Vì đêm qua ngủ không ngon giấc, nên sáng dậy hai mắt Chu Xuân Yến thâm quầng như mắt gấu trúc, cô ấy cũng không có tâm trạng nào để ăn cơm sáng.

Nằm trên giường tới hơn tám rưỡi, cô ấy mới mệt mỏi rời giường. Hôm nay cô ấy còn có hẹn với Hoằng Quốc Nguyên.

Sau đêm hôm qua, hình như hạt giống chia tay trong lòng cô ấy lại nảy mầm rồi.

Nhìn thấy bạn gái, Hoằng Quốc Nguyên vội chạy đến: “Xuân Yến, em làm sao vậy? Sao mắt thâm quầng thế, tối qua ngủ không ngon giấc à?”

Chu Xuân Yến bỏ tay vào túi, mệt mỏi nói: “Nửa đêm, vợ ông Chu tự sát, chúng em đều bị tiếng ồn ào đánh thức, nên không ngủ được nữa.”

“Tự sát? Đang yên đang lành sao lại tự sát thế?”

“Quốc Nguyên, anh không biết à? Ông Chu với vợ ông ấy là người có tiếng tiết kiệm trong đơn vị chúng em, bọn họ tiết kiệm như vậy là vì mua nhà riêng. Bây giờ đã tích cóp gần đủ tiền rồi, tự dưng số tiền đó lại không cánh mà bay, anh nói xem vợ ông Chu có thể không khó chịu sao?”

Hoằng Quốc Nguyên không ủng hộ: “Tiền không còn thì có thể kiếm lại, sao lại luẩn quẩn trong lòng như vậy chứ…”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com