Nhật Ký Nghịch Tập Của Nữ Phụ Ác Độc

Chương 384: Pháo Hôi trong truyện hệ thống (2)



Có sẵn nền móng ở thế giới đầu tiên, thế giới võ hiệp, thế giới mạt thế, thế giới khủng bố, thế giới huyền huyễn, thế giới vô hạn… Sau đó, Lý Quân Nhạc đều bình yên vượt qua, cuối cùng đi tới trước mặt Chủ Thần.

Trải qua một phen đấu trí đấu dũng, Lý Quân Nhạc đánh bại Chủ Thần, trở thành Chủ Thần mới, không chỉ báo thù xong ở thế giới ban đầu, anh ta còn bất tử bất diệt, hưởng thụ sinh mệnh vô hạn và lực lượng vô tận.

Còn cửa hàng gà nướng nhà họ Lý thì bị anh ta hãm hại phải đóng cửa. Con trai Lý Lưu Trụ tự trách bản thân làm hỏng danh tiếng của nhà họ Lý, suốt ngày buồn bực không vui, cuối cùng còn qua đời sớm hơn Lưu Đại Ngân.

Còn vì tại sao Lưu Đại Ngân không tìm Lý Quân Nhạc báo thù, là vì bọn họ không hề biết cửa hàng gà nướng nhà mình xảy ra vấn đề là do có người hãm hại.

Trước mặt bao nhiêu người, một miếng giẻ lau bẩn thỉu rơi ra từ trong bụng con gà nướng của nhà bọn họ, sau lần đó, thanh danh của cửa hàng gà nướng nhà họ Lý bị phá hoại hoàn toàn, không còn khách hàng nào tới mua gà nướng nhà bọn họ nữa.

Lý Lưu Trụ vẫn luôn cho rằng vì mình không để ý, mới xảy ra chuyện như vậy. Anh chưa bao giờ nghĩ đến là do Lý Quân Nhạc và hê thống giở trò quỷ.

Giai đoạn ban đầu, hệ thống có một ít điểm tích luỹ cơ bản, Lý Quân Nhạc dùng nó mua thẻ “Giấu giếm tai mắt”, lén bỏ giẻ lau bẩn thỉu vào trong con gà nướng nhà họ Lý, đợi khi có người mua, Lý Lưu Trụ chặt gà nướng ra, miếng giẻ lau bẩn thỉu tự nhiên sẽ rơi ra ngoài.

Xảy ra chuyện như vậy, làm gì còn ai thèm đến mua gà nướng của nhà họ Lý nữa chứ, cửa hàng gà nướng của nhà họ Lý đành phải đóng cửa.

Vân Chi

Còn có mấy cửa hàng gà nướng nữa ở tỉnh thành cũng gặp phải tình trạng tương tự như cửa hàng gà nướng nhà họ Lý, gà nướng nhà bọn họ đều xảy ra vấn đề như vậy, cuối cùng phải đóng cửa.

Cửa hàng gà nướng nhà họ Tề là một trong ba cửa hàng duy nhất còn sót lại ở tỉnh thành, có được danh tiếng nhất định ở nơi này.

Không phải vì sợ chỉ còn một mình cửa hàng gà nướng nhà họ Tề sẽ khiến người ta chú ý, sợ là Lý Quân Nhạc đã khiến tất cả các cửa hàng gà nướng ở tỉnh thành đều đóng cửa rồi.

Thật ra muốn đối phó với Lý Quân Nhạc cũng không khó lắm, khó đối phó là “Hệ thống” đứng sau anh ta kia.

Người nhà Lưu Đại Ngân làm kiếp pháo hôi trong sách nhiều lần như vậy, nhưng nói thế nào thì nhân vật chính cũng chỉ là con người bình thường, còn “Hệ thống” này đã không phải người rồi.

Chỉ cần có điểm tích luỹ là “Hệ thống” có thể làm được rất nhiều chuyện thần không biết quỷ không hay, thậm chí tới giai đoạn cuối lực lượng của “Hệ thống” còn có thể huỷ diệt cả một tinh cầu với chỉ một cái nhấc tay.

Lực lượng này không phải người bình thường như Lưu Đại Ngân có thể đối phó được.

May mắn đây là thế giới đầu tiên Lý Quân Nhạc và hệ thống làm nhiệm vụ, hệ thống vẫn chỉ là hệ thống cấp thấp nhất, bản lĩnh của nó vẫn chưa nhiều lắm, lực lượng của nó cũng chưa mạnh lắm.

Hơn nữa thế giới này chỉ là thế giới bình thường nhất, hệ thống bị áp chế bởi ý thức của thế giới, sẽ không có lực lượng quá mạnh mẽ, ban đầu chỉ có thể “Giấu giếm tai mắt” chứ chưa thể hủy thiên diệt địa.

Theo quyển sách kia viết “Giấu giếm tai mắt” chẳng qua chỉ khiến người ta không nhìn thấy, nhưng camera vẫn có thể ghi lại tất cả hành động của Lý Quân Nhạc. Bởi vậy trước mỗi lần làm chuyện xấu, Lý Quân Nhạc đều khảo sát hiện trường trước một phen, xem xung quanh có camera hay không.

Giá của một chiếc camera không thấp, cửa hàng gà nướng không phải cửa hàng gì lớn, cơ bản đều không trang bị cameras.

Tới cuối cùng, dù là nơi có trang bị cameras, hệ thống vẫn phá hoại được. Đều này là do khoa học kỹ thuật của thế giới này vẫn chưa phát triển, nếu có thứ gì đó vượt qua sản phẩm khoa học kỹ thuật ở thế giới này quá nhiều, nó sẽ bị ý thức của thế giới này áp chế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Bởi vậy, Lưu Đại Ngân có thể lợi dụng sơ hở này để đối phó với hệ thống và Lý Quân Nhạc, cũng có lỗ hổng để chui vào trong cuộc thi đầu bếp anh ta tham dự sau này.

Vừa xuống máy bay, Lưu Đại Ngân đã bảo thư ký đi mua cho mình một chiếc máy quay phim cầm tay có công năng tốt nhất, hình dáng nhỏ nhất, tiền không thành vấn đề.

Tuy rằng thư ký rất nghi hoặc không biết xưởng trưởng định mua thứ này làm gì, nhưng sếp lớn đã yêu cầu, anh ta cũng không hỏi nhiều. Ra khỏi sân bay, anh ta tách sang đường khác, đi mua thứ Lưu Đại Ngân muốn mua.

Dựa theo thời gian trong sách, hiện tại Tề Gia Nhạc vẫn chưa phải Lý Quân Nhạc, Lưu Đại Ngân vẫn còn thời gian chuẩn bị.

Mua máy quay phim mini là bước đầu tiên, bước tiếp theo Lưu Đại Ngân muốn làm là huỷ diệt hoàn toàn Lý Quân Nhạc.

Trong sách nói, thế giới đầu tiên là thế giới quan trọng nhất cũng là thế giới an toàn nhất, nếu như không hoàn thành nhiệm vụ ở thế giới đầu tiên, thì Lý Quân Nhạc và hệ thống sẽ bị phá huỷ, hoàn toàn tan thành mây khói, một sợi tóc cũng không để lại. (Tuy rằng hệ thống cũng không có tóc.)

Sắp xếp xong tất cả, Lưu Đại Ngân mới thả lỏng đôi chút, nhưng quay về tỉnh thành rồi sẽ còn một trận ác chiến đang chờ bà ấy.

Lý Quân Nhạc có hệ thống giúp đỡ, cho dù Lưu Đại Ngân bây giờ có rất nhiều tiền, nhưng bản lĩnh lớn đến đâu cũng không phải là đối thủ của hệ thống, bà ấy chỉ có thể âm thầm ngủ đông, chờ đợi cơ hội ra tay, một lưới bắt hết cả Lý Quân Nhạc và hệ thống.

Bản lĩnh khác thì Lưu Đại Ngân không có, nhưng bà ấy có lòng kiên nhẫn, có lòng tinh nhất định mình sẽ đánh bại được Lý Quân Nhạc và hệ thống.

Trong đầu Lưu Đại Ngân âm thầm suy nghĩ rất nhiều, nhưng không hề để lộ ra mặt, vẫn duy trì dáng vẻ thong dong bình tĩnh thường ngày.

Tuổi của Lưu Đại Ngân không còn nhỏ nữa, ngồi trên máy bay lâu như vậy đã mệt không chịu nổi từ lâu rồi, sau khi về đến nhà bà ấy không làm gì cả đã lăn ra ngủ.

Đợi sau khi bà ấy tỉnh ngủ, trời đã tối rồi.

Lý Tam Thuận đang dọn cơm bên ngoài, trông thấy Lưu Đại Ngân ra ngoài, ông ấy vội buông cái muôi xới cơm trong tay, kéo ghế dựa cho bà ấy để bà ấy ngồi xuống.

“Đại Ngân, tôi nghĩ bà ở bên ngoài ăn không được ngon nên đã bảo chị Triệu đừng nấu quá phức tạp, xào mấy món thanh đạm, nấu một nồi canh, hầm thêm chút cháo thôi. Bà uống bát canh trước đi, làm ấm dạ dày.”

“Ngẫu Hoa với Xuân Yến đâu rồi? Sao hai đứa vẫn chưa xuống thế?”

Lý Tam Thuận cũng múc cho mình một bát canh, nói: “Bọn nó vẫn ở trên lầu, chắc lát nữa mới xuống.”

Ông ấy vừa nói xong câu này thì Lý Ngẫu Hoa và Chu Xuân Yến một trước một sau xuống lầu.

Lý Ngẫu Hoa ngồi xuống, cầm đôi đũa lên: “Cha, mẹ, con có chuyện này muốn nói với cha mẹ.”

“Có chuyện gì thế? Con cứ nói đi.”

“Con quen một anh bạn trai, cả hai đều vừa lòng về nhau, nên muốn tiến thêm bước nữa. Khi nào cha mẹ có thời gian rảnh để con dẫn anh ấy về gặp mặt cha mẹ?”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com