Tốc độ của một tên luyện thể tu giả không thể so sánh với Trác Phàm khi có Mê Tung Quỷ Ảnh bộ kết hợp với thuấn di được.
Hai tên trưởng lão còn lại thấy thế không khỏi lo lắng, thế công của Thất trưởng lão quá hỗn loạn làm hai người không biết như thế nào xem vào.
Nếu không cẩn thận chỉ sợ bị đại đao quét trúng khó thì họ khó mà tránh khỏi bị thương.Bị bốn người không ngừng đánh nhau Trác Phàm còn không tổn thương gì huống chi là một mình thất trưởng lão đang hỗn loạn đánh không ra chiêu thức gì.
Lợi dụng Thất trưởng lão mất đi một cánh tay bên trái, Trác Phàm né tránh rồi không ngừng công kích khuyết điểm này làm thất trưởng lão càng thêm luống cuống tay chân.Ngay sau đó, thất trưởng lão tức giận dùng đao quét ngang từ trái sang để lộ một lổ hổng lớn, Trác Phàm cười lạnh đưa tay đánh thẳng vào ngực hắn, nào ngờ một đao kia chém sang tay của thất trưởng lão liền buông ra dùng tay không đánh thẳng vào Trác Phàm.
Khi hắn rút ra, trên tay còn mang theo một quả tim đang đập thình thình vài cái rồi ngừng hẳn.“Lấy thương đổi mạng, thật là một tên đáng sợ!” Trước khi chết, Thất trưởng lão chỉ kịp nói một câu cảm thán như thế.Hai người còn lại thấy một màn này không khỏi kinh hãi.
Nếu lúc trước Trác Phàm giết Cửu trưởng lão vì hắn sơ xuất, nhưng lần này hắn lại trực tiếp dùng cách cứng đối cứng để đánh nhau đủ thấy hắn tự tin vào lực lượng thân thể đến chừng nào.Trác Phàm ném quả tim kia xuống đất, vẫy tay một cái cho máu trên tay tạo thành một đường trên mặt đất.
Hắn ngửa đầu cười to la lớn: “Sảng khoái!” Sau đó, hắn đem con mắt đỏ ngầu như một con hung thú nhìn hai người còn lại.Nhìn thấy ánh mắt kia, hai vị trưởng lão còn lại trong lòng hơi có chút dè chừng.
Nhìn Trác Phàm bây giờ không khác gì một đầu ác ma tàn nhẫn hung rợn.
Trước bụng hắn xuất hiện một lỗ máu y hệt thất trưởng lão nhưng nhỏ hơn.
Từ bên trong đó, một đạo màu đỏ bay ra lộ ra thân hình của một đứa trẻ cả người đỏ như máu.Đây chính là bản mệnh Huyết Anh của Trác Phàm.
Trước khi ném xác của Thất trưởng lão, hắn đã âm thầm đem Huyết Anh giấu trong đó rồi ném về phía Bát trưởng lão.
Đây cũng là một sự đánh cược của Trác Phàm, nếu như đối phương không nể nang chém đôi cái xác đi thì hắn chắc chắn sẽ trọng thương nhưng vì Bát Trưởng lão không nỡ ra tay với cái xác của huynh đệ mình nên tạo cơ hội cho Huyết Anh đánh lén.“Ma vật!” Nhìn Huyết Anh kia không ngừng cười hắc hắc nhìn Bát trưởng lão, Lục trưởng lão không khỏi trầm xuống.
Hắn hoàn toàn nhìn ra được Huyết Anh này cũng có tu vi giống Trác Phàm còn có cả cảm xúc nên chắc chắn đây là một ma vật cực kỳ cao cấp.Trác Phàm cười lớn nói: “Chỉ còn ngươi nha Lục trưởng lão, lần trước ta ngươi rượt ta chạy bán sống bán chết chắc là thoải mái lắm.
Hay là ngươi chạy đi nha, ta cho ngươi mười hơn thở để bỏ trốn đấy.”Thấy Trác Phàm sỉ nhục mình, Lục trưởng lão không khỏi tức giận: “Thằng oắt con, đừng nghĩ một vài mưu kế giết được ba người bọn chúng thì muốn nói gì thì nói.