Người đá vị hán tử bay ra ngoài là một tên thanh niên khoản hai bốn hai lăm tuổi mặc bộ y phục màu xanh đen, đôi tay thon gọn dẻo như tay con gái.
Hắn nhìn sang cô nương đứng đó liền nói“Gia Hân muội muội, có chuyện gì ở đây sao lại huyên náo như vậy?”Vị cô nương tên Gia Hân đáp: “Thì ra là Lý Minh Thuận thiếu gia.
Không có gì, chỉ là mấy tên mắt chó không nhìn người mà thôi.”Vị hán tử kia đang cố đứng dậy nghe nàng nói vậy không khỏi phun một ngụm máu tươi nhìn chằm chằm nam tử tên là Minh Thuận kia.Lý Minh Thuận thấy hắn đang nhìn mình cũng nở ra một nụ cười nói: “Các ngươi cũng giỏi thật, ngay trong địa bàn này lại dám giành đồ của Bạch Gia Hân đệ tử yêu quý của Quỳnh Hoa lâu chủ nha.”Hai người Trương Tiểu Uyển còn đỡ nhưng vị ca ca của nàng nghe vậy không khỏi biến sắc.
Ai mà không biết vị Quỳnh Hoa lâu chủ này tuy là một người chính trực nhưng lại có thói quen bao che khuyết điểm.
Hắn vội vàng thay đổi thái độ, cung kính nói: “Tại hạ là Trương Đại Nhân ở một nhị lưu gia tộc mà thôi.
Nếu Uyển nhi đã giành linh dược này với nàng thì ta xin thay nàng xin lỗi Gia Hân tiểu thư.
Nếu không còn việc ta xin phép đưa nàng đi trước.”Lúc Trương Đại Nhân định đem muội muội rời đi thì Lý Minh Thuận bay tới kéo tay Trương Tiểu Uyển lại mở miệng nói: “Ngươi nói ngươi là Trương Đại Nhân? Thế ngươi nói xem ngươi là đại nhân hay ta là đại nhân.”Trương Đại Nhân nghe thế liền vội vàng đáp: “Ngài tất nhiên là đại nhân, còn ta chỉ là tiểu nhân mà thôi.”“Được rồi, ngươi có thể đi nhưng muội muội của ngươi thì ở lại đây.
Bản thiếu gia muốn nàng hầu hạ ta một đêm.”Nói xong, hắn liền kéo Trương Tiểu Uyển vào người nhưng bị Trương Đại Nhân dùng sức kéo lại.
Muội muội của hắn bị hai bên kéo nhau không khỏi kêu lên một tiếng làm ca ca nàng hốt hoảng buông tay ra mặc cho nàng ngã vào người của Lý Minh Thuận.“Mỹ nhân, hôm nay nàng bồi bản thiếu gia một đêm.
Biết đâu ta hài lòng đem nàng về làm thiếp.
Gia tộc của nàng sẽ trở thành phụ thuộc gia tộc của Vạn Xà Cốc chúng ta.”Ở một bên, Bạch Gia Hân nghe hắn nói thế không khỏi mỉa mai: “Lý Minh Thuận thiếu gia, ngươi cũng quá tự tin vào địa vị bản thân rồi.
Chỉ là đệ tử chân truyền của Tam trưởng lão Vạn Xà Cốc mà thôi, làm sao có thể bằng một lời nói liền đem cả một gia tộc trở thành phụ thuộc.”Trương Đại Nhân cũng không kiên nhẫn lên tiếng nhìn muội muội mình giãy dụa trong lòng Lý Minh Thuận nói: “Lý thiếu gia, gia tộc chúng ta chỉ là nhị lưu gia tộc không dám trèo cao.
Xin Lý thiếu gia hãy thả tiểu muội ra.
Xung quanh đây rất nhiều người, ngài cũng nên chú ý bộ mặt của Vạn Xà Cốc của mình.”Trương Tiểu Uyển thấy cánh tay đang ôm mình thả lỏng ra một chút liền vội vàng thoát ra.
Còn Lý Minh Thuận đôi mắt có sát khí mơ hồ hiện ra nói: “Ngươi dám uy hiếp ta?”“Ta chỉ nói những gì hiển nhiên mà thôi.”Trác Phàm ở xa thấy Trương Đại Bàn nói vậy không khỏi thầm khen một câu “Có sĩ khí” sau đó nhìn Trương Tiểu Uyển đưa ca ca nàng rời đi mà không hay biết sát khí trên người Lý Minh Thuận càng lúc càng nhiều.Khi hai người quay lưng bước đi được mười trượng, Lý Minh Thuận liền phóng người đuổi theo đưa tay đánh một chưởng vào lưng của Trương Đại Nhân.