Việc hắn lo lắng nhất chính là đan hội sắp tới nhưng lại được tỷ tỷ an ủi bảo là đã có người sắp xếp, nhưng hắn vẫn chưa yên tâm nằng nặc đòi tham gia.
Trác Phàm biết hắn là một người cố chấp, vì thế lén ra dấu cho Bạch Vân Vân cho phép cứ để đệ đệ nàng tham gia.Ngay lúc hắn định đi ra ngoài, phát hiện ở trên bàn có một tờ giấy liền cầm lên đọc qua.
Trác Phàm cũng luồn lách vào bên trong đám luyện dược sư kia.“Nhìn kìa, đây không phải là Tiết Định Thiên của tiết gia sao? Nghe nói nhiều năm trước hắn đã là ngũ phẩm luyện dược sư được Dược Thải Đường thu nhận làm môn hạ làm cho cả Tiết gia được nở mày nở mặt.”Một tên thanh niên ước chừng hai bốn hai lăm tuổi, sắc mặt kiêu ngạo hống hách bước vào đấu đài.
Khuôn mặt hắn khinh bỉ quét qua đám người tham gia nói: “Các ngươi nên biết thân phận đi, ngoại trừ ba vị thiên tài của bát thế gia thì xếp hạng thứ tư đã nằm chắc trong tay bổn công tử.
Ta thấy hay là các ngươi nên trở về đi khỏi phải nhọc công thi đấu a.”Mọi người nghe vậy cũng chỉ làm một mặt tức giận chứ không ai dám lên tiếng.
Nếu để ý kĩ sẽ thấy trong dược dịch của hắn không hề có chút cặn bã nào, không giống như của Đới Ngọc Thạch, là một người yêu thích luyện đan, hắn luôn tuân thủ quy tắt của môt luyện đan sư chính là không thể bỏ phí, phải luyện hóa hoàn toàn linh dược.Nhìn đan dược trong tay mình sắp thành hình, Đới Ngọc Thạch cười ha hả.
“Xem ra hạng nhất trong vòng đầu tiên không thể ai khác ngoài mình.”Hắn quay mặt sang Bạch Vân Thiên mở giọng mỉa mai: “Từ khi còn ở Dược Thải Đường ta đã nghe qua đệ đệ của Tổng lâu chủ Bạch Vân Thiên có thiên phú luyện đang kinh người, hai năm trước đã đột phá lục phẩm luyện đan sư, còn ta chỉ đột phá lục phẩm một năm trước mà thôi.
Nhưng hôm nay xem ra, ngươi so với lời đồn thật là không đáng tin nha.”Bạch Vân Thiên dường như không nghe thấy, đôi mắt hắn cứ chú tâm vào trong dược dịch.
Đột nhiên bàn tay hắn mở ra, ngọn lửa trên tay bừng cháy dữ dội làm dược dịch bắt đầu sôi sục lên.Đới Ngọc Thạch nhìn thấy như thế không khỏi cười to lên tiếng: “Bạch công tử có phải là quá lo lắng để thua ta nên quên mất điều tiên quyết khi luyên đan chính là không được để dịch dược vừa luyện hóa tiếp xúc với không khí sao?”Đường Liên bên cạnh nhìn thấy một màn này cũng chỉ lắc đầu tiếp tục luyện đan.
Điều mà Đới Ngọc Thạch vừa nói hoàn toàn chính xác, đấy chính là điều cơ bản nhất mà một vị luyện dược sư cần phải biết.Không để ý những lời chế giễu kia, dược dịch vừa đưa ra ngoài lập tức được Bạch Vân Thiên dùng lửa trên tay bao kín lấy xung quanh, dược dịch đang nhanh chóng đông kết lại thành viên.Nhìn thấy một màn này, Đới Ngọc Thạch đang làm một khuôn mặt mỉa mai chợt biếng sắc suýt chút nữa không kiểm soát được ngọn lửa trên tay.