Bước chân hắn thản nhiên đi theo con đường quen thuộc đi tới hoa viên.Người còn chưa đến, Trác Phàm đã nghe phía trước có tiếng nói“Chu sư tỷ, ngươi đến tìm ta làm gì.
Thật sự ta không có thời gian đâu.”“Triệu sư đệ, ngươi cần gì phải né tránh ta.
Ta hôm nay đến chỉ muốn nói là Triệu sư đệ, ta thích ngươi!”Trác Phàm đứng xa nhìn thấy cảnh này không khỏi dở khóc dở cười.
Đây là chuyện gì? Chu Nhược Hy vậy mà sẽ hướng Triệu Nguyên Chỉ tỏ tình.Hắn nào đâu biết được từ lần thấy “Triệu Nguyên” dễ dàng đánh bại Thạch Song Anh cộng thêm khuôn mặt tuấn tú khi cải nam trang đã nàm Chu Nhược Hy chú ý.Lúc đó vì không muốn đám đệ tử phát hiện đường đường là đệ nhất đệ tử ở Địa cơ phủ, được mọi người thầm đặt cho cái biệt danh là băng mỹ nhân lại cảm nắng một tên sư đệ cho nên nàng mới không thể hiện ra.Cho nên lần này nàng có cơ hội liền đi ra ngoài không tiếc sỉ diện hướng “Triệu sư đệ” tỏ tình nào ngờ bị đối phương cự tuyệt.“Tốt nhất là nên tránh xa thị phi.” Trác Phàm cười thầm trong bụng, đôi mắt hiện lên một tầng bạch quang rồi biến mất khỏi hoa viên.Sau khi tránh gặp hai người kia, Trác Phàm rời khỏi Hoàng cơ phủ tiếp tục hướng nơi hẹn mà đi.Ở khu đất trống lần trước, vẫn là Hoắc Vũ Cơ một thân áo lụa màu lam đang nổi lửa luyện đan.Tâm thần nàng cực kỳ chăm chút, tất cả các gốc dược liệu đều được nàng bỏ vào trong đồng thời luyện hóa.Lần này không còn chờ linh dựa hóa nước, lò đan đã trực tiếp tổ tung.
Một tầng khói bốc ra nghi ngút sau một lúc lâu mới tan đi.“Sao lại như vậy, rõ ràng lần trước tên kia cũng làm như thế.”Thở ra một hơi khí rắng, khuôn mặt đen xì vì muội than của Hoắc Vũ Cơ nheo lại.
Bên trong đều là lượng lớn linh thạch còn có cả thánh linh thạch.Đối với Thiên Vũ đế quốc mà nói, linh thạch tuy có nhiều nhưng Thánh linh thạch thì không có nổi một viên.
Như thế đủ để cho thấy cái này hiếm đến mức nào.Cho dù là hạ tông tây châu số lượng thánh linh thạch có được cũng cực kỳ ít ỏi.
Hoắc Vũ Cơ đem nó cho Trác Phàm đủ để chứng minh thành ý của nàng.Hắn cầm chỉ giới trả lại cho nàng sau đó lên tiếng“Đa tạ sư tỷ có lòng, nhưng lễ vật này quá lớn ta không nhận nổi.
Hay là sau này ta tu luyện có chỗ nào khúc mắc lại hướng tỷ thỉnh giáo đi.”Đôi mắt có chút ngạc nhiên nhìn Trác Phàm, nàng không ngờ tên sư đệ này vậy mà không nhận lấy.
Tuy đây chỉ là một phần tài nguyên nàng có nhưng so với đệ tử bình thường phong phú hơn không biết bao nhiêu lần a.Cũng không ép đối phương, nàng thu lại chỉ giới sau đó mở miệng nói“Được rồi.
Bất quá nếu thiếu tài nguyên cứ nói không cần ngại.”“Nhất định.”Trác Phàm lần nữa rời đi.
Kỳ thực nếu là bình thường e rằng hắn không ngại nhận lấy.
Có điều bây giờ trong lôi linh thánh giới của hắn phải nói là vô cùng vô tận tài nguyên cho nên không cần phiền phức nhận lấy ân tình này.Tuy có nhiều Thánh linh thạch trong người nhưng Trác Phàm vẫn không hề lạm dụng, cơ bản nhất vẫn là tự thân thực lực từ từ tăng tiến.
Tùy tiện luyện một viên đang dược bát phẩm cũng có thể khiến tu vi tăng lên một khoảng lớn.Trác Phàm muốn tích lũy đầy đủ cùng áp chế cảnh giới đến khi không có khả năng áp chế mới bắt đầu đột phá.
Đây chính là những kinh nghiệm được ghi trong bảo điển của Huyết Tinh Ma Đế để lại.Chính vì thế mỗi lần hắn đột phá đều sẽ tăng lên nhiều trọng cảnh giới cùng lúc..