Vừa kịp thấy Triệu Tứ Thủy cũng tốt bụng đấy chứ, thì hắn đã đặt ta xuống giường, phủi áo, vỗ m.ô.n.g rồi bỏ đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Ta ngơ ngác ngồi trên giường, không thể tin nổi.
Đi rồi? Tứ Thủy cứ thế mà bỏ đi sao?
Tên tay sai của hắn suýt nữa thì lấy mạng ta!
Vết thương trên cổ vẫn còn nhức nhối, ta nhìn cánh cửa trống không, lệ cứ thế tuôn rơi.
Thật là vô dụng!
Triệu Tứ Thủy, đồ đểu cáng! Đồ lòng lang dạ sói!
Chó mới thèm yêu ngươi! Ta thà yêu chó còn hơn!
Ta đang ôm gối khóc như mưa như gió, bỗng nghe thấy một giọng nói vang lên ngay trên đầu.
"Nàng khóc cái gì vậy?"
Triệu Tứ Thủy nhẹ nhàng xoay đầu ta lại, dùng tay áo lau sạch nước mắt nước mũi trên mặt ta: "Cổ nàng sưng đỏ cả rồi, ta vừa đi luộc cho nàng một quả trứng."
Quả trứng nóng hổi lăn trên cổ, ta giật mình vì nóng.
Ta thốt lên: "Nóng quá."
Hắn thản nhiên đáp: "Ừ."
Ta nghiến răng nghiến lợi: "Huynh là cái đồ lòng lang dạ sói."
Hắn vẫn chỉ đáp lại một tiếng: "Ừ."
Ta gào lên: "Cút ngay, ta không muốn nhìn thấy huynh thêm một lần nào nữa!"
Triệu Tứ Thủy lắc đầu: "Không được."
"Vì sao không được?! Huynh, huynh là cái đồ vô lại! Lần đầu gặp gỡ, huynh đã dùng kiếm uy h.i.ế.p ta. Huynh còn nhẫn tâm khiến ta ngã đau, bỏ mặc ta đói khát, huynh thậm chí, thậm chí còn toan tính lấy mạng ta!"
"Bởi vì ta không nỡ rời xa nàng, hơn nữa, ta nào có không cho nàng ăn cơm."
Ta kinh ngạc nhìn Triệu Tứ Thủy, nước mắt ngừng rơi tự lúc nào.
Triệu Tứ Thủy vẫn thong thả lăn quả trứng, nét mặt điềm tĩnh như vừa mới bàn chuyện mai mua gì về nấu vậy.
Cái bụng ta bỗng réo lên một tiếng, phá tan bầu không khí yên ắng.
Triệu Tứ Thủy khẽ cười, rồi nhẹ nhàng đập quả trứng vào thành giường, tỉ mỉ bóc vỏ cho ta.
"Dạo này nàng có gặp chữ nào không biết không? Đem ra đây ta xem nào?"
"... Ồ."
Thế là Triệu Tứ Thủy vừa chỉ dạy ta từng con chữ, vừa đút trứng cho ta.