Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1133: Thông Điệp Ớn Lạnh



Chương 1133: Thông Điệp Ớn Lạnh

Người Giữ Lửa đi ngược lại bước chân của mình, quay trở lại nơi họ đã để lại những phương tiện của mình. Tâm trạng giữa những người giàu kinh nghiệm từ Vùng Đất Lãng Quên là trung lập...như thể họ vừa mới chiến đấu một trận chiến thông thường, không phải một thứ mà sẽ trở thành mở màn của đợt chạm trán đẫm máu giữa hai đại gia tộc.

Nhưng mà Sunny thì thấy hơi chán chường. Cậu không cảm thấy tiếc thương gì đối với những người Thức Tỉnh của đại gia tộc Song - họ cũng sẽ không thương tiếc cậu nếu tình huống là đảo ngược. Vậy mà, toàn bộ việc này đúng là một lãng phí đáng tiếc. Valor và Song đang lãng phí tính mạng của những chiến binh điêu luyện, và ở ngay giữa Chuỗi Ác Mộng nữa chứ.

Đó vừa là ghê tởm, vừa là tại sao những kẻ nghe theo mệnh lệnh của họ không xứng đáng nhận được sự tiếc thương...hay từ bi của cậu.

Những phương tiện bọc giáp di chuyển qua địa hình hoang vắng của Nam Cực, thắng lợi trở lại trại. Họ đi qua những nơi hiểm trở với vô số dòng sông và hồ nước, rồi quay trở lại lực lượng chính của gia tộc Valor gần bình minh - cơ bản là không khác với đêm hay là giữa ngày ở Nam Cực.

Sự quay lại của họ không gây ra quá nhiều ồn ào, chủ yếu là vì ít người biết đến đợt mai phục ở trước. Những người biết hoặc là đủ thông minh để tự hiểu ra thì để ý đến đoàn phương tiện nhỏ kia rất kĩ. Gương mặt họ hơi thay đổi khi nhìn thấy không có Người Giữ Lửa nào có vẻ thiếu mất, hay thậm chí chịu vết thương gì.

Những người Thức Tỉnh điêu luyện của đại gia tộc không thể không thấy ấn tượng, nếu không phải là ghen tị.

Sunny rời khỏi APC và những người Thức Tỉnh của Vùng Đất Lãng Quên và đi duỗi chân. Nephis và Cassie rời khỏi để đi báo cáo với Morgan, nhưng cậu thì ở lại.

Dù sao thì cậu tự mình đến đó cũng không có ý nghĩa gì...một cái bóng của cậu đi thay, núp trong bóng của Neph.

Cuộc nói chuyện cơ bản là y như cậu tưởng tượng. Morgan có vẻ vừa hài lòng vừa thất vọng với thắng lợi dễ dàng mà Người Giữ Lửa đạt được. Cô đã trông đợi nhiều hơn từ lực lượng của Gia Tộc Song danh giá. Madoc khen ngợi Nephis với một nụ cười lịch sự.

Cả hai đều không thể đợi đến lúc đổ máu thật sự diễn ra.

Ngôi Sao Thay Đổi thì không quá hào hứng. Cô thậm chí còn không có vẻ xúc động bởi phần thưởng mà cô chắc chắn đã nhận được từ việc quét sạch ba tổ đội Thức Tỉnh tinh anh...nếu tâm của họ bão hòa, thì đống hồn tinh mà cô thu thập được là phải gần cả ngàn mảnh.

Sunny không triệu hồi kiềm tra kí tự vì cậu thấy không cần thiết.

Không lâu sau khi họ trở lại, mệnh lệnh dỡ trại được ban xuống, và những người lính chuẩn bị tiếp tục việc di chuyển. Nhanh chóng, đoàn phương tiện lại lăn bánh về trước...

Chỉ để đột nhiên dừng lại không đến một phút sau đó.

APC mà Sunny đang ở trên dừng lại đột ngột đến mức cậu suýt bay ra khỏi ghế.

'Cái quái quỷ gì?'

Có sự quấy nhiễu gì đó bên ngoài, những người lính ra khỏi phương tiện và mơ hồ nhìn quanh. Những tiếng hét của những chỉ huy vang trong không trung, và những kỵ binh Thức Tỉnh tỏa ra, quay vật cưỡi của họ lại.

Nhanh chóng, nguồn gốc của sự kì lạ kia trở nên rõ ràng - một trong những APC đã không thể khởi động và tham gia với đoàn. Nó chỉ đứng đó, không nhúc nhích, biệt lập khỏi phần còn lại bởi một khoản không gian trống rỗng. Mọi nỗ lực liên lạc với tổ đội Thức Tỉnh trên APC đó đều đã thất bại.

Đột nhiên, Sunny cảm thấy một cơn lạnh lẽo len lỏi đến sống lưng mình.

Cậu nhìn về phía phương tiện ở đầu đoàn thông qua một cái bóng của mình. Ngay lúc đó, cửa nó mở ra, và Morgan xuất hiện, đôi mắt chu sa của cô tỏa ra một cảm giác lạnh lẽo sắc bén đến mức cậu cảm giác linh hồn mình như muốn bị cắt phải.

Công Chúa Chiến Tranh nhảy xuống và đi về phía đuôi đoàn, tấm áo khoác màu đỏ kéo dài phía sau như một dòng sông máu.

Madoc và Nephis theo sau.

Sunny chần chừ một giây, rồi dùng Bước Bóng Tối để yên lặng xuất hiện cạnh họ.

'...Đây sẽ là thú vị.'

Bốn người họ đến gần APC yên lặng kia, thứ mà đã bị vây quanh bởi một vòng lính Thức Tỉnh. Một người trong số họ tiến lên một bước và nói với Morgan bằng giọng lo lắng:

"Tiểu thư...làm ơn, có thể có nguy hiểm..."

Cô đi ngang qua người Thức Tỉnh kia mà không nói lời nào, giơ lên một tay. Những ngón tay của Morgan cắt xuyên qua hợp kim cường lực của phương tiện như thể nó làm bằng giấy, và một giây sau đó, lối vào hắc ám đến bên trong APC được lộ ra.

Cô đi vào nơi tăm tối đó mà không chần chừ một giây nào. Madoc theo sau đó. Sunny và Nephis liếc nhìn lẫn nhau, và rồi theo sau họ.

Sunny không biết cậu đã trông đợi nhìn thấy gì bên trong phương tiện yên lặng - có lẽ là một cảnh tượng chém giết buồn nôn - nhưng mà cậu đã không trông đợi...không gì cả.

Bên trong APC hoàn toàn trống rỗng. Không có xác, không có máu, không có dấu hiệu tranh chấp...và cũng không có người Thức Tỉnh nào cả. Như thể họ đã biến mất vào hư vô.

Morgan nhìn quanh với gương mặt nghiêm nghị, rồi đi về phía buồng lái và vươn tay ra sau phần dựa của ghế, nắm lấy gì đó.

...Hóa ra Sunny đã nhầm lẫn. Có một thứ để lại bên trong APC, và cô ta hiện tại đang cầm nó trong tay.

Một mũi tên không bắt mắt với lông tên màu mờ và đầu mũi tên đúc từ kim loại tầm thường.

Morgan nghiến răng, mắt cô cháy lên sự phẫn nộ.

Giọng nói cô nghe như tiếng rít khi kiếm rời khỏi vỏ:

"Theo Dõi Thầm Lặng..."

Sunny nhìn quanh phương tiện trống rỗng với biểu hiện phức tạp.

'Một vị Thánh đã đến đây?'

Bí ẩn của việc đã xảy ra với tổ đội Thức Tỉnh của Valor...không còn là bí ẩn nữa.

Người Giữ Lửa đã loại bỏ đợt mai phục của lực lượng Song. Nhưng mà trong lúc họ làm vậy, có người khác đã tiến vào trại lính bảo vệ nghiêm ngặt mà không bị phát hiện, tàn sát một tổ đội Thức Tỉnh tinh anh mà không phát ra một tiếng động, và rời khỏi, mang theo xác của họ.

Người kia là Theo Dõi Thầm Lặng, nữ thợ săn Vượt Giới Hạn và một trong những con gái của Ki Song.

Cô ta thậm chí còn để lại một mũi tên của mình, để kẻ địch biết thủ phạm là ai.

Một vị Thánh có thể gây ra nhiều phá hoại hơn hẳn, nếu họ muốn...nhưng mà Theo Dõi Thầm Lặng có vẻ như chỉ muốn một thứ.

Chứng minh một điểm.

Morgan gầm gừ, rồi dùng ngón cái bóp gãy mũi tên và ném nó đi.

Madoc nhăn mặt, rồi nói bằng phẳng:

"Bậc Thầy Muôn Thú đang gửi một thông điệp. Có vẻ như cô ta muốn khiêu khích chúng ta."

Cháu gái ông ta giữ im lặng vài giây, khiến bản thân bình tĩnh lại.

Rồi, cô đột nhiên mỉm cười.

Sự thất vọng trước đó của cô có vẻ như đã biến mất.

"...Ghi nhận thông điệp."