Chương 1176: Cảm Giác Đắng Chát
Vị trí của Cổng Ác Mộng dẫn đến gần Đầu Lâu Đen là quan trọng vô cùng. Hiện tại, không ai ngoại trừ Mordret đang neo ở Cổng Dịch Chuyển của Thành Thị đó, nên Cổng Ác Mộng đó vẫn là cách duy nhất để người ta đến được nó.
Nếu như nó nằm ở nơi hoang dã của Đông Nam Cực, thì trận chiến giữa hai đại gia tộc sẽ diễn ra ở cách xa những thành phố và dân số.
Nhưng nếu nó ở trong một thành phố thì...
'Suy nghĩ lý trí nào.'
Sunny đi qua những hành lang của pháo đài trong lúc phân tích tình huống.
Nếu Cổng Ác Mộng nằm trong một thủ đô công hãm, thì cậu sẽ không làm gì được nhiều. Mạng sống của vô vàn những thường dân sẽ gặp nguy hiểm tột cùng, hoặc có lẽ sẽ trực tiếp bị bóp nát. Việc tốt nhất mà Sunny có thể làm trong trường hợp đó là cố giảm thiểu thiệt hại, bằng cách nào đó.
Nhưng mà nếu nó ở nơi hoang dã thì...thì cậu không phải làm gì cả.
Những vấn đề của cậu sẽ tự mình giải quyết. Valor và Song có thể thoải mái chém giết lẫn nhau.
'Sai.'
Suy nghĩ như vậy là thiển cận. Chắc rồi, hai đại gia tộc là đám khốn đáng ghét, nhưng mà chúng cũng phụ trách bảo vệ một phần lớn của Đông Nam Cực, mặc dù chỉ là để giữ diện mạo. Sức mạnh của chúng là đặc biệt quan trọng khi cần xử lý những mục tiêu giá trị cao như là những titan, vì sáu trong bảy vị Thánh có mặt trên lục địa là thuộc về những Lĩnh Vực.
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu toàn bộ họ chém giết lẫn nhau?
'Không gì tốt cả...'
Vô số người tị nạn đã được sơ tán, nhưng mà vẫn còn hàng triệu người chưa được. Nếu Quân Đội Sơ Tán có thêm vài tháng, đủ để những người Ngủ Thức Tỉnh - thì mọi thứ đã khác.
Nhưng mà Mordret, thắng khốn tâm thần đó, đã khiến việc đó là bất khả thi. Nên, sức mạnh của những đại gia tộc vẫn là quá quan trọng.
Sunny cảm thấy bệnh đến buồn nôn. Cậu đang vô cùng không vui với việc bất chấp sự gian trá của những đại gia tộc, họ vẫn cần chúng. Như là một thứ độc ác nhưng cần thiết.
Suy nghĩ theo cách đó khiến cậu cảm thấy bẩn thỉu. Nó cảm giác như cậu đang thỏa hiệp.
Đó là cách mà Theo Gót Đổ Nát và những người còn lại trong chính phủ cảm giác?
'Quên nó đi. Vậy thì mình nên làm quái gì đây?'
Có vẻ như, nhờ vào Mordret, một trận chiến tổng lực đẫm máu và hủy diệt giữa lực lượng Valor và Song hiện tại vừa gần vừa không thể tránh khỏi. Họ có thể hoàn toàn hủy diệt lẫn nhau, đó là kết quả tệ nhất, vì như vậy sẽ khiến không còn ai tiếp tục bảo vệ những người tị nạn khỏi vô vàn những Sinh Vật Ác Mộng trên lục địa.
Vì vậy, chỉ có một cách để cậu đạt được kết quả tốt nhất.
Nếu như không có cách để ngăn trận chiến, cậu phải làm mọi thứ trong khả năng để giúp một bên giành chiến thắng...và không chỉ bất cứ loại chiến thắng gì. Một kết quả thắng thảm cũng không khác gì sự hủy diệt lẫn nhau. Chỉ có một thắng lợi áp đảo mới có thể giảm thiểu thương vong của một bên, vì đó để lại đủ binh lính còn sống để làm ra khác biệt trong nỗ lực sơ tán.
'Đợi đã...đợi đã...'
Sunny đột nhiên đông cứng, trở nên tái nhợt hơn cả bình thường.
Mắt cậu mở to.
Tay cậu run rẩy.
...Rồi, một nụ cười mà có vẻ không chỉ hơi điên rồ hiện lên mặt cậu.
Thông qua cái bóng núp trong căn phòng chiến lược được đóng kín, cậu nhìn về phía một người mà đang đứng đó, yên lặng lắng nghe những gì Morgan đang nói.
Một cô gái trẻ với mái tóc bạc và đôi mắt xám lạnh lẽo, trong một bộ giáp thép đen tinh xảo.
Cậu nhìn Nephis.
Sunny chậm rãi thở ra.
'Đó là ý cô đã muốn nói?'
Đây chẳng phải là thứ cô ta đã nói với cậu thời gian dài trước kia, trong vũ hội xa hoa của đại gia tộc Valor?
Rằng cậu sẽ đi theo cô ta không phải vì cô ta ra lệnh, mà là vì cậu muốn làm vậy...với một nụ cười trên mặt.
Rằng định mệnh của họ là quấn vào nhau.
Vào ngày đó, Sunny đã chối bỏ Nephis và không theo cô ta vào vòng tay của Gia Tộc Valor. Thay vì vậy, cậu đã nhập ngũ, vào Quân Đội Sơ Tán Đầu Tiên và rời đến Nam Cực.
Thật nhiều thứ đã xảy ra kể từ đó...
Vậy mà, cậu lại ở đây, chuẩn bị chiến đấu bên cạnh cô ta dưới cờ đại gia tộc Valor, giúp họ trong trận chiến đầy tội ác chống lại đại gia tộc Song.
Hoàn toàn do chính cậu quyết định.
Sunny vươn một tay lên chạm cổ mình, như thể xem thử có một vòng nô lệ trên đó hay không.
'Cảm giác đắng chát này là gì chứ?'
Một tiếng cười trống rỗng thoát ra khỏi môi cậu.
Sau vài giây, Sunny lắc đầu và tiếp tục bước đi.
'Dù sao cũng không quan trọng.'
Chắc rồi, cậu miễn cưỡng không muốn chứng minh Neph đã nói đúng. Nhưng mà chẳng phải là ấu trĩ đến đáng thương hại nếu giận dỗi và thay đổi quyết định chỉ vì lòng kiêu ngạo bị tổn thương?
Dù sao thì cậu đã bao giờ có kiêu ngạo?
Cho dù có thích hay không, đảm bảo nhiều thường dân nhất có thể sống sót Chuỗi Ác Mộng đúng là thứ cậu muốn.
Nên, nếu Sunny phải giúp đỡ Gia Tộc Valor chiến đấu với Song để đạt được mục tiêu đó, thì đó là việc cậu sẽ làm.
Cũng có lựa chọn giúp đỡ Song đánh bại Valor. Theo ý kiến của cậu thì cả hai đều ghê tởm như nhau mà thôi, nên Sunny giúp bên nào cũng không có khác biệt gì.
Tuy nhiên, cậu đã liên quan đến Valor ở một mức độ, cũng là tiện lợi. Nephis, Cassie và Người Giữ Lửa đều ở đây, nên đi về phía bên kia có nghĩa là cậu có thể gây ra cái chết của họ.
Trực tiếp hay gián tiếp, đó không phải việc Sunny muốn hay sẵn lòng làm.
Có nghĩa là cậu kẹt với Valor.
...Đương nhiên, việc sự góp mặt của cậu thậm chí có thể gây ra khác biệt gì hay không cũng là một nghi vấn lớn. Nhưng mà cậu ít nhất phải cố thử.
Cậu phải cố gắng hết sức mình.
Sunny di chuyển qua pháo đài cảng, thứ mà càng lúc càng ồn ào. Có một nụ cười kì lạ hiện lên mặt cậu.
'...Buồn cười nhỉ?'
Cậu đột nhiên cảm thấy buồn là Tội Lỗi An Ủi không có ở đây để thưởng thức trò đùa này.