Chương 1290: Lời Hứa Hoàng Gia
Sunny nhướng mày, ngạc nhiên vui vẻ. Ba pháp thuật cho một Ký Ức Đẳng Cấp Một...đó là hiếm thấy. Là một pháp sư nghiệp dư, cậu biết khó đến như thế nào đẻ tạo ra một dệt ma pháp đa dạng quanh một điểm duy nhất.
Tò mò, cậu tiếp tục đọc kí tự.
[Truyền Thừa Chạng Vạng] Mô tả Pháp Thuật: “Ký Ức này cải thiện đáng kể tốc độ khôi phục tinh túy của người mặc ở biên giới giữa ngày và đêm.”
[Tiếc Hận Của Nhà Vua] Mô tả Pháp Thuật: “Ký Ức này ban cho người mang nó sự miễn dịch hoàn toàn đối với những đòn tấn công tâm trí, nhưng mà lại khiến người họ hứng chịu một cơn thịnh nộ không thể cưỡng lại.”
[Lời Hứa Hoàng Gia] Mô tả Pháp Thuật: “Ký Ức này truyền sự thống trị đối với nước vào Lĩnh Vực của người mang nó. Sức mạnh của quyền uy đó phụ thuộc vào độ hùng mạnh của Lĩnh Vực.”
Sunny gãi gãi đầu.
‘Hờ...’
Pháp thuật đầu tiên khá là thẳng thắn, và cực kì hữu dụng – mặc dù phải công nhận là sự hữu dụng đó là tùy vào trường hợp. Nó sẽ tăng nhanh tốc độ khôi phục tinh túy của cậu vào biên giới giữa ngày và đêm, có nghĩa là bình minh và hoàng hôn.
Pháp thuật thứ hai...thì hơi khó. Hoàn toàn miễn dịch những đòn tấn công tâm trí là một việc phi thường, nhưng mà nó đi cùng với cái giá là bị nuốt chửng bởi cơn thịnh nộ điên cuồng. Sunny không chắc nên đánh giá nó như nào. May mắn là, đó là một pháp thuật chủ động, nên cậu có thể dùng hai thứ còn lại mà không hóa điên.
Nhưng mà pháp thuật thứ ba thì đơn giản là khó hiểu.
‘Truyền sự thống trị đối nước vào Lĩnh Vực? Gì cơ?’
Vậy những người như cậu, thậm chí không có Lĩnh Vực, phải làm gì với nó?!
Sunny hít một hơi sâu, rồi rời khỏi Hồn Hải và mở mắt.
Dòng Sông Vĩ Đại vẫn đang nhẹ nhàng tỏa sáng, nước trôi chảy tách ra bên dưới mũi thuyền.
Cậu chần chừ vài giây, rồi triệu hồi Vương Miện Chạng Vạng. Nhanh chóng, một vòng kim loại màu đen được tạo hình và chạm khắc để trông giống một con rắn sông xuất hiện trên đầu cậu.
Cân nặng của nó cảm giác không quen thuộc, nhưng mà nó ít nhất sẽ ngăn tóc cậu ngã vào mắt. Chỉ nhiêu đó là cũng hữu dụng.
‘Nó cũng trông ngầu nữa...’
Sunny ngập ngừng một chút, rồi hạ tay xuống bề mặt sông và kích hoạt [Lời Hứa Hoàng Gia].
Đột nhiên, cậu cảm thấy nước...đang đáp lại cậu. Cảm giác liên kết kì lạ mà cậu cảm thấy là nhàn nhạt và yếu ớt, không hề giống sự gần gũi mà cậu chia sẻ với bóng tối, dù vậy, một làn sóng đột nhiên dâng lên, chạm vào bàn tay cậu trong một thoáng trước khi ngã trở lại và nước.
Sunny nhìn chăm chú xuống dưới với biểu hiện kì lạ.
‘Vậy là như này.’
Độ mạnh yếu của quyền lực của [Lời Hứa Hoàng Gia] ban cho chủ nhân của Vương Miện Chạng Vạng là phụ thuộc vào sức mạnh của Lĩnh Vực của họ. Sunny không có Lĩnh Vực, nên độ mạnh yếu đó cơ bản là có thể bỏ qua – nhưng mà không phải là không tồn tại.
Tựa ra sau, cậu hơi mỉm cười.
‘Dù vậy. Trong thế giới toàn nước như này, chỉ nhiêu đó cũng là hữu dụng cực kì...’
Con thuyền nhỏ hai buồm tiếp tục hành trình của nó, trong lúc Sunny tiếp tục nhìn chằm chằm về phía ánh sáng xinh đẹp của Dòng Sông Vĩ Đại.
Vương Miện Chạng Vạng...đó là một Ký Ức mạnh mẽ, quỷ quyệt.
Nhìn sơ qua thì không có pháp thuật nào của nó có vẻ quá kinh ngạc. Nhưng mà, một khi cậu suy nghĩ thêm một chút về chúng, thì cậu nhận ra chúng thật sự là xuất sắc cỡ nào.
[Truyền Thừa Chạng Vạng] có thể giúp đỡ cậu khôi phục tinh túy. Hiệu quả của một Ký Ức Đỉnh Cấp chắc chắn là khổng lồ, nhưng mà có điều kiện – nó chỉ hiệu quả vào bình minh và hoàng hôn. Là một người lính giàu kinh nghiệm của Chiến Dịch Góc Nam, Sunny biết hơn đa số mọi người về tầm quan trọng của việc quản lý lượng dự trữ tinh túy của mình.
Và ngày nào cũng có bình minh và hoàng hôn cả. Nên cậu sẽ có thể hưởng lợi từ việc tăng tốc độ khôi phục tinh túy hai lần mỗi ngày. Thêm vào [Phước Lành Linh Hồn] của Vải Liệm Hoàng Hôn, cậu sẽ ở vào vị trí rất có lợi...chưa kể đến là ở Dòng Sông Vĩ Đại này, có những nơi mà mặt trời mọc và lặn không ngừng, như thể đông cứng trong thời gian.
[Tiếc Hận Của Nhà Vua] mang đến sức phòng ngự tuyệt vời với những đòn tấn công tâm trí – loại tấn công đáng sợ nhất theo ý kiến của cậu – nhưng mà sẽ biến Sunny thành một kẻ phát cuồng. Lợi ích có vẻ như tuyệt vời không kém sự kinh khủng của cái giá phải trả...có phải không? Cậu có thể dễ dàng nghĩ ra những tình huống mà một cơn thịnh nộ bất tận là chỉ có lợi. Đó chẳng phải sẽ là một ân huệ nguy hiểm nhưng mà mạnh mẽ?
Và cuối cùng, [Lời Hứa Hoàng Gia] sẽ cho cậu khả năng điều khiển nước trong thế giới mà không có gì ngoài nước. Giá trị của một khả năng như vậy là rõ ràng, nhưng mà hơn vậy nữa, pháp thuật này cũng chứa đựng một không gian phát triển vĩ đại.
Sunny không nghi ngờ rằng những Đế Giả – những Đế Giả thật sự của thế giới thức tỉnh – sẽ không từ thủ đoạn để có được một Ký Ức mà có thể ban cho họ một quyền uy thứ hai vào Lĩnh Vực của mình.
Địa ngục à...vì sự độc lập của Nhà Đêm được thiết lập, một phần không nhỏ là dựa vào việc gần như không thể nào chinh phạt Stormsea, Vương Miện Chạng Vạng rất có thể hoàn toàn phá vỡ cân bằng thế lực giữa những Đại Gia Tộc. [Lời Hứa Hoàng Gia] sẽ cho phép bất cứ Đế Giả nào thêm địa bàn của Night vào của họ.
Vậy mà, cậu lại ở tình huống này – chỉ một Bậc Thầy – có sở hữu một thứ như vậy.
Sunny mỉm cười.
‘Ai biết được...có lẽ mình sẽ là người chinh phục Nhà Đêm.’
Nhưng mà, nụ cười của cậu nhanh chóng biến mất. Ngay hiện tại, chỉ cơ hội sống sót Ác Mộng Thứ Ba này cũng có vẻ không lạc quan. Trong trường hợp cậu có thể quay trở lại nhà, không gì sẽ có thể thôi thúc cậu thử chinh phục cái Thứ Tư cả.
‘Ừ...cảm ơn, nhưng xin miễn.’
Hơi tỉnh táo lại, Sunny thở dài và hủy đi Vương Miện Chạng Vạng.
Có một thứ khác mà cậu cần suy nghĩ về.
Trận chiến với con Rắn Lam đã như một giấc mơ mơ hồ. Cậu đã hóa thành một con quái thú điên cuồng để chiến đấu với một sinh vật Vĩ Đại...nhưng mà cậu cũng đã có thể duy trì là bản thân. Hơn thế nữa, đó là lần đầu tiên cậu thành công trong việc dùng Vỏ Bóng Tối để biến thành hình dạng một Sinh Vật Ác Mộng.
Bóng chủng là khác, bởi vì cậu đã sống trong cơ thể đó nhiều thắng. Còn dạng rắn mã não kia thì đã được hình thành hoàn toàn dựa trên việc quan sát con Quái Thú Vĩ Đại và cảm nhận tinh túy của nó thông qua Khiêu Vũ Bóng.
Kết quả là, Sunny cảm thấy sự nắm bắt của mình đối với bước thứ tư của Truyền Thừa Phân Loại là đã trong tầm tay.
Cậu chỉ cần suy ngẫm lại những hé lộ mà đã có được trong trận chiến đó, hấp thụ kiến thức, và tích hợp nó vào hệ thống khung xương của Khiêu Vũ Bóng mà cậu đã thiết lập nên.
Sự tiến hóa đã ở trong tầm mắt...cậu gần như có thể ngửi thấy nó.
Dù vậy, có chút công việc cần phải làm trước khi cậu có thể gặt hại phần thưởng.
Nhắm mắt lại, Sunny cố gắng nhớ lại trận chiến gian nan, hung hăng với Rắn Lam trong toàn bộ chi tiết ghê gớm của nó. Tốt hơn là làm ngay bây giờ, trong lúc những kí ức đó còn mới mẻ, và tàn dư của dạng rắn kia vẫn còn vương lại trong tâm trí cậu.
Thời gian trôi chậm chạp.