Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1379: Một Bước Tiến



Chương 1379: Một Bước Tiến

“Cô ta làm cái quái gì vậy?!”

Sunny né một đòn tấn công đáng sợ, cảm giác gió từ mũi giáo mà sinh vật kia vừa ném tạo ra khiến tóc mình bay rối loạn. Trong lúc một cơn ớn lạnh len đến sống lưng cậu, cậu bước sang một bên để né tránh xúc tu đen mà đang xảo quyệt bắn về phía cậu từ dưới nước, và chuẩn bị lặn vào bóng tối để đến giúp đỡ Cassie.

Nhưng mà, cậu không có cơ hội làm vậy.

Đúng vào lúc đó, nước mà cậu đã dùng làm điểm đặt chân đột nhiên thoát khỏi điều khiển của cậu. Không có thời gian để phản ứng, Sunny rơi vào vòng tay lạnh lẽo của nó. Phần này của sảnh hắc ám không quá bị ngập, nhưng dù vậy, một giây sau đó cậu đã ngập đến tận ngực.

‘Nguyền rủa nó chứ...’

Sunny không phải nhìn quanh để biết chuyện gì đã xảy ra. Một trong những Ác Quỷ Đồi Bại dẫn dắt đám Chết Chìm đã nhắm vào cậu, dùng thứ năng lực bất kính nào đó để giật quyền điều khiển nước hắc ám ra khỏi tay cậu. Cậu dù sao vẫn chưa có một Lĩnh Vực, nên bất cứ sự liên kết gì với nguyên tố mà Vương Miện Chạng Vạng mang lại cho cậu là yếu ớt và thô sơ.

Tình hình là không tốt. Hiện tại, Sunny đang chỉ được tăng cường bởi hai trong số năm cái bóng của mình và chút ngọn lửa của Neph. Bởi vì sự phối hợp giữa cả hai, cậu là mạnh mẽ hơn hẳn nếu không có – đủ để đẩy cơ thể xuyên qua nước với tốc độ không hề tệ.

Nhưng mà không đủ để theo kịp nhịp điệu điên cuồng của trận chiến này.

‘Ác Quỷ phải chết, nhanh...’

Phân tâm bởi vì tình cảnh khó khăn của bản thân, cậu phải hoãn lại việc đến chỗ Cassie để cùng chiến đấu với nữ tiên tri.

...

Ở trên bệ nhìn xuống sảnh ngập nước, sinh vật Ô Uế và nữ tiên tri mù đang tiếp tục đứng đối diện nhau mà không nhúc nhích chút nào. Chỉ có những xúc tu ghê tởm của nữ tiên tri kia là tinh tế đung đưa, hình dạng quái vật của bà ta phản chiếu trong kim loại sáng bóng của tấm giáp ngực nhẹ của Cassie.

Bất chấp việc họ không làm gì cả, không khí giữ hai người là đang phồng lên sự căng thẳng vô hình. Nó như thể có gì đó hoàn toàn hắc ám và đáng sợ đang sôi sục, vô hình, bên dưới thớ vải của thế giới này, sẵn sàng nổ tung và nuốt chửng cả căn phòng ngập nước này.

Cassie hạ thấp vũ khí, mặt nạ bạc của cô chỉ thẳng về phía quái vật Ô Uế. Gương mặt xinh đẹp của cô chậm rãi trở nên tái và tái hơn...nhưng mà biểu hiện của cô vẫn bình tĩnh và quyết tâm.

Bất chấp cơ thể cô hoàn toàn bất động như một bức tượng băng, tâm trí của cô lại đang hoàn toàn hỗn loạn.

Đó là vì cô đang dùng Kĩ Năng Thức Tỉnh của mình đến giới hạn của nó, thậm chí là vượt quá nó. Nếu như Sunny có khả năng đọc suy nghĩ, thì cậu sẽ biết được cô gái mù đang ở trong một trạng thái thấu hiểu chiến đấu tuyệt đối, tinh khiết. Thời gian đang di chuyển chậm đối với cô, và cả ngàn ý nghĩ đang được sinh ra trong đầu cô mỗi giây.

Cassie đang cảm nhận tương lai...hay nói đúng hơn là, nhiều tương lai.

Thường thì, cô có thể nhìn thấy vào giây trong tương lai. Bằng cách kích hoát Kĩ Năng Thức Tỉnh, Cassie có thể tiến vào trạng thái tương tự như là tồn tại trong hai khoảnh khắc riêng biệt của thời gian – một hiện tại, một đang đến. Nếu như cô vấp ngã trong khoảnh khắc đang đến, cô có thể đính chính bước đi và tránh ngã khi nó trở thành hiện tại.

...

Dù vậy, cô cũng đã trở nên quen với nó.

Một tồn tại như vậy là khó khăn, nhưng mà không phải bất khả thi.

Và bây giờ, cô đã làm chủ và tận dụng nó hết sức.

‘Một bước tiến.’

Trong tâm trí Cassie, cô nhanh chóng tiến lên một bước, rồi lao về phía nữ tiên tri Ô Uế với tốc độ đáng kinh ngạc. Vũ Công Yên Ắng vung lên, lặn xuống dưới một xúc tu chết người kia mà nhắm vào một nơi trọng yếu của sinh vật...

Cùng lúc, nó lóe lên để chém vào xúc tu thay vào đó.

Cùng lúc, thanh rapier mảnh khảnh bị vô lực ném sang một bên.

Cùng lúc, nó cắm vào da thịt sinh vật kia nhưng không thể gây ra tổn thương nghiêm trọng gì cả.

Và rồi...

Cassie vấp chân, đòn tấn công của cô trượt mất mục tiêu. Những xúc tu hắc ám quấn quanh cả cơ thể cô. Xương cốt cô vỡ vụn, da thịt bị xé rách. Cô mở miệng hét lên trong đau đớn, nhưng thứ thoát ra thì lại là một cột máu bị phun ra.

Tử vong không nhân từ.

Cùng lúc, những xúc tu tiếp tục di chuyển, bỏ qua thanh kiếm mảnh khảnh mà đã chém vào nó. Đòn đánh đó mạnh mẽ đến mức đầu lâu của Cassie nứt ra, những miếng thịt hồng và mảnh xương rơi xuống nước. Cô ngã xuống đá lạnh lẽo như một con búp bê vỡ.

Cơn đau đớn là khủng khiếp, nhưng mà trôi qua nhanh chóng.

Cùng lúc, cô cảm thấy gì đó phá xuyên bộ giáp của mình, nghiền nát lồng ngực mình, xé tim và phổi mình thành nhiều mảnh, bẻ gãy cột sống, và thoát ra từ sau lưng. Cơ thể co giật của Cassie bị nâng lên không trung và ném sang một bên, để lại một đường máu dài trên bệ. Vết thương khủng khiếp kia không giết cô ngay lập tức.

Ngộp trong máu, cô ước gì là như vậy.

Cùng lúc...

Không có gì trong tương lai ngoài sự đau đớn tồi tệ, phi nhân loại, không thể chịu nổi. Cassie bị bẻ gãy, xé rách, và nhấn chìm. Cơn đau không bao giờ kết thúc.

Nhưng mà không sao.

Nhờ vào Kĩ Năng kì lạ của cô, cô đã sống sót khỏi cái chết chục ngàn lần. Mỗi lần cô chiến đấu, cô chết vô số lần để có thể chiến thắng trận chiến đó. Đó là cách cô chiến thắng.

...

Quay trở lại hiện tại, chưa đến một tích tắc đã trôi qua. Cô vẫn đang đứng bật động, trên mặt là một biểu hiện bình tĩnh.

‘Vậy thì một bước sang trái.’

Trong tâm trí Cassie, cô nhanh chóng bước sang trái...


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com