Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 167: Không Thể Tha Thứ



Chương 167: Không Thể Tha Thứ

Sunny nhìn chằm chằm Nephis, choáng váng bởi câu trả lời của cô. Cậu không ngờ cố ấy sẽ thú nhận dễ dàng như vậy.

Cùng lúc đó, cô chỉ nhún vai.

"Sao? Tôi đáng lẽ phải chối bỏ? Tại sao chứ? Cậu là người luôn điên cuồng nói dối, Sunny, không phải tôi."

Khóe miệng Ngôi Sao Thay Đổi co giật.

"Thật ra thì, tôi phải cảm ơn cậu. Nếu không nhờ có cậu, tôi đã không thể học được cách lừa gạt người khác dễ như vậy. Tôi có tuổi thơ rất được bảo bọc, vì lý do rõ ràng. Giao tiếp với người khác luôn là thứ mà tôi rất kém hiểu biết."

Cô mỉm cười âm u.

"May mắn đến dường nào khi gặp phải cậu, chứ không phải ai khác, trên vùng đất ruồng bỏ này. Tôi may mắn quá. Phải không?"

Sunny chớp mắt. Cô ta đang nói gì vậy? Cậu nhớ lại, trong chuyến đi đến Thành Phố Hắc Ám, Nephis đã cố bắt chước Cassie trong cách nói chuyện với người khác. Cô ta cũng đã bắt chước cậu?

Neph tiến lên một bước và đâm cậu bằng ánh mắt mãnh liệt, rực lửa.

"Không ai có thể sống trong thế giới Mộng Ảo một mình. Tôi biết tôi cũng không phải ngoại lệ, nên tôi quan sát Cassie và cậu, và cố gắng hết sức học mọi thứ từ cả hai người. Đó là khi tôi để ý được, không có gì cậu nói - hay là làm - là sự thật. Đúng chứ?''

'Chết tiệt.'

Sunny cảm thấy lạnh sống lưng.

Cô khịt mũi khinh thường.

"Cho dù có chuyện gì xảy ra, cậu vẫn bằng cách nào đó giấu được ý nghĩ, khát vọng, và lý lẽ chân thực của bản thân. Tôi chưa từng thấy ai nói dối điêu luyện đến vậy. Chúc mừng Sunny! Những chiêu trò tâm lý của cậu gần quỷ quyệt bằng chính cái ma thuật thôi miên của Kẻ Nuốt Hồn. Phải nói là đã gây ra vô vàn cảm hứng."

Ngôi Sao Thay Đổi ngừng và lắc đầu.

"Cậu thậm chí có thể dễ dàng biến sự thật thành nói dối. Thật...xuất sắc. Tôi còn chưa từng biết đến có thể làm việc như vậy. Tôi ngốc nghếch. Tôi đã không biết nhiều thứ trước khi gặp được cậu."

Cô mỉm cười.

"Nên, cậu thấy đó...trong lúc cậu học cách dùng kiếm từ tôi, tôi học cách dùng người khác từ cậu. Nên làm ơn, Sunny, nhận lấy lòng biết ơn chân thành của tôi. Tôi còn không thể ước bản thân có một giáo viên tốt hơn. Không có cậu, những việc này đã không thể thực hiện được!"

Nephis giơ tay lên và đâm một ngón tay vào cậu. Rồi, với sự giận dữ trong giọng nói, cô phun ra:

"Nên cậu lấy đâu ra sự bạo dạn để trách tôi làm cùng thứ mà cậu luôn làm, với từng người cậu gặp phải?"

Sunny run rẩy. Cô ta nói thật? Neph thật sự đã học cách trở thành một kẻ thao túng và độc địa như vậy...từ cậu?

'Ôi không...'

Một người thiếu kinh nghiệm đến vậy không thể có một tấm gương tồi tệ hơn nếu họ cố tìm. Định mệnh trêu chọc, để cô bị đưa đến thế giới Mộng Ảo với một người tàn nhẫn và tổn thương như cậu...

Sunny nghiến răng.

"Không giống..."

Ngôi Sao Thay Đổi cau mày.

"Thứ tôi làm có gì khác? Tôi chưa từng nói dối những người họ dù chỉ một câu. Tôi cho họ vừa đủ sự thật để họ tự gạt bản thân, như cách cậu đã dạy tôi. Nhưng sao, bây giờ khi nó được dùng chống lại cậu, thì đột nhiên nó không công bằng? Bây giờ thì cậu không thể chấp nhận nếu đó không phải một trăm phần trăm sự thật?"

Cô nhếch mép cười.

"Được thôi. Tôi sẽ nói cậu biết. Đúng. Cậu nói đúng. Sẽ có lửa và máu chảy thành sông. Đó là kế hoạch của tôi. Thì sao? Làm sao mà như vậy sẽ tệ hơn cái sự tồn tại vô vọng, đáng thương hại này? Không hề. Tôi sẽ giết Gunlaug. Sau khi hắn chết, Lâu Đài Tươi Sáng sẽ rơi vào cảnh nội chiến, với năm người chỉ huy tranh chấp ngai vàng. Tôi cũng sẽ giết bọn họ. Và khi tôi là người cuối cùng còn đứng..."

Mắt cô lấp lóe.

"...Tôi sẽ tập trung tất cả những người còn sống và xây dựng một con đường bằng xương cho những người may mắn đến được Cổng Dịch Chuyển. Đó là lời hứa của tôi. Đó là sự cứu rỗi mà tôi đưa ra cho những người ở Thành Phố Hắc Ám - một cơ hội để trở về thế giới thực hoặc là chết như một con người, đứng thẳng lưng và cầm kiếm trong tay, thay vì sống trong sợ hãi như những con chuột cống! Tôi tưởng rằng cậu, trong tất cả mọi người ở đây, sẽ hiểu được điều đó."

Sunny không thể tin nổi nhìn cô chăm chú. Làm sao...làm sao cô có thể hờ hững đến vậy về ý tưởng gây ra cái chết cho nhiều người đến vậy? Mạng sống của họ không có giá trị gì trong mắt cô ấy?

Nhưng rồi cậu nhận ra bản thân đã nhìn sai ngay từ đầu. Cậu đang nhìn từ ánh mắt của bản thân, ánh mắt của một kẻ đã quen thuộc với việc sống sót bằng mọi giá, đặt sinh tồn lên cao nhất. Nhưng mà, đó là cách Sunny cũ nhìn thế giới.

Sau khi đến Vùng Đất Lãng Quên, Sunny đã học được có những thứ quý giá hơn là sống sót. Và cậu học được nó từ Neph.

Với cô, một cuộc sống không đáng sống tồi tệ hơn nhiều một cái chết xứng đáng. Có lẽ, trong tâm trí cô, cô thật sự đang giúp đỡ những người họ.

Nhưng ai cho cô cái quyền quyết định thay họ?

Lắc đầu, cậu thì thầm:

"Sống ở đây kinh khủng đến vậy sao? Gunlaug thật sự tồi tệ đến mức cô thà thấy mọi người chúng tôi chết hơn là dưới sự cai trị của hắn?"

Một biểu hiện hắc ám xuất hiện trên mặt Ngôi Sao Thay Đổi. Với sự khinh rẻ lạnh lùng trong giọng, cô nói:

"Gunlaug đã làm rất nhiều thứ đáng khinh. Nhưng tôi sẽ không phán xét hắn vì những việc đó. Ai biết được liệu có ai trong số chúng ta có thể làm tốt hơn? Giữ cả nghìn người vô vọng sống trong địa ngục này là một nhiệm vụ mà có thể khiến một vị thánh nhân trở thành ác quỷ. Không...chỉ có một tội lỗi duy nhất hắn phạm phải mà tôi không bao giờ có thể tha thứ."

Sunny nhướng mày.

"Là gì?"

Cô hạ thấp cằm và nghiến chặt răng:

"Đó là hắn đã bỏ cuộc."

Cô nhìn Sunny và nói, giọng nói đầy sự quyết liệt:

"Đó là hắn thậm chí chưa bao giờ cố đến Cổng Dịch Chuyển. Với nhiều năm để chuẩn bị và hàng trăm chiến binh mạnh mẽ trong tay...cậu thật sự cho rằng hắn ta không thể làm gì để tiến vào Tòa Tháp Đỏ? Không...không, hắn ta chỉ đơn giản là đã đổi ý. Tại sao quay về khi hắn có thể sống như một vị vua ở đây, ở Thành Phố Hắc Ám? Hắn ta đã ruồng bỏ nghĩa vụ của một người Thức Tỉnh và đã cúi đầu trước Ma Pháp."

...Và vì cách hắn cai trị, tiêu diệt người khác trước khi họ trở nên đủ hùng mạnh để đe dọa quyền lực của hắn, Gunlaug còn ngăn cản không cho ai khác cố gắng.

Nhưng mà, Sunny để ý thấy một thứ gì khác từ lời nói của Nephis. Một lời gợi ý cho mục đích chân thật của cô. Những từ ngữ cô chọn để chỉ tội Gunlaug quá cụ thể.

Bất chấp việc Lãnh Chúa Tươi Sáng đã gây ra đủ tội ác và chủ mưu vô số cái chết, sỉ nhục, và đau khổ cho nhiều người, thứ khiến Ngôi Sao Thay Đổi phẫn nộ nhất lại không phải sự đồi bại và tàn nhẫn của hắn, mà là thứ gì đó khác hẳn.

Việc hắn đầu hàng trước Ma Pháp và thất bại trong việc hoàn thành thử thách. Cân nhắc đến gia đình cô đến từ...

Đây là mấu chốt của cái mục tiêu bí ẩn của cô?

Cau mày, Sunny hỏi:

"Cô không nghĩ rằng, có lẽ, hắn ta chỉ không thể nhìn hàng trăm người phải chết? Những người nam nữ trẻ tuổi sống ở khu dân cư bên ngoài và trong Lâu Đài Tươi Sáng...cô sẵn sàng hi sinh bao nhiêu người để đạt được mục đích của mình?"

Cậu trở nên yên lặng, sợ rằng câu trả lời của cô sẽ xác nhận nghi ngờ của bản thân.

Neph thẳng lưng và liếc cậu. Một lần nữa, ánh mắt cô vững chắc và bình tĩnh. Không ngừng lại để suy nghĩ, cô nói, trong giọng nói không có một chút sự nghi ngờ:

"Tất cả. Đương nhiên."