Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 206: Thắng Lợi



Chương 206: Thắng Lợi

Đám nhện có kích cỡ ngang bằng nhân loại, nhanh phi thường, và có những tấm gì đó tương tự sắt bao phủ những bộ phận của cơ thể buồn nôn của chúng. Trông chúng giống như những cỗ máy chiến đấu bọc giáp được tạo ra chỉ với mục đích duy nhất là tàn sát sinh vật sống.

Trông chúng cũng quen mắt đến kì lạ. Hơi suy nghĩ, Sunny có thể nhận ra những con quái vật này trông giống phiên bản nhỏ và kém hơn của những con Quái Thú Ngã khổng lồ mà đã tiêu diệt Thánh Đá và đồng loại của cô.

Chỉ là kích thước và bộ giáp của chúng không đáng nể bằng.

Nếu vậy thì...

'Tao có tin buồn cho tụi bây nè, đám ngu ngốc.'

Ngay khi đám nhện tấn công, những thành viên của tổ đội phản ứng với sự bình tĩnh chết người của những thợ săn giàu kinh nghiệm của Thành Phố Hắc Ám. Vũ khí vung lên, chém đứt những cái chân và đâm xuyên giáp sắt như là giấy vậy. Effie thẳng thừng cán phẳng một con với một cú tấn công hủy diệt với cái khiên tàn tạ. Con thú tội nghiệp còn không có thời gian để hiểu ra sai lầm mà nó vừa phạm phải lớn đến mức nào.

Những người khác cũng hiệu quả không kém. Sunny ném Gai Rình Mồi và kéo sợi dây vô hình ngay khi nó cắm vào thịt của một con nhện, khiến cú nhảy của nó đột ngột bị ngừng lại và té sầm xuống đất. Trước khi con quái thú kịp đứng dậy, Vũ Công Yên Ắng bay qua không khí và đâm gọn gàng xuyên đầu nó.

Chỉ vài giây ngắn ngủi kể từ lúc bầy nhện phục kích nhóm người, trận chiến đã kết thúc. Ba cái xác Sinh Vật Ác Mộng nằm la liệt trên bùn, con thứ tư thì bị vài mũi tên cắm vào trên tường san hô.

Họ đáng lẽ còn có thể nhanh hơn một hai giây nếu không phải vì cần cẩn thận với những mạng nhện.

Sunny lắc đầu.

'Thất vọng.'

Đợi đã...tại sao cậu lại thất vọng? Tuyệt vời! Đây quá tuyệt vời! Không phải thắng lợi nào cũng phải khiến cậu suýt mất mạng.

Nếu có việc gì nên cảm thấy thất vọng thì đó là trận chiến diễn ra quá nhanh chóng nên cậu còn không có cơ hội tự kết liễu một kẻ địch, và vì vậy nên đã không nhận được phần thưởng gì từ Ma Pháp. Nhưng kể cả vậy, cậu vẫn nên thấy mừng nếu có thể chỉ phải chiến đấu dễ dàng như thế này trong tương lai.

Nephis dùng một mảnh vải để chùi máu khỏi lưỡi kiếm, lắng nghe sự yên lặng trong vài giây để đảm bảo không còn thứ gì khác chuẩn bị tấn công họ, rồi ra hiệu cho tổ đội bắt đầu mổ xác đám quái vật.

Không lâu sau đó, mảnh hồn, thịt và những thứ hữu dụng khác được cắt ra, rửa sạch và đặt vào cái túi ma thuật của Effie. Mọi thứ được làm với tốc độ hiệu quả và chuyên nghiệp mà chỉ có thể có được thông qua vô vàn kinh nghiệm.

Sunny một lần nữa chỉ có thể lắc đầu.

Họ đã có thể xử lý đám nhện sắt kia dễ dàng đến vậy vì hai lý do. Thứ nhất, nếu so sánh giữa Sinh Vật Ác Mộng, thì những thứ này không cùng đẳng cấp với, ví dụ, cua ăn xác. Chúng hơi có lợi thế về mặt tốc độ, nhưng chúng kém về mặt sức mạnh, linh hoạt và cũng không cứng cỏi đến nực cười.

Nếu Sunny phải đoán, cậu sẽ cho rằng đám nhện sắt dựa dẫm chủ yếu vào những mạng nhện và lợi thế về mặt chiến trường để đánh bại con mồi. Vì tổ đội đã tiêu diệt những mạng nhện từ trước, lợi thế chính của chúng đã biến mất trước khi trận chiến bắt đầu.

Lý do thứ hai là bản thân tổ đội. Họ thuộc về những nhân loại chết chóc nhất ở Vùng Đất Lãng Quên. Sunny khá chắc là có ít nhất bốn người trong số họ có thể giết một Người Tìm Đường của đám chủ nhà nếu phải chiến đấu tay đôi...thậm chí là cả một trong những chỉ huy.

Họ là những người mạnh mẽ và khôn ngoan nhất khu dân cư bên ngoài có thể đưa ra. Effie đã đúng khi nói cô chưa từng thấy tổ đội nào khác mạnh đến vậy ở bên ngoài bức tường của Lâu Đài Tươi Sáng.

Nói chung, sáu người họ thừa sức xử lý chỉ ba con quái thú thức tỉnh. Mê Cung sẽ phải cố gắng nhiều hơn nếu muốn thấy họ chết.

Sunny bật cười.

"Chỉ" ba con quái thú thức tỉnh...ừ. Nghe điên khùng không chứ?

Vậy mà, đó là sự thật.

Xong việc với đám nhện, tổ đội hờ hững để lại những cái xác bị cắt xé và tiếp tục hành trình.

Sau vài đợt chạm trán nho nhỏ với đám nhện sắt, họ cuối cùng cũng đến được đích. Cách họ không quá xa, được nhuộm màu hồng bởi mặt trời sắp lặn, một cái vòm cung tráng lệ làm từ đá hoa cương trắng nhô cao khỏi biển san hô đỏ.

Kiến trúc khổng lồ rõ ràng được tạo ra bởi những người mà đã xây dựng Lâu Đài Tươi Sáng, và nó cũng được làm từ thứ vật liệu đá tương tự. Nó trông giống họ hàng của cái vòm trắng tinh mà canh giữ lối vào của con đường trắng mà dẫn thẳng đến khu dân cư bên ngoài.

Chỉ là cái này trông cũ kĩ, tiêu điều, và tổn hại hơn. Những dấu hiệu ăn mòn và những vết nứt sâu bao phủ bề mặt, một bên thì đã nửa sụp đổ.

Sunny quan sát cái vòm cung một lúc rồi nhìn Nephis:

"Đây là điểm dừng đêm nay?"

Cô đơn giản gật đầu và nói sau khi ngưng một chút:

"Chúng ta cần đi nhanh hơn. Ban đêm sắp đến và chúng ta có thể sẽ phải chiến đấu để dọn dẹp trên đỉnh."

Sunny thở dài. Lại chiến đấu...lúc nào họ mới được nghỉ ngơi đây? Hôm nay quả là một ngày dài.

Nhưng mà, cậu ngậm miệng. Ngôi Sao Thay Đổi là người mệt nhất trong số họ...mà lý do là vì phải chữa trị vết thương cho những người ở đây nữa chứ. Cậu đâu có nghe cô than phiền gì.

Nên đó không phải vị trí của cậu.

Bên trái cậu thì Effie đột nhiên chửi thề và rên rỉ:

"Lại chiến đấu? Thôi nào! Khi nào chúng ta mới được ăn?"

Sunny chớp mắt.

'Ừ thì...vậy cũng được.'

Nhìn chăm chú nữ thợ săn, Nephis lắc đầu và im lặng đi về phía trước.

Không lâu sau đó, họ đi đến cái vòm khổng lồ. Kai triệu hồi cây cung và bay lên, chỉ để quay lại sau vài phút và báo cáo không có quái vật tồi tệ nào làm tổ trên kiến trúc cổ đại này cả.

Thở phào nhẹ nhõm, những thành viên của tổ đội lần lượt leo lên sợi dây vàng và nhanh chóng đứng cao phía trên Mê Cung, yên lặng nhìn dòng nước lũ đen nhấn chìm nó vào nước sâu tăm tối.

Trong lúc mặt trời biến mất khỏi đường chân trời, họ bị để lại trên một hòn đảo hình chữ nhật được tạo ra từ đá trắng. Xung quanh nó, không có gì ngoài sóng nhấp nhô của biển đen.

Sunny lại một lần nữa bị bao vây bởi không có thứ gì khác ngoài hắc ám và nước đen. Cậu không thích cảm giác này chút nào.