Chương 220: Vậy Mày Là Nhện, Thì Sao?
Trong lúc họ đi sâu hơn về phía nam của Mê Cung đỏ, tình huống từ từ chuyển biến tệ hơn.
Đám nhện sắt mà đã không quá đe dọa đến tổ đội thợ săn mạnh mẽ và giàu kinh nghiệm từ Thành Phố Hắc Ám lúc ban đầu, đang dần trở nên chết chóc hơn với từng bước đường. Số lượng của chúng tăng lên cấp số nhân, sớm sẽ trở thành một mối nguy hiểm đích thực. Càng lúc càng thường xuyên có những con quái vật to hơn và mạnh mẽ hơn xuất hiện dẫn đầu đám quái thú tấn công, mang lại cho họ đủ loại vấn đề.
Tệ hơn nữa, những mạng nhện chúng dùng để bẫy mồi cũng đang thay đổi. Những sợi dây kim loại chúng dùng để dệt mạng trở nên mảnh đến mức đôi lúc còn không thể nhìn ra, và đủ sắc bén để cắt qua giáp và xương - đồng thời vẫn giữ được độ bền bỉ của thép thượng hạng.
Cả Mê Cung mắc đầy mạng nhện, biến màu đỏ thành màu xám nhạt.
Tổ đội chảy máu nhiều hơn vì những mạng nhện vô hình đó hơn cả vì bản thân đám nhện. Đương nhiên, đám nhện sắt cũng là những sinh vật khôn ngoan. Thường xuyên hơn, chúng chỉ tấn công khi có người mắc vào bẫy, dẫn đến vài kinh nghiệm thật sự kinh hoàng cho những thành viên trong tổ đội Ngôi Sao Thay Đổi.
Và còn có nhiều những sinh vật khủng khiếp khác chờ đợi mai phục họ trong những lối đi uốn lượn của mê cung san hô. Thứ khiến chúng nguy hiểm là tổ đội không biết gì về cấu tạo và kĩ năng của chúng. Mỗi trận chiến là một canh bạc, nhiều lúc với kết quả là một hay vài người họ bị thương nghiêm trọng.
Có ba thứ khiến tình huống có thể dễ chịu hơn.
Thứ nhất là Nephis và ngọn lửa chữa trị của cô. Mặc dù dùng Kĩ Năng Phân Loại là một gánh nặng với thủ lĩnh của họ, nó thường là đáng giá, đặc biệt là nếu một người trong tổ đội nhận vết thương mà làm giảm khả năng di chuyển.
Có một thứ nguy hiểm hơn nhiều bất cứ Sinh Vật Ác Mộng nào sống trong Mê Cung, và đó là không đến được điểm an toàn trước khi dòng nước đen nhấn chìm Vùng Đất Lãng Quên, mang theo những thứ kinh dị không thể tưởng tượng cùng với nó. Nhờ có Neph, họ không phải lo lắng về việc có ai làm tổ đội chậm lại.
Lý do thứ hai, bất ngờ là chính đám nhện đó. Vì cách đi săn kì lạ của chúng, nhiều sinh vật gặp cái chết trong sự ôm ấp cắt xé của mạng nhện. Tìm thấy những cái xác rách rưới hay là những cái kén chứa những cái xác cũ trở thành một việc thường thấy khi tổ đội vào sâu hơn địa bàn của đám nhện.
Nhờ vậy, sáu người họ đã có thể tìm hiểu và đoán sẵn nhiều quái vật mà họ phải đối mặt trong vùng này của Mê Cung. Nhiều bất ngờ mà vốn dĩ có thể chết người đã được tránh khỏi nhờ việc tổ đội bắt gặp một cái xác của con sinh vật tương tự, và bỏ ra chút thời gian để tìm hiểu điểm mạnh, điểm yếu của nó trước khi chiến đấu vợi họ hàng còn sống.
Lý do thứ ba là Mũi Tên Máu. Trong tay một cung thủ đầy kinh nghiệm, nó gần như chết người ngang ngửa nếu ở trong tay một kẻ thiếu kinh nghiệm...khác biệt là người sau gây nguy hiểm cho bản thân, nhanh chóng biến mình thành cái xác không máu.
Lần đầu tiên Kai dùng nó, Sunny trải nghiệm một cảm giác khó chịu, hoảng hốt. Lúc đó, họ đối mặt một nhóm lớn nhện sắt dẫn đầu bởi một con nhện lớn hơn nhiều - con quái vật thức tỉnh của chủng tộc bọn chúng, tương tự về địa vị với cua bách trưởng.
Đám sinh vật đó nặng nề và mạnh mẽ hơn, với những tấm giáp kim loại dày bao phủ cơ thể gần như hoàn toàn. Kể cả thanh kiếm ma thuật của Caster cũng gặp khó khăn trong việc cắt xuyên qua lớp phòng ngự của chúng. Tệ hơn nữa, vì tốc độ mà đám khủng khiếp kia di chuyển, đặc biệt khó để có thể chém vào những khe hở giữa những tấm giáp của chúng.
Sunny đang đối đầu hai con nhện nhỏ hơn trong lúc Thánh Đá làm thịt con thứ ba. Với cái bóng quan sát chuyện gì xảy ra sau lưng, cậu không bỏ lỡ khoảnh khắc mà con quái vật thức tỉnh khôn ngoan đột nhiên tách khỏi trận chiến với Nephis và lao về phía cậu, cái miệng của nó di chuyển, trông đợi nếm vị thịt người.
Bình tĩnh chuẩn bị né, Sunny căng cơ bắp...và nheo mắt.
Cắt gió ngang qua vai cậu, một mũi tên màu đen dễ sợ đột nhiên bay qua không khí. Thân của nó làm từ gỗ đen bóng, với những sợi lông vũ đen làm đuôi và một cái đầu mũi tên màu trắng dễ sợ mà có vẻ như được cắt ra từ xương trắng bệch, như một cái răng nanh của một sinh vật khủng khiếp nào đó.
Mũi tên dễ dàng đâm xuyên tấm sắt dày bảo vệ con nhện và ăn sâu vào cơ thể nó. Mặc dù Kai hơi bắn hụt và bắn vào bụng chứ không phải đầu của nó, kết quả vẫn phải nói là quá đáng sợ.
Giây kế tiếp, con quái vật thức tỉnh đột nhiên chậm lại và hụt chân. Rồi, nó cố lao đến một lần nữa, nhưng rốt cuộc bị mất thăng bằng và yếu ớt ngã xuống đất. Những cái chân của nó hơi nhúc nhích, nhanh chóng mất đi mọi dạng liên kết.
Chuyển động của chúng trở nên chậm hơn rồi dừng hẳn. Bên dưới tấm sắt, cơ thể con nhện căng lại và nhăn nheo, như một cái xác ướp. Không lâu sau đó, nó có vẻ như hoàn toàn...cạn kiệt.
Sunny chớp mắt vài lần, bị hình ảnh rùng rợn này làm rùng mình, và không thể kiềm được liếc qua cẳng tay của bản thân.
...Nếu không nhờ Dệt Máu, chắc là cậu cũng đã biến thành một cái xác nhăn nheo.
Khả năng cao là cậu đã phải tự chặt tay nếu muốn sống. Nhưng nếu cậu trễ vài giây...
'Tốt hơn là đừng nghĩ về nó.'
Dù sao thì, cậu mừng là Mũi Tên Máu bây giờ đã ở phe họ.
Cách cậu không quá xa, lướt trong không trung, Kai đột nhiên phát ra một tiếng kêu kì lạ. Sunny không biết cảm giác bị hút máu và hoàn trả một cách ma thuật là như thế nào, nhưng cậu không cho là nó dễ chịu.
Hơn nữa, còn có câu hỏi này...nếu như máu của Kai được dùng để tạo ra mũi tên rồi quay về hắn - đương nhiên với điều kiện là bắn trúng mục tiêu - thì...máu bị hút cạn của con mồi đi đâu?
Cậu không quá chắc mình muốn biết câu trả lời.
Sao cũng được, với Nightingale sở hữu một món Ký Ức Vượt Giới Hạn chết người, những trận chiến của họ với đám nhện sắt trở nên kém nguy hiểm hơn một chút. Mũi Tên Máu không có pháp thuật gì mà yêu cầu phải được kích hoạt thông qua khả năng điều khiển hồn tinh, nên vị cung thủ duyên dáng kia có thể tận dụng nó hiệu quả.
Mặc dù Sunny vẫn cay đắng vì phải đưa đi một món vũ khí nguy hiểm đến vậy, bây giờ thì cậu càng tin tưởng lựa chọn đó là đúng đắn.
...Cứ như vậy, sáu ngày nữa trôi qua. Trong thời gian đó, cậu không nhận được thêm Ký Ức nào, nhưng đã có thể tích lũy mười tám mảnh bóng, mang tổng số lên ba trăm bốn mươi. Cậu vẫn không mạnh mẽ về mặt thể chất bằng lúc trước khi tạo ra Thánh Bóng, nhưng đang đến gần hơn.
Trong đêm thứ sáu, đẫm máu và kiệt sức, tổ đội cuối cùng đến được mục tiêu của chặng đường đầu tiên trong đợt thám hiểm.
Nhìn về phía nó, Sunny không kiềm được mà đứng yên tại chỗ.
Mắt cậu hơi mở rộng.
'Đương nhiên rồi...'