Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 224: Giàn Thiêu



Chương 224: Giàn Thiêu

Bên trong cái ổ mạng nhện, cái xác khô queo của Tộc Mẫu khổng lồ nằm trên mặt đất, lớp vỏ sắt của nó bị một đòn tấn công hung mãnh nào đó làm vỡ tan. Sinh vật này đã chết từ lâu, nhưng cảnh tượng của nó vẫn thật đáng sợ.

Còn cái bụng to lớn của nhện mẹ thì có vẻ bị rách ra cách trận chiến cuối cùng của nó với Lãnh Chúa của Lâu Đài Tươi Sáng khá lâu. Nó trông như thể...bị xé từ trong ra ngoài. Bên trong vết thương, Sunny để ý thấy những tàn tích của năm quả trứng kim loại to đùng.

Kích thước của chúng tương đương với năm con Quái Thú Ngã kinh khủng mà đã hủy diệt Thánh Đá ban đầu và những đồng loại của cô ở Thành Phố Hắc Ám.

'Vậy ra...chúng đến từ đây.'

Rùng mình và dời ánh mắt, Sunny nhận ra có vô số những cái kén mạng nhện được mắc trên những bức tường xung quanh Tộc Mẫu đã chết. Bên trong chúng, những cái Xác Sinh Vậc Ác Mộng khô héo đủ hình dạng và kích thước, được giữ gìn tốt đến lạ kì.

Đây quả là một bảo tàng ghê rợn.

Đám Sinh Vật Ác Mộng nhìn có vẻ như đã được giữ còn sống trong những cái kén đó một lúc lâu, rất lâu trước khi chết và biến thành những cái xác ướp. Có lẽ đám nhện kinh khủng kia giữ chúng như vậy để ăn sau.

Hoặc là...không.

Nhìn thấy vài cái kén bị mở ra và thứ bên trong chúng, Sunny phải cố gắng lắm mới không nôn mửa tại chỗ.

Đám nhện sắt không dùng đám nhện bị kẹt trong kén làm thức ăn.

...Chúng dùng những con vật xấu số kia là máy ấp trứng.

Những sinh vật trong những cái kén bị vỡ bị ăn thịt từ bên trong. Một vài con trong số chúng vẫn còn cả trăm những quả trứng nhỏ, ẩm ướt đính vào da thịt, với những cái phôi thai nhện yếu ớt nhúc nhích đằng sau lớp vỏ trong suốt.

'Nguyền rủa...mọi thứ...'

Nguyền rủa đám nhện này, nguyền rủa cái Mê Cung, nguyền rủa Vùng Đất Lãng Quên...và đặc biệt là nguyền rủa cái Ma Pháp Ác Mộng chết tiệt mà đã mang cậu đến đây. Sunny đột nhiên cảm thấy mệt mỏi với cơn ác mộng dài dằng dặc, bệnh hoạn và không hồi kết mà cậu đang ở trong.

Nhưng thứ tệ nhất vẫn còn ở phía trước.

Cậu là người đầu tiên nhận ra nó. Với một gương mặt nhăn nhó và u ám, Sunny gọi những người đồng đội. Rồi, cậu dẫn họ vào sâu hơn bên trong cái ổ, nơi mà trên những bức tường, có một cái kén khác so với những cái khác.

Vì cái này ẩn giấu một bóng dáng của cơ thể nhân loại.

Sáu người họ đứng buồn bã quanh cái kén, mỗi người đều bị nuốt chửng bởi ý nghĩ tăm tối của bản thân. Cuối cùng, Nephis quay sang Caster và nói:

"Kiếm của cậu cắt được nó không?"

Khẽ gật đầu, tên Truyền Nhân kiêu hãnh triệu hồi thanh jian ma thuật và tiến lên một bước. Lại gần cái kén, hắn ta dừng lại và chần chừ vài giây.

"Cẩn thận."

Liếc nhìn lại Ngôi Sao Thay Đổi, Caster lưỡng lự khoảng một giây, rồi quay sang cái kén với sự quyết tâm u ám trên mặt. Trong lúc ánh sáng xanh lục ma quái tỏa ra từ lưỡi kiếm, hắn vung nó với sự chính xác duyên dáng của một cao thủ dùng kiếm.

Đỉnh của thanh jian cắt qua những sợi dây kim loại của cái kén, khiến nó mở toang. Một cơ thể nhăn nheo của con người rơi xuống sàn, khiến tên Truyền Nhân nhảy thụt lùi.

Nephis, Caster và Sunny nhìn nó chằm chằm, gương mặt họ tái nhợt và đầy sự tiếc hận và kinh khủng. Rồi, Sunny cong người và nôn hết đồ trong bụng.

...Thật sự là quá mức.

Người trẻ tuổi mà họ tìm thấy ở nơi này đã không chết thoải mái. Thật ra thì bị ăn tươi nuốt sống từ bên trong bởi hàng trăm Sinh Vật Ác Mộng bé tí có lẽ là định mệnh tồi tệ nhất mà có thể tưởng tượng nổi. Ít nhất thì bản thân Sunny không thể nghĩ ra thứ gì tệ hơn.

Nhưng tệ hơn cả, cậu nhận ra tên người Ngủ đã chết này.

Gương mặt của hắn kì lạ là vẫn còn nguyên vẹn, với biểu hiện hoảng sợ và đau đớn mãi mãi đông cứng trên mặt. Bất chấp tình trạng hiện tại của cái xác, Sunny nhận ra đó là ai chỉ gần như ngay tức thì.

Đó là một chàng trai trẻ tuổi mà đã tham gia Học Viện cùng cới họ, người mà đã gọi cậu là thằng lùn khi Sunny lần đầu tiên lại gần Caster để tạo ra ấn tượng cho mọi người về bản thân là một thằng điên khoác lác.

Nhìn biểu hiện của họ, Effie cau mày:

"Mọi người biết hắn ta?"

Sau vài giây im lặng, Caster gật đầu.

"Ừm. Tên cậu ta...tên cậu ta là Stephen. Cậu ấy là đứa con út của gia tộc Pandavar.

'Stephen...'

Sunny lúc đó còn chả buồn biết đến tên của tên ngạo mạn này lúc họ chuẩn bị tiến vào thế giới Mộng Ảo khi còn ở Học Viện. Thật ra thì, cậu thật sự ghét hắn, và cũng có lý do nữa.

Nhưng nhìn cái xác kinh khủng, ghê tởm trước mắt, cậu đã quên hết những thứ đó. Sunny không bao giờ muốn ai phải gặp phải cảnh này, chứ đừng nói đến một người cùng đến trường.

Chậm rãi, tâm trạng u buồn nắm giữ tổ đội. Họ đã biết từ trước là có ba người Ngủ khác được đưa đến Vùng Đất Lãng Quên năm nay mà không đến được Thành Phố Hắc Ám, có nghĩa là họ đã chết ở đâu đó trong Mê Cung. Nhưng mà, tìm được một người trong số họ là một sự gợi nhớ về sự yếu ớt của mạng sống mỗi người ở đây.

Ai biết được việc gì sẽ xảy đến với họ trong tương lai? Nếu không phải hôm nay, tử thần có thể chờ đợi họ vào ngày mai. Có lẽ là cách hiện tại vài năm, những cái xác của họ cũng sẽ được một người khác vô tình tìm thấy.

Một lúc sau, Nephis nghiến răng và quay đi. Rồi, cô nói, giọng nói có vẻ đè nén và trống rỗng:

"Chúng ta cần rời khỏi. Mặt trời đang lặn."

Những lời nói của cô phá vỡ sự yên lặng và mang mọi người ra khỏi sự buồn bã hắc ám. Caster lưỡng lự thêm vài phút, rồi nói bằng giọng miễn cưỡng:

"Chúng ta...chúng ta có nên chôn cất cậu ấy?"

Ngôi Sao Thay Đổi lắc đầu.

"Không đủ thời gian. Tôi cũng không muốn ai trong số chúng ta chạm vào những cơ thể bị nhiễm những cái trứng. Quá nguy hiểm."

Những thành viên tổ đội nhìn lẫn nhau. Không ai có thể đưa ra một lời phản đối hợp lý, nhưng vẫn cảm giác không đúng nếu cứ để một đồng loại của họ như vầy.

Cuối cùng, Nephis thở dài. Một biểu hiện phức tạp xuất hiện trên mặt cô, rồi nói:

"...Được rồi. Đi đi. Tôi sẽ bắt kịp mọi người sau."

Sunny nhìn cô một lúc, rồi chậm rãi quay đi. Từng người một, cả năm người họ nhìn qua Ngôi Sao Thay Đổi và rời khỏi, để cô một mình với người thanh niên đã chết và vô số những cái kén, mỗi cái đều chứa một Sinh Vật Ác Mộng đã chết.

Ngay khi thành viên cuối cùng ra khỏi hang ổ, một ánh sáng thuần khiết đột nhiên bắn ra cái lỗ tăm tối ở lối vào, theo sau là một làn sóng nhiệt lượng. Ngọn lửa thanh tẩy Ngôi Sao Thay Đổi phát ra nuốt chửng cái xác của bị đồng học rồi tỏa ra vô số những cái kén, và đám Sinh Vật Ác Mộng bên trong chúng, và kể cả cái xác của Nhện Mẹ.

Bên trong ổ biến thành một lò lửa thiêu đốt, chói lòa. Mọi thứ bên trong nhấn chìm trong biển lửa và hóa thành tro tàn.

Vài phút sau, cả kiến trúc bị nuốt chửng bởi ngọn lửa trắng phẫn nộ.

Nephis lúc này cũng đã thoát khỏi cái ổ ngay sau tổ đội, gương mặt cô tái nhợt và mệt mỏi.

Để giàn thiêu xác hoành tráng lại phía sau, họ bắt đầu leo lên bức tượng của chiến binh cổ đại.

Màn đêm đang đến gần.