Chương 240: Nhìn Vào Không Rõ
Nằm trong tay của bức tượng cổ đại là một cái đầu lâu khổng lồ mà trông gần giống nhân loại, nhưng cùng lúc lại cũng khác xa.
Ngoài kích thước, hình dạng của nó không đúng gì cả. Nếu Sunny phải diễn tả chính xác có gì khác về nó, thì cậu sẽ khó nói rõ thành lời, nhưng mọi thứ về cái đầu lâu đều thét lên sai lầm, lệch lạch, và tà ác.
Cái khí thế độc ác nó tỏa ra rõ ràng đến gần như chạm được. Sunny đột nhiên cảm thấy đau đầu và yếu ớt, như thể chỉ nhìn vào cái đầu lâu cũng khiến sức sống bị hút khỏi người cậu.
Cảm giác này có hơi tương tự lúc cậu cố đọc những kí tự mà miêu tả Không Rõ, chỉ là phóng đại gấp ngàn lần.
...Nhưng sự khác biệt lớn và rõ ràng nhất là cái đầu lâu có ba hốc mắt chứ không phải hai, cái thứ ba nắm ở trên hai cái còn lại. Những cái răng của nó cũng đáng chú ý hơn và nặng nề hơn là của nhân loại.
Cái hàm dưới của đâu lâu đã mất tích, và từ nơi đó, bảy cái xúc tua khổng lồ nhô ra. Ngạc nhiên là nhìn về phía những cái xúc tua đó lại không khiến Sunny có cảm giác bệnh tật kia.
Trong kinh ngạc, cậu nhận ra thứ kinh dị của biển sâu đã dùng cái đầu lâu khủng khiếp kia làm vỏ, núp trong đó như một sinh vật biển yếu ớt, dễ bị thương tổn sẽ làm...chỉ có điều, đương nhiên là không có thứ gì yếu hay là dễ thương tổn có thể sống sót sự hắc hóa của đống xương cổ đại kia. Thật ra, cậu có thể thấy những thứ thịt đen nhớp nháp lồi ra từ ba hốc mắt tăm tối của cái đầu lâu.
Trong một tia chớp, Sunny nhận thấy những cái xúc tua đang di chuyển, quấn mình quanh cánh tay của người đá khổng lồ. Ba trong số chúng bị thương nặng nề, còn bốn cái còn lại thì vẫn tràn đầy sức mạnh khó thể tưởng tượng.
Sức mạnh tổng hợp của chúng dư sức nghiền nát tượng đá cổ đại.
Bất chấp việc cánh tay đã bắt đầu rạn nứt, tên khổng lồ vẫn có vẻ không quan tâm đến sự ôm ấp của sinh vật biển sâu.
'Hắn...hắn ta làm gì vậy?!'
Như thể trả lời cậu, biển đen đột ngột dâng trào và tách đôi, cánh tay còn lại của người đá khổng lồ thoát ra khỏi nước biển lạnh lẽo. Với những dòng sông nước đen chảy xuống từ nó, cánh tay khổng lồ chậm rãi giơ lên, giương lên đến tận bầu trời giận dữ.
Những cơn cuồng phong bị nó chặn đứng, bất lực không thể đẩy cánh tay khổng lồ dù chỉ một centimet.
Cây búa trong tay hắn đột nhiên được phủ một ánh sáng xanh lam mờ nhạt.
...Không, không hẳn là ánh sáng. Đó là những tia điện chạy khắp bề mặt nó. Chúng là một điềm báo cho...
Sunny trợn to mắt.
Trong giây kế tiếp, một tia sét đánh xuống cây búa từ trên trời. Rồi lại một tia, và một tia nữa. Hàng chục tia chớp đánh vào cây búa đá liên hoàn, tiếng sấm vang lên như muốn phá tan cả thế giới.
Bị phủ bởi một tấm điện từ phẫn nộ, mặt đá cổ đại nóng lên và phát sáng chói lòa, tỏa ra một ánh sáng cam hung tợn.
Trong một lúc, mọi thứ trở nên bình tĩnh.
Rồi, với sự hờ hững không khác mọi khi, tên khổng lồ đưa cây búa rực cháy xuống và tung ra một đòn tấn công hủy diệt về phía cái đầu lâu kinh tởm. Mũi của cây búa dễ dàng đạp nát thứ xương cổ đại và đâm sâu vào đống thịt ẩn nấp bên trong nó.
Sunny nhìn chằm chằm, bị tê liệt bởi sự kinh hải.
Nhưng kế đó, cậu bị một tiếng khóc thét ầm ĩ, chói tai kéo giật trở lại. Tiếng thét kia không giống âm thanh gì mà một sinh vật sống nên có khả năng tạo ra, và ồn hơn nhiều ngay cả khi so sánh với những tiếng sấm mà đang không ngừng xé rách bầu trời. Nó đến từ sinh vật biển sâu, kẻ mà cả cơ thể bị người đá khổng lồ làm tổn thương nghiêm trọng.
Nhìn về phía nó, Sunny thấy một cơn sóng to lớn làm từ máu đen trào ra từ vết thương tồi tệ kia. Không...không phải máu. Đó là thứ gì đó khác.
Thử chảy ra từ cơ thể của thứ kinh dị kia không có gì ngoài hắc ám thuần túy.
...Và bức tường máu đó đang bay về phía bọn họ.
Đột nhiên, Sunny bị một cảm giác nguy hiểm đến tính mạng áp đảo từng tế bào.
'Cá-cái gì...'
Với những người còn lại trong tổ đội, đống dịch hắc ám trào ra từ cơ thể con khủng bố kia chắc trông không khác gì đống mây âm u mà đang bao vây họ, bề mặt tăm tối của biển cả, hay thậm chí là đống máu hôi thối của đám châu chấu khổng lồ mà họ giết ban nãy.
Nhưng với Sunny, người có thể nhìn qua bất cứ cái bóng nào, cậu ngay lập tức biết được nó không giống. Bởi vì ánh mắt của cậu không thể xuyên qua bề mặt gợn sóng, không ánh sáng kia một chút nào.
Bằng cách nào đó, cậu chắc chắn rằng nếu sự hắc ám đó chạm vào cơ thể họ, tất cả bọn họ sẽ tiêu đời, rơi vào định mệnh còn tồi tệ hơn cái chết cả trăm lần.
Cái loại định mệnh mà cậu còn không thể hiểu nổi, chứ đừng nói tưởng tượng đến.
Vặn cơ thể, Sunny mở miệng và hét lên lớn nhất có thể:
"Neph! Ánh sáng!"
Khoảng cách làn sóng hắc ám chạm đến họ còn không đến một giây. Nếu Ngôi Sao Thay Đổi chậm chỉ một tích tắc hoặc là lãng phí thời gian để suy nghĩ về lời nói của cậu và quyết định cô có nên nghe theo nó hay không...
Nhưng cô không làm vậy.
Ngay lúc Nephis nghe thấy sự hoảng hốt không bờ bến trong giọng nói của Sunny, cô ngay tức thì triệu hồi ngọn lửa của mình và điều nó qua thanh kiếm.
Một ánh sáng trắng chói lòa đột nhiên bao bọc tổ đội, đẩy sự tăm tối của cơn bão đi xa. Khi mà làn sóng hắc ám đích thực chảy ra từ vết thương của sinh vật đến từ đáy biển sâu chạm vào ánh sáng thuần khiết đó, nó đơn giản...ngừng tồn tại, biến mất như tàn tích của một cơn ác mộng vào ánh sáng của ban ngày.
Sunny thở ra và ngã xuống mặt đá, mọi sức mạnh rời khỏi cơ thể cậu.
Liếc về phía trước, cậu nhìn thấy tên khổng lồ thu lại cây búa và hờ hững thả cái đầu lâu rơi xuống biển dâng trào. Những cái xúc tua đen yếu ớt co giật và tự tháo mình khỏi tay hắn, biến mất vào sóng biển chỉ vài giây sau.
...Không hề để ý đến chúng, bức tượng cổ đại hạ cây búa xuống và tiếp tục đi về phía nam.
Như thể không có gì vừa xảy ra.
Sunny nghiến răng và tập trung hết sức lực cậu còn trong người để lại nắm giữ Thánh Đá.
Cơn bão vẫn chưa kết thúc.
Nhưng mà, bằng cách nào đó, nó không còn có vẻ đáng sợ và nguy hiểm như trước nữa.
Đúng thật, không có gì khác xảy ra với họ. Vài giờ sau, những cơn gió phẫn nộ trở nên yếu đi, và cơn mưa bão từ từ chuyển thành mưa phùn.
Những đám mây đen che phủ bầu trời chậm rãi tách rời, và ánh sáng mặt trời chiếu qua những khe hở đó.
Cơn bão đã qua.
Nằm trên mặt đá lạnh lẽo, Sunny nhìn chằm chằm về phía bầu trời và nhăn nhó.
'Tương đối an toàn cái đít...'