Chương 265: Cái Bóng Thù Hằn
Dời mắt khỏi bức tường phía xa của Thành Phố Hắc Ám, Sunny nhắm mắt, hít một hơi sâu và buông lỏng cơn giận.
Cậu phải giữ cái đầu tỉnh táo, vào lúc này. Giết một con Ác Quỷ Ngã sẽ không phải việc dễ. Nó thậm chí có thể là thứ khiến cậu tàn đời.
...Nhưng cậu quyết tâm nhìn thấy nó kết thúc. Món nợ máu của cậu và sinh vật kia phải đáp lại, bằng mọi giá.
Đi về phía đống lửa, Sunny ngồi xuống và cố nhớ lại những chi tiết của lần ở trước đây trên vòm cung đá trắng cổ đại này. Vài ngày đó đúng là vui vẻ.
Và rất thuận mắt nữa chứ...
Cái bóng chịu thua lắc đầu và quay đi.
Không lâu sau đó, Nephis đưa cậu phần thức ăn. Khả năng nấu nướng của cô đã cải thiện đang kể trong vài tháng qua - mặc dù họ đã không có quá nhiều nguyên liệu có thể dùng. Kể cả vậy, có thể biến những con quái vật kinh tởm nhất thành một bữa ăn ngon miệng không phải là việc mà ai cũng làm được.
'Đây đáng lẽ nên là một khóa học riêng trong Học Viện.'
Thầy Julius đã dạy cậu cách để ăn nhiều thứ trong thế giới Mộng Ảo mà không bị độc chết, nhưng ông ta đã bỏ qua việc đi chuyên sâu vào cách khiến chúng ngon miệng.
Cắn vào một miếng thịt mọng nước, Sunny quên hết mọi phiền muộn và chỉ tận hưởng khoảnh khắc vui vẻ hiếm có này. Xử lý đống thịt, cậu mỉm cười thỏa mãn và chùi tay trên vải mềm của Vải Liệm Múa Rối. Rồi, cậu liếc sang Nephis và hỏi:
"Chúng ta chắc sẽ đến thành phố vào ngày mai, đúng chứ?"
Cô gật đầu.
"...Nếu không có gì bất ngờ."
Sunny suy nghĩ một chút, rồi nói bằng giọng tò mò:
"Cô nghĩ Gunlaug có biết chúng ta đang quay trở lại?"
Nephis suy nghĩ vài giây rồi trả lời. Giọng nói bình tĩnh và hờ hững.
"Nhất định."
Sunny thở dài. Đây cũng là kết luận của cậu: khi cậu mới tiến vào Lâu Đài Tươi Sáng, cậu đã biết được từ Caster là có một Nghệ Nhân nào đó mà có khả năng xác định vị trí chung chung của bất cứ ai mà một người từng gặp phải. Đó là cách Caster biết được có bao nhiêu người Ngủ trong lứa bọn họ đã bị đưa đến Vùng Đất Lãng Quên.
Kể cả nếu như Gunlaug không có biện pháp nào khác để biết họ đang đến, thì hắn ta chỉ phỉa hỏi người phụ nữ kia.
Sunny rục rịch và hỏi:
"Chúng ta có phải chào đón tổ tiếp khách?"
Ngôi Sao Thay Đổi lắc đầu.
"Tôi không nghĩ vậy. Hắn ta không cần phải làm gì cả. Gunlaug biết chúng ta sẽ tự mình tìm đến hắn...chỉ vì không có nơi nào khác chúng ta có thể đi cả."
Cô im lặng một lúc, rồi nói thêm:
"Nhưng chủ yếu nhất, việc này chưa bao giờ là về giết tôi và người của tôi cả. Nó luôn luôn là để giết cái ý tưởng mà tôi đại diện cho. Nghiền nát tôi bên ngoài làm gì nếu không có ai ở đó để thấy? Gunlaug sẽ không làm gì mà không có khán giả. Hắn ta đã cử Harus để ngăn chúng ta thoát khỏi sân khâu, nhưng mà bây giờ chúng ta đã quay trở lại đó, nên hắn không cần đẩy nhanh việc không thể tránh khỏi."
Mọi người lắng nghe họ nói chuyện với những biểu hiện u ám. Sunny liếc qua họ, chần chừ một chút, rồi hỏi:
"Cô tự tin có thể đánh bại hắn?"
Nephis nhìn chằm chằm vào đống lửa. Sau một lúc, cô nói đơn giản:
"Có."
Nghe vậy, Sunny mỉm cười ngọt ngào.
"Ừ, tốt cho cô, nhưng tôi thì không. Nên hãy hoàn thành đợt giao dịch của chúng ta trước khi đám mấy người bị tên điên đó giết. Được chứ?"
Khóe miệng Neph cong lên.
"Cậu đang nói về con Ác Quỷ Ngã?"
Sunny gật đầu.
"Đúng vậy. Tên khốn đó. Cô đã hứa sẽ giúp tôi giết hắn, nhớ chứ?''
Cùng lúc đó, Kai nhìn cậu với vẻ mặt phức tạp. Cuối cùng, không thể nhịn nổi nữa, hắn hỏi:
"Sunny...cậu thật sự sẽ không tham gia cùng chúng tôi? Cậu...cậu không thấy đó là cơ hội duy nhất chúng ta có để thoát khỏi nơi này? Và còn tất cả những tính mạng chúng ta có thể cứu được nữa!''
Sunny nhún vai. Nói thật thì cậu không hoàn toàn chắc chắn về điểm đó. Một bên thì cậu không hề muốn giúp đỡ Nephis đạt được mục tiêu điên khùng của cô. Nhưng phía còn lại, mọi thứ cô sắp đặt sẽ xảy ra cho dù có cậu hay không.
Cậu sẽ làm gì, núp trong cái nhà thờ và chờ đợi đến khi không còn ai khác còn sống trong Vùng Đất Lãng Quên?
Định mệnh kiểu đó thì đúng là...
"Có lẽ tôi sẽ đi cùng mấy người, có lẽ là không. Ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra?"
Cậu im lặng một lúc rồi nhìn Cassie qua khóe mắt.
Thật ra thì có ít nhất ba người ở đây biết được chuyện gì sẽ xảy ra...đại khái.
'Khó để thoát khỏi định mệnh.'
"Nhưng đó không phải điểm cần tập trung phải không? Điểm quan trọng là mấy người nên hoàn thành giao dịch trước rồi muốn làm gì sau đó cũng được..."
Ngôi Sao Thay Đổi nhìn hai người họ và bình tĩnh chấm dứt cuộc đối thoại đó:
"Chắc rồi. Không vấn đề. Chúng ta sẽ đi đến nhà thờ trước. Dù gì thì cũng đã giao từ trước."
Sunny mỉm cười với sự thỏa mãn.
Nephis liếc sang cậu và nói thêm:
"Nhưng, Sunny...chính xác thì chúng ta phải làm sao để giết một con Ác Quỷ Ngã?"
Nụ cười của cậu trở nên rộng hơn.
"Ồ! Tôi mừng vì cô đã hỏi..."
Sunny đã lên kế hoạch giết tên Hắc Hiệp Sĩ hơn nửa năm. Trước khi rời khỏi Thành Phố Hắc Ám, cậu đã bỏ ra hai tháng trời để quan sát tên quỷ dữ đáng sợ kia và cố học mọi thứ có thể học được về hắn.
Không cần phải nói, việc giết một sinh vật mạnh mẽ đến vậy sẽ không đơn giản. Thật ra thì đây sẽ là trận chiến khó nhất của họ đến hiện tại.
Nó gần như có vẻ bất khả thi.
Nhưng thật sự như vậy sao?
Trận chiến với Kẻ Đưa Tin Tòa Tháp, kẻ hóa ra là một Quái Vật Ngã, suýt khiến vài người trong tổ đội mất mạng. Họ chỉ suýt soát đánh bại một sinh vật cùng phân loại, và một con ác quỷ thì sẽ đáng sợ hơn gấp chục lần.
Nhưng mà, có một khác biệt to lớn giữa Kẻ Đua Tin mà họ đối mặt và tên Hắc Hiệp Sĩ.
Khác biệt đó có thể nói rất đơn giản.
Đó là Sunny không ghét Kẻ Đưa Tin với toàn bộ trái tim thù sâu, hắc ám của cậu.
Và bây giờ, sự thù hằn đó sẽ khiến cán cân nghiêng về phía họ.