Chương 171: Không Thể Vượt Qua
Cái cột đá khổng lồ ngã xuống và rơi vào ngay tên Hắc Hiệp Sĩ. Con ác quỷ hơi quay người vào khoảnh khắc cuối cùng, hạ thanh kiếm xuống mặt đất. Đôi mắt đỏ của hắn lóe lên sự đáng sợ không thể công phá.
Một tiếng ầm ĩ vang vọng trong cái sảnh tăm tối của nhà thờ đổ nát, những mảnh đá và những đám mây bụi cát bay lên khắp nơi.
'Bắt được mày rồi!'
Một sự vui vẻ hoang dại cháy lên trong tim Sunny. Không chậm lại, cậu lao vào đống bụi.
Đương nhiên, cậu không nghĩ là tên quỷ dữ sẽ bị cái bẫy này tiêu diệt. Nhưng nó chắc chắn phải gây tổn thương đến bộ giáp đen đáng sợ đó.
Ở gần nơi mà cậu thấy tên kia lần cuối, Sunny thấy một cảnh tượng phi thường. Cái cột...đang trôi nổi cao khỏi mặt đất, sức nặng đè ép của nó nằm trên vai tên khổng lồ thép. Ở điểm va chạm, bề mặt của nó rạn nứt và tan vỡ.
Nhưng mà tên Hắc Hiệp Sĩ cũng không nguyên vẹn.
Cái giáp ngực nặng nề của hắn rạn nứt, để lộ ra không có gì ngoài sự hắc ám không thể xuyên thấu ở bên trong. Giáp cầu vai của hắn mà đã nhận đòn hoàn toàn tan nát, để cả cánh tay đó rũ xuống không chút sức lực, vặn vẹo ở góc độ kì lạ.
Cái giáp mũ của tên ác quỷ bị móp và đầy những vết nứt, mỗi vết đều thẩm thấu ra ánh sáng đỏ ma quái.
Hắc Hiệp Sĩ trông không tốt, mà vẫn hoàn toàn khủng khiếp.
Nhưng mà còn tốt hơn nữa, là việc hắn đang bị kẹt bên dưới cây cột, không thể di chuyển.
Sunny phải tận dụng tình huống này.
Nhưng trước khi cậu có thể, tên ác quỷ nâng lên cánh tay gãy và đặt nó chống lại cây cột. Rồi, hắn hạ thấp đầu, như thể tập trung sức mạnh...và dễ dàng ném cái cột đá nặng khó tưởng vào không trung.
Sunny trợn to mắt.
Lặn xuống, cậu vừa kịp né bức tường đá đang bay về phía mình. Cột đá bay ngang qua đầu cậu và đâm sầm vào sàn đá, rồi lăn vài lần trước khi dừng lại trong tiếng ồn ào điếc tai của đá vỡ. Chiều dài của nó ngăn lại đại sảnh, chặn đường những người còn lại trong tổ đội.
Và cũng chặn lại đường rút lui của Sunny.
...Mà cậu cũng không hề có ý định rút lui.
Lấy lại thăng bằng, Sunny vung lên Mảnh Vỡ Đêm Khuya và lao về phía tên Hắc Hiệp Sĩ đã bị thương, chuẩn bị một đòn tấn công tàn nhẫn.
Cả cậu và Thánh Đá đến nơi cùng lúc.
Nhưng mà, Ác Quỷ Ngã vẫn là một thế lực không thể khinh thường. Bất chấp việc bộ giáp của hắn đã rạn nứt và tốc độ đã hơi giảm đi, vẫn còn đủ sức lực trong cơ thể hắn để hủy diệt cả hai người họ.
Nắm thanh kiếm to bằng một tay, hắn đột nhiên kéo nó thành một cú chém kinh dị. Thanh kiếm đen cắt qua gió, thành một vòng cung quanh người tên quỷ dữ.
Sunny bị buộc phải nhảy lui lại, nhưng cái Bóng đã bằng cách nào đó đón đỡ nó và chuyển hướng lực đi, chỉ hơi chậm lại một chút.
Kế tiếp, cô lại gần Hắc Hiệp Sĩ và tung ra đòn tấn công kinh khủng của bản thân mình, nhắm vào điểm gốc của thanh kiếm hắn.
Hắc Hiệp Sĩ đơn giản di chuyển thanh kiếm né tránh, rồi bạo lực đập cái đốc kiếm vào đầu cô, khiến một chút kim loại giống đá bay lên không trung.
Thánh thụt lùi, mặt nạ trên mũ giáp vỡ tan.
...Không hư đống hắc ám núp bên trong bộ giáp thép đen, có một gương mặt bên dưới mũ giáp của cô.
Sunny cho phép bản thân nhìn trong một khắc. Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên cậu thấy mặt cái Bóng.
Thánh Đá nhìn y hệt cậu tưởng tượng. Làn da xám như đá, và những đường nét gương mặt gần giống nhân loại - với ngoại lệ là chúng quá hoàn mỹ. Như thể không phải được sinh ra, mà được chạm khắc từ đá bởi một nhà điêu khắc điên cuồng, một kẻ bị ám ảnh với sự hoàn hảo.
Và kết quả là thứ đáng lẽ xinh đẹp lại trông ghê rợn và xấu xí. Thật ra thì nhìn vào gương mặt hoàn hảo phi nhân loại của cái Bóng, Sunny không có cảm giác gì khá ngoài sự ghê tởm lạnh lẽo.
...Thậm chí là sợ hãi.
Và việc gương mặt ám ảnh của cô hoàn toàn thiếu đi bất cứ cảm xúc nhân loại nào chỉ khiến nó càng thêm ghê rợn.
Cái Bóng giữ bản thân không ngã xuống và lao sang một bên, né một cú đánh khác từ tên khổng lồ đáng sợ, đòn tấn công mà dễ dàng tiếp nối đòn đầu tiên. Thanh kiếm to lại rơi xuống một lần nữa, khiến sàn đá hoa cương tan nát ở ngay nơi cô vừa đứng.
Đó là lúc Nephis quay lại tham chiến.
Cả ba người họ tấn công Hắc Hiệp Sĩ cùng lúc, phối hợp những đòn tấn công của họ một cách hoàn hảo. Ngôi Sao Thay Đổi ném thanh trường kiếm của cô về phía trước, với ý định cắt hẳn cánh tay gãy của con ác quỷ.
Thánh Đá lại tấn công thanh kiếm to của hắn một lần nữa.
Và Sunny thì làm một thứ điên rồ.
Lao về phía thanh kiếm đen khổng lồ, cậu...đạp lên bề mặt của nó và chạy lên, dùng nó làm cái thang. Cậu có thăng bằng khoảng một giây hoàn chỉnh trước khi thanh kiếm bị kéo đi đến một đòn tấn công khác. Cảm giác được nó di chuyển dưới chân, Sunny dùng quán tính để nhảy lên và nắm lấy cái mũ giáp của con quỷ dữ đáng sợ.
Cưỡi lên con ác quỷ, cậu bám trên cổ nó và tung ra những cú đâm điên dại về phía vai hắn. Mục tiêu của cậu chỉ cách mép cầu vai vài centimet.
Tay của Sunny trống không khi cậu bắt đầu đòn tấn công, nhưng lúc nó chạm đến mục tiêu, thì Mảnh Vỡ Mặt Trang đã nằm trong nó.
Trong chuyến đi trở lại Thành Phố Hắc Á, cậu phát hiện những món Ký Ức Vượt Giới Hạn nhận được sự cường hóa kém ấn tượng hơn từ Vương Miện Bình Minh. Không như những món Thức Tỉnh, chúng không được nâng lên hẳn một cấp bậc về mặt sức mạnh. Nhưng mà sự cường hóa vẫn rất đáng kể.
Ít nhất là đủ để lấp bằng khoảng cách giữa thanh stiletto ma quỷ và bộ giáp của con Ác Quỷ Ngã.
Mũi dao nhỏ như kim của Mảnh Vỡ Mặt Trăng đâm xuyên lớp thép không thể xuyên phá và vào sâu trong khớp vai của bộ giáp không thể phá hủy.
Đương nhiên Sunny biết là đòn tấn công này sẽ không gây nhiều tổn thương đến con quỷ dữ. Nhưng mục đích của cậu không phai là tổn thương.
Ác Quỷ hay không, Ngã hay không, tên Hắc Hiệp Sĩ vẫn phải tuân theo luật lệ của vật lý. Cụ thể là, có vài phân thép...thủy tinh?...đính vào khớp của bộ giáp chắc chắn sẽ khiến khả năng di chuyển của tay hắn giảm đi.
Quả thật, với cả hai tay bị tổn thương, tốc dộ mà con ác quỷ có thể di chuyển thanh kiếm của hắn giảm đi đáng kể. Dù vậy, nó vẫn hoàn toàn đáng sợ.
Nhưng không còn không thể vượt qua nữa.
Chỉ nhanh hơn Hắc Hiệp Sĩ một khắc, Thánh Đá đứng lên thanh kiếm đen và đè nó xuống sàn bằng giáp ở cẳng chân. Dùng hết cân nặng của mình để đè nó xuống, cô ném thanh kiếm của mình sang một bên và nâng cái khiên lên quá đầu bằng cả hai tay.
Trong một chốc, thời gian chậm lại.
Và rồi Bóng đập cái khiên xuống, tung ra một đòn tấn công hủy diệt về phía điểm yếu nhất trên thanh kiếm.
Cái vành khiên đá đánh vào thép đen...
Và với một âm thanh điếc tai, inh ỏi, thanh kiếm bản to kia tan nát.