Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 307: Ngai Ánh Sáng



Chương 307: Ngai Ánh Sáng

Hai thế lực đứng đối diện nhau, khoảng không tiêu điều của đại sảnh phân cách họ...hiện tại. Sự im lặng căng thẳng đầy sự khát máu và sự dè chừng hắc ám.

Sunny chậm rãi đi về phía hàng đầu tiên của đám đông, nhìn chăm chú đám chiến binh bọc giáp đối diện với những biểu hiện phức tạp. Từ góc nhìn của cậu, những người đi theo Ngôi Sao Thay Đổi không có cơ hội cao trong trận chiến này.

Họ đơn giản là không có lợi thế gì chống lại đám Hộ Vệ Lâu Đài - với ngoại lệ là họ có nhiều người để ném vào lưỡi kiếm sắc bén của kẻ địch. Kể cả nếu như tất cả người ở đây đều là nhân loại bình thường, thì đó cũng không đủ giúp họ chống lại một đội quân trang bị và huấn luyện tốt hơn.

Việc mỗi người ở trong căn phòng ngai vàng đều là người Ngủ chỉ khiến nó tệ hơn. Sự khác biệt tiềm năng về sức mạnh giữa hai Thức Tỉnh Giả là bao la hơn nhiều hai chiến binh bình thường.

Vậy mà, cậu lại không nghĩ Nephis sẽ thua - cũng vì lý do đó.

Đám Hộ Vệ có lẽ trang bị tốt hơn và kinh nghiệm hơn những người từ khu ổ chuột, nhưng chúng lại không có Ngôi Sao Thay Đổi. Chúng không có Effie, Caster và Gemma. Chúng không có Sunny.

Chúng chỉ có hai nhà vô địch thật sự đáng sợ: Seishan và bản thân Tessai.

Đến cuối cùng, kết quả của trận chiến này sẽ được quyết định bởi những kẻ ít ỏi còn đứng trong số người Ngủ, mặc dù những người còn sống sót trong Thành Phố Hắc Ám thật sự đáng nể, như những ngọn núi không thể vượt qua. Giữa Thức Tỉnh Giả, sức mạnh cá thể là quan trọng hơn nhiều. Và khi nói về những cá nhân xuất sắc, thì bên Ngôi Sao Thay Đổi siêu việt hơn hẳn.

Vậy nên quả thật, Sunny cảm thấy tự tin Nephis sẽ chiến thắng.

Nhưng cái giá là gì?

Ở Vùng Đất Lãng Quên, người ta không có nơi rút lui. Nên trận chiến này chỉ kết thúc khi một bên hoàn toàn bị tiêu diệt. Và khi một phe càng gần cảnh diệt quân, thì những thành viên sống sót sẽ càng chiến đấu quyết liệt...như những con chuột bị dồn vào góc tường. Khi chuyện đó xảy ra, thì cảnh tượng đổ máu sẽ chỉ càng kinh khủng hơn nữa.

Liệu nó chỉ dừng lại khi mà khoảng vài người mạnh mẽ và bền bỉ nhất là còn sống?

Như thể đọc được suy nghĩ của cậu, Tessai đột nhiên bất cười và nhìn đám đông tập trung trong phòng ngai vàng với nụ cười khát máu.

'Tên...tên khốn này thật sự trông chờ đợt thảm sát?'

Tên khổng lồ ủ rũ nhìn thẳng về phía Nephis và cười:

"Ngôi Sao Thay Đổi. A, chúng ta lại gặp. Nhưng...đợi chút. Ai bên cạnh cô vậy? Là Gemma, bạn cũ của tôi? Quả là bất ngờ! Cô thật sự biết cân nhắc mà, mang hắn đến đây nữa chứ. Giờ tôi không phải tìm khắp Lâu Đài con gián bẩn thỉu này..."

Dứt lời, hắn ta chậm rãi đứng dậy khỏi cái ngai, đặt cái chùy đáng sợ của hắn lên vai, và bước xuống bậc thang, những ngọn lửa hắc ám cháy trong mắt hắn.

"Cô đến đây để chết sao, Ngôi Sao Thay Đổi?"

Nephis nghiêng đầu và nhìn Tessai với ánh mắt trống rỗng.

"...Không. Tôi đến để giết ông."

Tên khổng lồ bật cười. Đạp lên sàn đá, hắn ta dừng lại cạnh Seishan và nhe răng thành một nụ cười hung tợn.

Hai người họ quả thật là đáng sợ khi đứng cùng nhau. Tên khổng lồ ủ rũ như một hiện thân của hủy diệt và bạo lực. Da hắn đã hơi chuyển thành màu xanh dương vì màn băng bảo bọc vô hình phủ nó. Không khí trong phòng đột nhiên trở nên lạnh hơn, với những bông tuyết bé tí nhảy múa trong những tia sáng.

Chỉ huy bí ẩn của Nữ Hầu thì từ tốn và thanh lịch, những cũng không kém đáng sợ.

Seishan xinh đẹp tinh tế, lạnh lẽo, và không thể lay chuyển. Cô mặc một bộ váy đơn giản nhưng quyền quý đến kì lạ, vải nhung của nó có màu rượu đỏ. Có một cái vòng cổ bạc tinh xảo nằm trên ngực cô làm điểm nhấn cho dáng người no đủ, và hai vòng tay trên mỗi cổ tay.

Nhưng đường nét ấn tượng nhất của cô lại không phải sự duyên dáng hay là vẻ đẹp, mà là làn da. Nó xám như mây bão, trơn như tơ tầm, và không chút tì vết.

Cũng như Nephis, Seishan là một trong những người mà vẻ ngoài đã bị thay đổi bởi Phân Loại của họ. Nhưng trong trường hợp của cô, thì sự thay đổi đó là rõ ràng hơn nhiều. Nó cho cô một ngoại hình độc đáo và cuốn hút, nhưng lại phi nhân loại.

Vẻ đẹp cả Seishan là loại mà đặt cả sự thèm muồn lẫn sợ hãi vào tim người nhìn.

Khi Tessai đến gần, cô lặng lẽ triệu hồi vũ khí và lạnh lùng nhìn chăm chú đám đông khu ổ chuột. Nhiều người rùng mình và vội vã dời ánh mắt.

Vài giây sau đó, một cây búa chiến đấu duyên dáng xuất hiện trong tay cô, một đầu của nó được rèn đúc thành hình dạng một mũi nhọn.

Tên khổng lồ ủ rũ cười.

"Giết tôi? Cô không phải đã thử rồi sao? Nếu tôi nhớ đúng, thì lần cuối chúng ta chiến đấu, cô bỏ chạy như một con chó cụp đuôi. Điều gì khiến cô nghĩ hôm nay sẽ khác hả, con đĩ?"

Nephis hơi nâng cằm và im lặng đối chọi ánh mắt chế giễu của hắn.

Tessai lắc đầu.

"Cái ánh mắt đó. Tao đã mở được tát cái vẻ mặt kiêu ngạo khỏi gương mặt xinh đẹp mày một lúc rồi. Hôm nau, tao sẽ dạy mày cách quỳ xuống cầu xin, cô gái nhỏ. Vậy, có gì phải nói không? Hay là chúng ta giải quyết đống lộn xộn này dứt điểm?"

Những Hộ Vệ đằng sau phá lên cười và sẵn sàng vũ khí, nhìn về phía đám khu ổ chuột đối diện với sự thù hằn và phấn khích hắc ám. Những người đi theo Ngôi Sao Thay Đổi nghiến răng, khép lại đội hình và chuẩn bị xông lên.

Cuộc đổ máu sắp bắt đầu.

Nephis triệu hồi thanh kiếm bạc và trả lời Tessai, giọng nói lạnh lùng và hờ hững:

"...Làm thôi."

Trong một giây, thời gian như chậm lại.

Với một nụ cười hoang dại, tên khổng lồ bước về phía trước. Hắn ta mở miệng, chuẩn bị ra lệnh cho binh lính mình tấn công.

Sau hắn một bước, Seishan lặng lẽ theo sau hắn...

...Và đập mũi của cây búa về phía sau đầu Tessai, phá nát hộp sọ hắn bằng một đòn tấn công hủy diệt.

Cùng lúc, những Nữ Hầu mà đã đứng đằng sau đám Hộ Vệ tấn công những kẻ không hay gì với những lưỡi dao dài mà xuất hiện từ ống tay họ. Những cây dao đó không phải Ký Ức, và vì vậy, không mất thời gian để tự dệt vào thực tại hay là tỏa ra ánh sáng mờ ảo khi làm vậy. Thay vì đó, chúng được làm từ thép, xương, và hắc thạch.

Chỉ một giây sau, những lưỡi dao đâm vào da thịt đám Hộ Vệ, tàn nhẫn giết chúng. Những Nữ Hầu nhắm đòn tấn công của họ vào cổ họng, tim và mắt. Những dòng máu một lần nữa đổ đầy sàn đá hoa cương, và những tiếng hét đau đớn, hoảng sợ lại lấp đầy không khí.

Đến lúc những binh lính của Tessai nhận ra chuyện gì đang xảy ra, thì đã quá trễ. Chúng không có cơ hội để chống cự đợt tấn công phản bội.

Một chục giây sau, mọi thứ kết thúc. Một trăm chiến binh mạnh mẽ bị tàn nhẫn hủy diệt mà còn không có cơ hội giơ lên vũ khí của mình. Xác chúng nằm trên sàn, sự kinh hoảng và không thể tin nổi mãi mãi đóng băng trên mặt.

...Chỉ có Tessai là vẫn còn sống.

Bất chấp việc hộp sọ bị vỡ nát, tên khổng lồ vẫn chật vật, cố gắng đứng dậy, sự phẫn nộ khiến gương mặt hắn vặn vẹo. Nhưng cố gắng mất phương hướng của hắn lại yếu hơn theo từng giây.

Một tiếng gầm bối rối và đau đớn thoát ra từ môi hắn.

Trong lúc hàng trăm người Ngủ nhìn trong hoảng hốt và kinh dị, Nephis chậm rãi đi qua đại sảnh và dừng lại gần hắn.

Seishan, người đang đứng ngay sau tên khổng lồ, tôn kính cúi chào cô.

"Tiểu Thư Ngôi Sao Thay Đổi."

Sunny nhìn chăm chú cây búa chiến của cô ta, thứ mà đã đẫm máu, tủy và dính vài mảnh xương sọ. Một biểu hiện hiểu ra đột nhiên xuất hiện trên mặt cậu.

"Cây búa đó...là búa của thợ nệ..."

Nằm trong bàn tay duyên dáng của Seishan là Ký Ức Mảnh thứ sáu. Thứ mà thuộc về tên không lồ đi lại, bức tượng của Thợ Xây mà đã tạo ra bức tường của Thành Phố Hắc Ám.

Mảnh Vỡ Ánh Dương.

Nephis gật đầu với người phụ nữ xinh đẹp kia.

"Làm tốt lắm."

Cuối cùng, danh tính của kẻ gián điệp mà đã giúp cô từ bên trong Lâu Đài đã được hé lộ.

Rồi, cô quay sang tên khổng lồ đang hấp hối và nhìn hắn chăm chú. Gương mặt của Neph vẫn bất động, không có chút cảm xúc nào xuất hiện trong ánh mắt xám lạnh lẽo. Sau vài giây, cô nói bằng phẳng:

"Tôi đã hứa là sẽ giết ông."

Dứt lời, cô giơ lên thanh kiếm và đâm vào tim Tessai với một động tác chuẩn xác, nhanh gọn. Tên khổng lồ rùng mình, rồi trở nên cứng ngắc.

Thu lại thanh kiếm, Nephis nhắm mắt lại và dùng nó để giữ trọng lượng của mình vài giây. Một sự run rẩy nhè nhẹ chạy qua người cô.

Trận chiến tranh ngôi đã kết thúc.

Lâu Đài Tươi Sáng đã có Nữ Lãnh Chúa mới.