Chương 309: Nơi Giấc Mơ Có Thể Đến
Trong khoảng một tuần tới, mọi thứ di chuyển với tốc độ khủng khiếp.
Nephis trở thành người cai trị Lâu Đài Tươi Sáng mà không có nghi thức hoành tráng hay là diễn văn kích thích gì cả. Dù sao thì cũng không có ai thắc mắc uy quyền của cô, như thể đó là một việc đơn giản trong đời.
Theo một cách, thì đúng là như vậy.
Nhưng mà Sunny cảm thấy thú vị về việc cô ta lại không ngồi lên cái ngai màu trắng của tòa thành thị cổ đại dù chỉ một lần. Kể cả khi cần có một đợt tập trung mọi người, Ngôi Sao Thay Đổi chỉ ngồi trên bậc thềm dẫn đến cái ngai. Như thể nói rõ ràng là Lâu Đài Tươi Sáng không thuộc về cô...hoặc, có lẽ, cô không thuộc về Lâu Đài Tươi Sáng.
Ban đầu, cậu chắc là Nephis sẽ đẩy mọi người đi về phía Tòa Tháp Đỏ ngay lập tức, nhưng cô lại không nhắc gì đến việc đó. Khi cậu hỏi thẳng cô ta về kế hoạch của mình, thì cô chỉ nói là họ sẽ đợi đến khi đông chí trước khi làm ra quyết định.
Dù sao thì cũng chỉ còn cách vài ngày. Trong thời gian đó, những người còn sống có rất nhiều thứ phải làm.
Bây giờ chỉ có năm trăm người trong Thành Phố Hắc Ám. Trong ít hơn một tháng, dân số của nhân loại ở Vùng Đất Lãng Quên đã giảm đi một nửa. Khu dân cư bên ngoài hoàn toàn bị bỏ trống, nhưng kể cả vậy, vẫn chỉ có vừa đủ người để duy trì và canh gác Lâu Đài Tươi Sáng.
Dù sao đi nữa, họ vẫn kiên cường.
Những sảnh và hành lang của tòa lâu đài cổ đại được lau dọn hết máu và xác. Những Sinh Vật Ác Mộng mà đã tìm đường đến bên trong bị bài bản săn lùng và tiêu diệt. Những lổ hỏng trong những nơi phòng ngự do chúng tạo ra được tìm đén và sửa chữa.
Những lính canh của Neph thay vào vị trí của những Hộ Vệ Lâu Đài bị tiêu diệt, canh gác những bức tường và bảo vệ cứ điểm từ những mối đe dọa từ bên ngoài. Những tổ săn lại bắt đầu những chuyến thám hiểm vào trong di tích, với những thợ săn từ khu dân cư bên ngoài và từ Lâu Đài hợp sức dưới sự dẫn dắt của Effie và Gemma. Một lần nữa, lại có thức ăn và an toàn cho mọi người tận hưởng.
Bất chấp sự trống rỗng khủng khiếp và sự vắng bóng của quá nhiều nam nữ trẻ tuổi mà đã chết trong cuộc tranh đấu đẫm máu vì ngai vàng, không kể đến những vết sẹo vô hình để lại trên linh hồn những người sống sót, mọi thứ đang bắt đầu chậm rãi trở về tương tự lúc trước.
Nhưng đằng sau tấm màn của sự bình thường này, mọi thứ khác xa. Và nguyên nhân cho việc đó là Ngôi Sao Thay Đổi và Vương Miện Bình Minh của cô.
Với sự giúp đỡ của Ký Ức Mảnh kì diệu, nhân loại trong Thành Phố Hắc Ám bây giờ không chỉ có thể săn Sinh Vật Ác Mộng với ít rủi ro hơn, mà họ còn có thể thách thức những vị chủ nhân Ngã của di tích nguyền rủa. Đương nhiên là không phải sinh vật nào trong số đáng sợ đó đều có thể bị giết mà không phải trả cái giá quá tồi tệ. Nhưng sau nhiều năm trên Vùng Đất Lãng Quên, những Thợ Săn kinh nghiệm biết rất nhiều về đủ loại kinh dị sống trong thành phố. Chia sẻ kiến thức với nhau, họ quyết định họ có thể thách thức thứ nào và sống sót.
Lần lượt, nhiều Sinh Vật Ác Mộng hùng mạnh bị tìm đến và giết chết. Đột nhiên, nhân loại đã trở thành loài nếu không phải ở đỉnh kim tự tháp của Thành Phố Hắc Ám, thì ít nhất đã không phải là yếu nhất nữa.
Bằng cách giết những sinh vật Ngã, Nephis đã có thể đạt đến vài mục tiêu cùng lúc. Cô đang đều đặn tích lũy kho Ký Ức để trang bị cho từng người trong Lâu Đài. Vài thứ Ký Ức đó thậm chí còn có cấp bậc Vượt Giới Hạn, và số lượng trang bị mạnh mẽ chậm rãi tăng lên.
Cô và những chiến binh của mình cũng mang về một lượng lớn mảnh hồn, rồi những thứ đó được đưa cho cư dân Lâu Đài hấp thụ để trở nên mạnh hơn.
Trong một cụ ngoặt trớ trêu từ định mệnh, có vẻ như bây giờ, Nữ Lãnh Chúa Tươi Sáng lại là người trả phí cho thần dân, chứ không phải hướng ngược lại.
Việc này chỉ càng khiến sự tôn trọng và sùng kính mọi người có với cô trở nên mạnh mẽ hơn.
Nhưng có lẽ là quan trọng hơn cả, là việc thông qua những chuyến săn đó, cô đã có thể huấn luyện người của mình chiến đấu như một lực lượng đồng nhất và chiến thắng chống lại những sinh vật mà mạnh mẽ hơn nhiều bản thân họ.
Được dẫn bởi Cassie, những Nghệ Nhân còn sống cũng đang chăm chỉ làm việc. Họ dùng những chuyên môn và tay nghề của mình để khép lại những chênh lệch trong cách mọi người trong Thành Phố Hắc Ám được trang bị và cung cấp cho những trận chiến chống lại thế giới Mộng Ảo. Nhưng mà, bản chất của việc làm của họ bây giờ đã khác rất nhiều.
Nếu ngày xưa họ phụ trách duy trì cách sống của những người rời khỏi Lâu Đài và cung cấp đồ nghề cho đám Chủ Nhà của Gunlaug, thì bây giờ việc duy nhất của họ là tạo ra những thứ mà người ta cần trong chiến đấu.
Như thể họ đang chuẩn bị cho chiến tranh.
Có vài dự án lớn mà những Nghệ Nhân đang làm mà Sunny biết rất ít nữa. Những thứ đó là yêu cầu từ bản thân Nephis. Cậu cho rằng chúng sẽ trở nên hữu dụng một khi họ tấn công Tòa Tháp Đỏ.
...Cứ như vậy, đông chí đã đến.
Vào ngày này, chính xác một năm trước, Sunny đã đến Vùng Đất Lãng Quên. Khó tin được cậu đã sống sót ở đây lâu đến vậy. Khó tin bất cứ ai trong số họ sống được lâu đến vậy. Nhưng có vẻ như một năm là không đủ để nói lên tất cả.
Có cảm giác giống hơn cả một đời. Có lẽ là vài kiếp sống...
Vào ngày này, một năm sau khi đến đây, cũng là lúc Sunny đến mười tám tuổi.
Nhớ lại những ngày sinh nhật trước kia, một nụ cười nhàn nhạt hiện lên môi cậu. Lúc đó, Cassie, người hoàn toàn xa lạ, bất ngờ chúc mừng cậu. Cậu cũng đã lên kế hoạch là sẽ ăn mừng sinh nhật kế tiếp trong vai một người Thức Tỉnh và uống một ly cà phê với rất nhiều sữa và đường.
Những giấc mơ đó có vẻ không thể thành hiện thực.
Thay vì vậy Sunny chào đón tuổi mười tám của mình trong một cái sảnh trống rỗng của Tòa Tháp Hoàng Hôn, luyện tập Khiêu Vũ Bóng, mồ hôi chảy xuống cơ thể uyển chuyển và mạnh mẽ.
Những ngày này, cậu có cảm giác là bản thân đã gần lắm rồi. Chỉ thêm chút nữa thôi, và trình độ thứ nhất về Kĩ Năng Phân Loại bí ẩn sẽ nắm trong tay. Nó đã trong tầm với.
Một thứ nữa xảy ra vào ngày hôm đó.
Trong lúc Sunny tiếp tục rèn luyện, giọng nói yếu ớt quen thuộc của Ma Pháp đột nhiên thì thầm trong tai cậu:
[...Cái Bóng của bạn đã tiến hóa.]