Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 316: Công Hãm Tòa Tháp Đỏ (2)



Chương 316: Công Hãm Tòa Tháp Đỏ (2)

Ở phía bên ngoài Tòa Tháp Đỏ, không còn những lối đi và đường hầm san hô nữa. Chỉ là một mảng màu đỏ rắn chắc, một bề mặt không bị phá vỡ của thứ vật chất sống kì lạ mà đã nuốt chửng Vùng Đất Lãng Quên hàng ngàn năm qua.

Hiện tại, Effie đang đứng trên bề mặt đó.

Vài trăm người đang đứng cạnh cô, nhìn chăm chú vào làn sóng Sinh Vật Ác Mộng đang tiến đến với sự kinh hãi và hoảng hốt. Tất cả bọn họ đều biết chuyện gì sẽ xảy ra một khi đến được Tòa Tháp Đỏ, nhưng kể cả vậy, cảnh tượng ngay trước mắt vẫn quá sức đáng sợ.

Cô đang ở chính giữa hàng người hoảng sợ đầu tiên kia, với vai trò dẫn dắt họ. Với dáng người cao và săn chắc, mạnh mẽ, Effie nổi trội hơn những người Ngủ khác. Bộ giáp cũ kỹ của cô lấp lánh trong ánh sáng mặt trời đang mọc, và trên vai cô, có một cái áo choàng trắng bay trong gió được dệt từ ánh sao.

Cô nắm lấy Thiên Đỉnh trong một tay và Hoàng Hôn trong tay còn lại.

Effie trông như một pháo đài của sự mạnh mẽ và quyết tâm trong một biển sợ hãi. Một vị anh hùng huyền thoại mà đã bước vào thế giới phàm tục từ những truyền thuyết cổ đại.

...Nhưng sự thật, cô cũng sợ vãi ra quần.

Nhìn đám kinh dị đang lao đến với biểu hiện nghiệt ngã, nữ thợ săn hơi cúi đầu xuống và triệu hồi cái mũ giáp của mình, thứ mà có một cái mào làm từ lông ngựa màu xanh dương, và suy nghĩ:

'Đặt mình nằm ngang mà đ-t cho rồi...cái đ-t, cái đ-t, cái đ-t!'

Xung quanh cô, mọi người run rẩy. Tên ngu ngốc nào đó đánh rơi vũ khí và lùi lại vài bước, như thể cân nhắc đến việc bỏ chạy. Mặc dù cô hiện tại cũng nghiêm túc cân nhắc lựa chọn đó, Effie lại gầm gừ và hét lên:

"Đứng vững, đám khốn kiếp! Nếu ai dám bỏ chạy, chính tôi sẽ giết kẻ đó!"

...Chạy thì được gì chứ? Có nơi nào để chạy đâu.

Nếu họ sẽ chết, thì chẳng thà chết làm con người.

Như Công Chúa đã nói. Mặc dù cô ta nói năng khá lắm cứt, nhưng cũng chưa từng sai.

"Chuẩn bị sẵn sàng, đám khốn!"

Nắm chặt ngọn giáo, Effie liếc qua hai người đứng hai bên mình. Một trong số họ là Caster, người còn lại là Gemma. Ai mà nghĩ được sẽ có ngày cô và thủ lĩnh của đám Thợ Săn của Gunlaug lại kề vai chiến đấu?

Kì lạ là, sự hiện diện của kẻ địch cũ này lại đúng là khiến người khác hơi an tâm. Nhưng mà, ngay cả hắn, thì cũng có chút sợ hãi trên mặt.

Người duy nhất mà có thể hờ hững trong tình cảnh này có lẽ là Ngố. Tên bã đậu tái nhợt kia hoặc là quá điên hoặc là quá ngu...hoặc là cả hai...để biết sợ là gì. Nhưng hắn ta lúc này lại không thấy đâu cả. Effie hơi nhớ cái mối họa bé bé kia.

Nhưng Sunny bây giờ có lẽ là đang núp ở nơi tối tăm nào đó hoặc là làm việc gì đó quá điền khùng để có thể giao cho ai khác. Dù sao đi nữa, cô chúc cậu ta may mắn.

Cô cũng chúc bản thân may mắn luôn.

Nhìn bầy đàn quái vật đến gần, Effie chờ vài giây, rồi hét lên:

"Đợt đầu!"

Lời hét của cô được lặp lại bởi Seishan, người chỉ huy đội ngũ thứ hai, và đến Night ở đâu đó trong đội thứ ba.

Kế hoạch cho trận chiến thật sự rất đơn giản. Đội ngũ đầu tiên phải chặn lại đám quái vật, thay người với đội hai khi mệt mỏi. Trong lúc đó, đội ba phụ trách tiêu diệt nhiều sinh vật nhất trong khả năng.

Nhưng đầu tiên, họ cần phải kháng cự đợt xông đến ban đầu. Không gì quan trọng hơn là ngăn lại đà của đám quái vật tấn công.

Đâu đó đằng sau cô, giọng nói mê hoặc của idol nhà họ ra lệnh bắn những cỗ máy công thành. Những cỗ máy khủng khiếp này được chế tạo bởi những Nghệ Nhân và nghe nói là có thể xuyên thủng giáp của những Sinh Vật Ác Mộng được bảo vệ cứng cáp nhất. Đương nhiên là miễn sao chúng không phải cấp bậc Ngã...

Một âm thanh kì lạ và du dương chạm đến tai cô, và một phần giây sau, sáu mũi giáo kim loại nặng nề, mỗi cái ít nhất hai mét, bay qua đầu họ với tốc độ phi thường. Chúng vụt qua không trung và va vào phần đầu của bầy, khiến những thứ chitin và máy bay tung tóe lên mặt đất.

Cô nhìn thấy một trong số chúng cắt đứt đầu một sinh vật khổng lồ giống cua, cái còn lại thì đam xuyên qua một con bọ ngựa đỏ máu và xiên que vài con quái vật đằng sau nó. Nhưng làn sóng những thứ kinh dị vẫn không chậm lại chút nào. Có quá nhiều...

Cảm thấy một cơn rùng mình chạy toàn thân, Effie nghiến răng, rồi hét lên:

"Đợt hai!"

Gần như ngay tức thì, một cơn mưa mũi tên rơi xuống đám quái vật, khiến nhiều kẻ bị thương và vài con chết tại chỗ. Có nhiều loại đạn phóng khác trộn lẫn với những mũi tên. Vài người Ngủ dùng ná, nỏ, hay là những vũ khí phóng kì lạ hơn. Vài người trong số họ dùng Kĩ Năng Phân Loại, những thứ cho phép họ tạo ra đủ loại tấn công ma thuật, như là những lưỡi phi kiếm làm từ gió, lửa, và băng. Vài người thậm chí có thể tạo ra bom mà được lấp đầy hồn tinh, chúng nổ tung ở giữa đám quái vật đang tiến công và khiến nhiều con nát bấy.

Dù vậy, vẫn không có phản ứng. Đám quái vật chỉ có vẻ càng trở nên điên cuồng, sự phẫn nộ, hoang dại, và khát máu trong mắt chúng còn lóe lên sáng hơn nữa.

Cơn mưa mũi tên thứ hai rơi xuống, và ngắn ngủi sau đó, lại sáu ngọn giáo nữa từ những cỗ máy bắn tên ballista đâm vào bầy đàn. Đến lúc này, đám Sinh Vật Ác Mộng đã đến quá gần hàng ngũ nhân loại đầu tiên để có thể thay đổi gì.

Bước lên một bước, Effie gồng người và ném Mảnh Vỡ Thiên Đỉnh vào đám quái vật đang đến gần. Ngọn giáo đồng xinh đẹp phá tan bộ mai thép của một sinh vật đặc biệt cao to và đâm thủng tim nó.

Làm sao không giết được, khi mà nó được cường hóa bởi ma thuật kì diệu của Vương Miện Bình Minh? Tất cả vũ khí của họ, và tất cả giáp, đều đang được bơm năng lực thuần khiết bởi Ngôi Sao Thay Đổi.

Xung quanh con ác ma thép, vô số những thứ kinh dị ngã xuống, bị giết theo cách tương tự bởi những món Ký Ức do những người Ngủ khác ném ra.

Triệu hội ngọn giáo trở lại, Effie quan sát hàng Sinh Vật Ác Mộng đầu tiên rơi vào cái rãnh sâu mà những Nghệ Nhân đã tạo ra chỉ một giờ trước. Những kẻ di chuyển đằng sau chúng thì chỉ đơn giản đạp lên xác những đồng bọn kinh dị và tiếp tục hướng về phía trước.

Nhưng cuối cùng, tốc độ của bầy đàn đã giảm lại, dù chỉ là một chút.

'Chết tiệ...'

"Chuẩn bị!"

Cô chỉ có thời gian để hét lên nhiêu đó trước khi làn sóng quái vật đâm vào hàng ngũ đám người.

Rồi, thế giới bị nuốt chửng bởi sự điên cuồng, hỗn loạn, và chết chóc.