Chương 344: Khổ Sở, Đau Đớn, Và Giận Dữ
Chậm rãi bước khỏi mép của lỗ trên sàn, Sunny ngừng lại đối diện Nephis và nhìn cô.
Trong mắt cậu, không có gì ngoài sự lãnh lẽo.
''Ừ thì...cũng không phải là chúng ta không biết từ rất lâu rồi là mọi thứ sẽ kết thúc như này. Đúng không?"
Cô nhìn cậu chăm chú một lúc, rồi cay đắng mỉm cười.
"...Đúng vật."
Quả thật, họ đã biết.
Từ cái ngày tồi tệ mà Sunny đã hiểu ra ý nghĩa của giấc mơ tiên tri đó của Cassie, cậu đã cho rằng sẽ có một ngày, để sống sót, cậu sẽ phải giết Nephis.
Đó là sự thật mà cậu đã lựa chọn trốn tránh, kể cả nếu như việc đó có nghĩa là trở nên điên rồ. Nguyên nhân cuối cùng và là thứ không thể chịu nổi nhất cho việc cậu lại sống một mình ở Thành Phố Hắc Ám nhiều tháng kia, đi săn quái vật và chậm rãi biến thành một trong số chúng.
Làm sao mà người ta có thể chấp nhận kiến thức mà một ngày, họ sẽ phải giết chết người mà họ quan tâm nhấT?
...Kiến thức, quả thật, là thứ nặng nề nhất trên đời.
Vào lúc ban đầu, cách xa Thành Phố Hắc Ám, trước khi họ biết về sự tồn tại của Tòa Tháp Đỏ, Cassie đã chia sẻ với họ một lời tiên tri khủng khiếp.
Cô nói rằng:
"Ban đầu, mìn thấy một...một mảnh tăm tối vô tận bị khóa đằng sau bảy tầng phong ấn. Có thứ gì đó to lớn vặn vẹo bên trong bóng tối. Mình có cảm giác nếu như nhìn thẳng vào nó, thì mình sẽ điên mất. Trong lúc mình đang sợ hãi, những cái phong ấn lần lượt vỡ mất, đến khi chỉ còn một cái. Và rồi nó cũng vỡ."
Phần đầu tiên của giấc mơ tiên tri của cô miêu tả cái ngày mà Vật Chứa của Mặt Trời Nhân Tạo đã hóa điên, và lời nguyền của hắc ám nuốt chửng thoát khỏi nhà từ mà bảy vị anh hùng cổ đại đã tạo ra cho nó.
"Mình lại thấy tòa lâu đài nhân loại. Lần này là buổi tối. Có một ngôi sao cô độc cháy rực giữa bầu trời đen, và dưới ánh sáng của nó, tòa lâu đài bỗng dưng chìm trong biển lửa, máu chảy thành sông trong những sảnh đi. Mình thấy một cái xác với bộ giáp vàng ngồi trên một cái ngai; một người phụ nữ với một ngọn giáo đồng nhấn chìm bởi một biển quái vật; một cung thủ cố đâm xuyên bầu trời đang sập với những mũi tên của mình."
Ngôi sao cô độc giữa bầu trời đen là Nephis, sứ giả của sự thay đổi phá hoại, người mà đã nhấn chìm những sảnh trong Lâu Đài Tươi Sáng bằng máu để trở thành người cai trị nó, và rồi nhìn nó bị đốt xuống mặt đất.
Cái xác trong bộ giáp vàng là Gunlaug, người mà đã chết trên cái ngai màu trắng, bị giết bởi tay cô.
Người phụ nữ với ngọn giáo đồng và người cung thủ tuyệt vọng kia là Effie và Kai, hai người mà đã suýt mật mạng trong trận chiến chống lại bầy ác mộng trong trận công hãm Tòa Tháp Đỏ.
"Cuối cùng, mình thấy một tòa tháp đỏ khủng khiếp, khổng lồ. Ở gốc của nó, bảy cái đầu bị cắt đứt canh giữ bảy cái khóa. Và ở trên đỉnh, một...một thiên thần đang bị những cái bóng đói khát nuốt chửng. Khi nhìn thấy thiên thần đổ máu, mình bỗng cảm thấy giống như...giống như có thứ gì đó hết sức quý báu, đến không thể nói nên lời, bị cướp mất."
Bảy cái đầu canh giữ bảy cái khóa là những cái đầu của những bức tượng khổng lồ, những kẻ nhìn chăm chú vào những Biểu Tưởng Ngôi Sao mà Sunny đã dùng để lưu đày biển hắc ám.
Và phần cuối cùng của tiên tri...nó cũng không khó hiểu.
Nephis là thiên thần đang chết đi kia, cũng là thứ quý giá mà sắp bị cướp từ Cassie, và Sunny là cái bóng đói khát mà sẽ nuốt chửng cô.
Đó là định mệnh của họ.
"Rồi, sự buồn bã, đau đớn và giận dữ của chút tâm trí còn sót lại cũng biến mất. Đó là lúc mình thức dậy...hình như là vậy."
Đó là thứ cuối cùng Cassie đã nói.
...Nhìn Nephis, Sunny thở dài và quay đi.
"Tôi đã cảnh cáo cô, không phải sao? Tôi đã nói là câu chuyện này sẽ không có kết thúc có hậu. Sẽ chí có khổ sợ, đau đớn, và giận dữ. Cô có nhớ cô đã trả lời tôi như thế nào?"
Những lời nói đó cậu đã nói với Neph vào cái ngày cô yêu cầu cậu tham gia chuyến thám hiểm.
Lúc đó, nghi ngờ của cậu về việc họ sẽ không thể tránh khỏi mà phải trở thành kẻ địch đã lớn hơn, gần như trở thành chắc chắn.
Gần như...cái từ chết tiệt, đáng nguyền rủa đó. Đó là cái từ mà đã cho cậu hi vọng, cho dù nhỏ nhoi đến mấy. Hi vọng rằng bản thân đã sai.
Nhưng bất chấp hi vọng đó, Sunny vẫn đã chuẩn bị cho khoảnh khắc này từ rất, rất lâu rồi.
Biết bản thân sẽ phải đối mặt Nephis trong một trận chiến, đó là tại sao cậu đã quyết định thêm phong cách trật tự của Thánh vào kĩ thuật của mình, tại sao cậu rèn luyện không ngừng nghỉ, ngày và đêm, không cho bản thân thoát khỏi sự đau đớn và cực khổ. Nếu như những kĩ thuật của cậu chỉ là thứ mà cô ấy đã dạy cho, thì cơ hội nào cậu có được để đánh bại cô?
Đó là tại sao cậu đã leo lên điểm cao nhất của bức tượng Thợ Săn và ở một mình cả đêm đó, khiến tâm trí bản thân phải vững như thép cho tương lai không thể tránh được. Ép buộc bản thân phải chấp nhận sự thật khủng khiếp rằng, sớm thôi, cậu sẽ phải giết Nephis.
Đó là tại sao cậu từ chối những khi Ngôi Sao Thay Đổi muốn chữa trị cho cậu. Làm sao cậu có thể cho phép cô chịu thứ đau đớn tồi tệ của ngọn lửa trắng, biết rằng cô đang chịu đựng cho lợi ích của kẻ giết cô trong tương lai?
Và đó là tại sao cậu đã không cố biết hết về tất cả những kế hoạch bí mật của cô, giữ bản thân ổn thỏa trong vai trò một người lính đánh thuê. Một người ngoài. Cậu biết rằng, cho dù chuyện gì xảy ra, họ vẫn sẽ đến đây, vào giờ phút này, buộc phải chiến đấu.
Định mệnh...định mệnh là một kẻ địch kinh khủng. Cậu biết rõ hơn đa số.
Cuối cùng, định mệnh luôn chiến thắng.
Đánh bại nó gần như là bất khả thi.
...Hơi nhúc nhích, Nephis nhìn cậu và trả lời, giọng nói cô có vẻ đăm chiêu kì lạ:
"...Cuộc sống không phải một câu chuyện. Nó chỉ kết thúc khi cậu chết đi."
Sunny mỉm cười.
"Vậy...cô sẵn sàng để chết?"
Những tia sáng trắng lóe lên từ sâu trong mắt Ngôi Sao Thay Đổi, cô trả lời nó bằng một câu hỏi khác:
"Còn cậu?"
Thay vì trả lời, Sunny triệu hồi Mảnh Vỡ Đêm Khuya và giơ nó lên, vào tư thế chiến đấu.
Đối diện cậu, Nephis cũng đang làm vậy, thanh kiếm bạc của cô tự dệt từ ánh sáng chói mắt.
...Đương nhiên, cả hai người họ đều không có ý định giết người còn lại. Họ cần người còn lại phải sống, ít nhất là đến khi người chiến thắng đã đi qua Cổng Dịch Chuyển. Nhưng mà kẻ thua cuộc sẽ sống được bao lâu sau đó? Đặc biệt là nếu họ bị đánh thảm hại đến mức đã mất đi khả năng kháng cự thêm nữa.
Ở lại có nghĩa là chết.
...Trong lúc tòa tháp khổng lồ cổ đại rung chuyển quanh họ, chênh vênh trên bờ vực sụp đổ, Lạc khỏi Ánh Sáng và Ngôi Sao Thay Đổi chuẩn bị chạm kiếm.