Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 373: Gặp Lại



Chương 373: Gặp Lại

Rời khỏi Tòa Nhà Người Ngủ, Sunny có cảm giác ngay cả cơn gió lạnh lẽo cũng không thể khiến cậu không buồn ngủ nữa. Tự hỏi đang là mấy giờ, cậu ngước lên theo thói quen và nhìn mặt trời.

Nhưng mặt trời lại không đúng.

Đột nhiên, Sunny tỉnh táo, tay cậu theo bản năng vươn ra để triệu hồi Mảnh Vỡ Đêm Khuya. Mất cậu vài giây để nhận ra sai lầm của bản thân.

'Ồ. Mặt trời bình thường. Chỉ là nó không giống ở Vùng Đất Lãng Quên.

Cậu cũng không cần phải dùng bầu trời để đo thời gian nữa. Có thiết bị liên lạc mà có thể cho cậu biết chính xác thời gian bây giờ, đến từng nano giây.

Lắc đầu, Sunny quay trở về bệnh viện. Cậu đang trễ cho một buổi tưởng niệm. Đại loại.

Những người sống sót của Quân Đội Mộng Giả đáng lẽ tập trung vào ngày hôm nay để ăn mừng những người còn sống và tưởng nhớ những người đã ngã xuống.

Tiến vào trung tâm y tế, cậu đi về phía phòng hội nghị, rồi hơi lưỡng lự ở trước một cái màn hình mà gắn ở trên tường. Trên đó, một trăm cái tên được hiện lên, liệt kê tất cả những người mà còn sống quay lại.

Và ở trên cùng, có ba cái tên rất đặc biệt:

"Nuôi Dưỡng bởi Sói"

"Nightingale"

"Bài Ca của Kẻ Ngã Xuống"

Effie, Kai, và Cassie...

Sunny nhìn chăm chú ba cái Tên Thật một lúc, rồi chậm rãi cúi xuống. Ngay bên dưới là tên của cậu.

Với biểu hiện nghiệt ngã, Sunny mở cửa và tiến vào sảnh.

Những người Ngủ từng ở Vùng Đất Lãng Quên đều ở đây cả, ít nhất thì những người mà tỉnh lại ở học viện, hoặc là những người có thể đến kịp. Cậu nhìn quanh đám đông, tìm kiếm những gương mặt quen thuộc.

Kì lạ khi nhìn thấy những người này ở thế giới thực. Đặc biệt là khi thiếu Nephis.

Bây giờ khi mà họ đã ra khỏi nguy hiểm và đã mất đi người thủ lĩnh, không có nhiều thứ giữ họ với nhau, và rất nhiều thứ để tách họ. Trước đó, họ đoàn kết vì sự cần thiết và ý chí khó cưỡng của Ngôi Sao Thay Đổi. Bây giờ, không có gì ngăn những mối thù hận cũ kéo họ rời xa nhau...

Vậy mà, cả trăm người ngủ có vẻ đoàn kết đến kì lạ. Có lẽ là vì trải nghiệm bi kịch ở thế giới Mộng Ảo, hoặc là thứ gì đó khác mà Sunny không hiểu lắm, nhưng nói chung là không có sự ngăn cách gì giữa họ. Trái lại, những người Thức Tỉnh có mặt ở sảnh này đều có vẻ chia sẻ một mối quan hệ vô hình với những người khác.

'...Kì lạ.'

Nhiều người chào mừng khi cậu tiến vào với những lời chào hỏi ấm áp. Sunny ngượng nghịu mimmr cười và cố đáp lại thiện ý của họ. Sau vài đợt gặp gỡ như vậy, cậu cuối cùng nhìn thấy Kai ở phía sau đám đông.

Sunny suýt vấp ngã và nhìn chăm chú cậu bạn kia vài giây.

'Nguyền rủa bản thân mình...'

Làm sao mà thằng này ngoài đời còn đẹp trai hơn nữa?

Quá trình Thức Tỉnh đã khiến dàng người thon gọn của Kai còn duyên dáng hơn nữa, gương mặt hoàn hảo đẹp trai hơn nữa, và đôi mắt xanh lục như phóng điện thậm chí còn hấp dẫn hơn nữa. Mái tóc nâu vàng bóng loáng của hắn bây giờ đã được cắt gọn gàng và làm kiểu, quần áo thì đơn giản và cực kì thời trang, và vài món trang sức mà hắn đeo bằng cách nào đó còn có thể khiến những đường nét của hắn càng được tô điểm hơn nữa.

'Quá...quá là bất công!'

Tiếc hận thở dài, Sunny đi qua đám đông và lại gần bạn mình. Kai phát hiện cậu từ phía xa, và rồi, cả cái sảnh hội nghị như là trở nên sáng hơn vì hắn ta nở một nụ cười rực rỡ.

"Sunny! Cậu đến rồi!"

Sunny muốn trả lời, nhưng rồi đứng hình trong một giây, phát hiện một người lạ bên cạnh chàng trai trẻ có duyên. Một cô gái trẻ gầy gò, bệnh tật ngồi trên một chiếc xe lăn, nhìn họ chằm chằm với biểu hiện mệt mỏi.

Rõ ràng là có gì đó không đúng với cơ thể cô ấy. Cô gầy đến không khỏe mạnh, làn da tái nhợt thì như căng lên bộ xương dễ vỡ và cột sống cô hơi vặn vẹo kì lạ. Chân cô có vẻ yếu ớt và không có sức sống, được ngượng nghịu đặt trên nơi để chân của xe lăn. Cổ cô rõ ràng đang chật vật với cân nặng của đầu mình.

...Chỉ khi cô gái trẻ kia mỉm cười tinh nghịch thì cậu mới nhận ra cô.

"Sao vậy, ngố? Cậu bị vẻ đẹp của tôi làm ngu người hả?"

Cười khúc khích, Effie xoay cái xe lăn, như thể cho cậu cơ hội để ngắm nghía thật kỹ.

'Effie...đó...đó là Effie?'

Sunny nhìn cô chăm chú một vài giây, cố liên kết hình ảnh nữ thợ săn mạnh mẽ mà cậu quen biết - cao ráo, mạnh mẽ, xinh đẹp, và tràn đầy sức sống - với cô gái gầy gò, yếu ớt này. Cậu chỉ lên tiếng khi mà cơn đau từ Khiếm Khuyết như muốn đâm thủng đầu cậu:

"Không hẳn. Cái...cái quái gì xảy ra với cô?"

Effie mỉm cười và nhún vai.

"Không gì cả. Tôi luôn như thế này, ở thế giới thực."

Có gì đó rục rịch trong trí nhớ của Sunny. Cậu nhớ lại lúc hai người họ ngồi trên xà nhà của nhà thờ đổ nát, thầm thì nói chuyện.

'...với vài người trong chúng ta, thế giới thực là địa ngục hơn cả thế giới Mộng Ảo.'

Đó là những gì Effie đã nói.

Nhận thấy biểu hiện kì lạ trên mặt cậu, cô nhếch mép cười.

"A, đừng có lo. Ít nhất thì bây giờ tôi đã là người Thức Tỉnh, tôi có thể di chuyển tay mình. Nhìn nè..."

Cô nắm lấy tay cầm của bánh xe, rồi giữ xe thăng bằng trên một góc rồi quay nó lần nữa.

"Thấy không? Chẳng phải đó là thứ ngầu nhất cậu từng thấy hay sao?"

Sunny chần chừ một lúc, rồi khẽ nói:

"...Ừm. Đúng là một trong những thứ ngầu nhất, hơn xa."

Effie mỉm cười, rồi liếc sang Kai:

"Thấy không, Night? Cái hào quang người nổi tiếng của cậu còn lâu mới so sánh được với vẻ cuốn hút rực cháy của tôi."

Chàng trai trẻ nhìn sang cô, nhưng không nói gì cả. Thay vì vậy, hắn ta đột nhiên bước về phía trước và ôm chầm lấy Sunny.

"Sunny! Cảm ơn thần thánh là cậu còn sống!"

Sunny hơi cựa quậy, rồi đầu hàng cú ôm đó. Với vẻ mặt bỏ cuộc, cậu chịu đựng lâu nhất có thể rồi nói qua hàm răng nghiến chặt:

"Tại sao tôi lại không sống chứ hả, đồ ngu? Tôi đâu phải người bất tỉnh, với cơ thể dài lòng thòng mà phải lôi đến tận Cổng Dịch Chuyển!"

Kai ôm cậu chặt hơn nữa, rồi cuối cùng cũng thả ra. Lui lại vài bước, chàng trai trẻ tuổi chần chừ một hai giây, rồi thở dài.

"Dù vậy. Với vận may của cậu, tôi ngạc nhiên là cả Tòa Tháp không ngã lên đầu cậu."

Sunny đông cứng, rồi nặn ra một nụ cười.

"Ừm. Như vậy...sẽ rất tồi tệ, phải không..."