Chương 376: Lời Thề Vỡ
Triệu hồi kí tự, cậu liếc về một cụm cụ thể.
Ký Ức: [Chuông Bạc],[Vải Liệm Múa Rối],[Mảnh Vỡ Đêm Khuya],[Đá Bình Thường],[Gai Rình Mồi],[Suối Vô Tận],[Bông Hoa Máu],[Cánh Hắc Ám],[Mảnh Vỡ Ánh Trăng],[Á...ục],[Mặt Nạ Weaver],[Lời Thề Vỡ].
Cái cuối cùng, [Lời Thề Vỡ], đến từ thứ mô phỏng vặn vẹo của một trong bảy vị anh hùng cổ đại của Vùng Đất Lãng Quên, Lãnh Chúa. Mặc dù golem san hô hóa ra chỉ là Quái Vật Thức Tỉnh, Sunny vẫn có kì vọng cao cho món Ký Ức này.
Nhưng trước khi tập trung vào nó, Sunny nhìn chăm chú vào phần còn lại của kho vũ khí của mình.
'Một, hai, ba...'
Mười hai. Sau một năm liên tục chiến đấu và đổ máu, cậu chỉ có mười hai Ký Ức. Đương nhiên, cậu đáng lẽ đã có nhiều hơn hẳn nếu không cần cho Thánh ăn. Sinh vật trầm mặc kia đòi hỏi một lượng lớn tài nguyên để lên đến hai trăm mảnh bóng, một trong những mục tiêu của cậu.
Nếu không phải vậy, thì cậu đã thật sự kiếm bộn. Sunny đã xem bản thân là phát tài nhờ vào điểm cống hiến mà Thầy Julius sẽ thu xếp cho cậu. Nhưng nếu cậu có một hay hai chục món Ký Ức thừa có thể bán ra...thì, cậu không chỉ là giàu, mà là giàu nứt vách!
Đủ đề mua vài cái nhà, nếu cậu muốn vậy.
Có lẽ cậu vẫn có thể bán vài cái...
Nhìn những vũ khí và dụng cụ đáng tin cậy của mình, Sunny chần chừ.
Bây giờ khi mà cậu có thể dùng Bước Bóng Tối để dịch chuyển từ nơi này dến nơi khác, cậu không cần tăng cường khả năng di chuyển lắm. Nên, Gai Rình Mồi và Cánh Hắc Ám là những thứ có tiềm năng đem bán đấu giá...có lẽ? Nhưng chúng vẫn có hữu dụng.
Những thứ còn lại thì cậu còn không thể tưởng tượng bán ra, ít nhất là không phải trước khi có thể tìm thứ thay thế tốt hơn. Ngay cả Chuông Bạc, thứ mà thật sự thì cũng không hữu dụng lắm, nhưng có thứ như là...giá trị kỉ niệm.
Cái chuông nhỏ đó là món Ký Ức đầu tiên cậu nhận được. Và mô tả của nó thì, đại khái là...nó chạm đến gì đó trong tim cậu...
'Nguyền rủa, mình vừa mới dùng chất kích thích. Tại sao tâm trí cứ lung tung thế này?'
Cau mày, Sunny cuối cùng tập trung vào món Ký Ức mới.
Ký Ức: [Lời Thề Vỡ]
Cấp bậc Ký Ức: Thức Tỉnh.
Đẳng cấp Ký Ức: I.
Loại Ký Ức: Bùa.
Mắt cậu hơi mở to.
'Trúng mánh!'
Lại một món bùa nữa...may mắn thật! Háo hức, Sunny đọc tiếp:
Mô tả Ký Ức: [Họ lập một lời thề tồi tệ là sẽ tiêu diệt lời nguyền, hoặc là bị nó nuốt chửng. Những kẻ mà đã phá vỡ lời thề bị lời nguyền nuốt chửng, và những kẻ bị lời nguyền nuốt chửng đã phá vỡ lời thề của họ. Cuối cùng, không ai có thể thoát được lời hứa của họ.]
'Hử...rùng rợn. Chắc...chắc đây là cách quân đoàn cua được sinh ra?'
Cậu nhìn dòng kí tự tiếp theo:
Pháp Thuật Ký Ức: [Kẻ Phá Lời Thề].
Mô tả Pháp Thuật: [Lời Thề Vỡ ăn mòn linh hồn của những kẻ dám đến gần nó.]
Sunny nín thở vài giây.
'Một đòn tấn công linh hồn!'
Cả Sinh Vật Ác Mộng lẫn người Thức Tỉnh đều có nhiều cách để phá hủy kẻ địch. Tấn công động năng - đơn giản là thể chất - là thường thấy nhất, nhưng cũng có nhiều cách khác. Trong số chúng, tổn thương linh hồn là hiếm và khó phòng ngự nhất.
Không phải trùng hợp khi mà Kẻ Gặt Hồn Jet, người mà có Phân Loại cho phép cô tấn công thẳng vào linh hồn, lại bị nhiều người sợ hãi đến vậy.
Và bây giờ, Sunny đã có một đòn tấn công linh hồn trong kho vũ khí của mình.
Nhưng mà, có một vấn đề...
'Đợi chút...nó ăn mòn linh hồn tất cả những người đến gần? Vậy nó có ảnh hưởng mình luôn không vậy?'
Lông mày cậu nhíu chặt lại.
Sunny chần chừ một lúc, rồi thở dài, và triệu hồi món Ký Ức kia.
Nhanh chóng, một viên đá quý lấp lánh làm từ san hô đỏ đánh bóng xuất hiện trên tay cậu. Một giây sau đó, cậu đột nhiên rùng mình và rên rỉ.
Ngay khi Lời Thề Vỡ xuất hiện, một cảm giác bệnh tật tỏa ra khắp người cậu. Như thể có ai đó đang chậm rãi rút ra sức sống trong cậu...không chỉ vậy, cậu cũng cảm thấy yếu hơn.
Cúi xuống, Sunny nhìn hai cái bóng mình đang gợn sóng và phản ứng. Tên cáu kỉnh thì nhìn cậu chăm chú với vẻ phẫn nộ và đang giận dữ vung tay trong không khí, còn tên thân thiện thì đang tự ôm lấy bản thân có vẻ đáng thương và đi chầm chậm qua lại.
'Chết tiệt thật...'
Cậu đã nhận ra cái cảm giác suy nhược mà viên đá quý tạo ra. Nó là cùng cái khí thế mà đã khiến cậu yếu đi trong lúc chiến đấu với con golem san hô. Nó cũng là phiên bản yếu hơn vô số lần của đòn tấn công hủy diệt linh hồn từ mặt trời nhân tạo.
Nghiến chặt răng, Sunny hủy Lời Thề Vỡ. Chỉ khi nó biến mất hoàn toàn thì cậu mới có thể tự do hô hấp.
"Cứt..."
Tác dụng phụ nghiêm trọng. Làm sao cậu có thể dùng món bùa mới này nếu nó không chỉ dần giết kẻ địch, mà là cả bản thân Sunny? Thả nó xuống đất, rồi dùng Bước Bóng Tối để cút đi, và nuôi hi vọng?
Sunny ngồi im lặng một lúc, suy nghĩ. Rồi, một nụ cười dè chừng xuất hiện trên mặt cậu.
'Đợi chút...vậy chắc là được, phải không?'
Dời mắt khỏi những kí tự miêu tả viên đá quý phá hủy linh hồn, cậu tập trung vào mô tả của Ác Ma Bóng trung thành của mình.
Bóng: [Thánh Cẩm Thạch]
Cấp bậc Bóng: Thức Tỉnh
Lớp Bóng: Ác Ma
Thuộc Tính Bóng: [Bậc Thầy Chiến Đấu], [Kiên Quyết], [Tia Lửa Thần Thánh].
Kĩ Năng Bóng: [Hiền Nhân Vũ Khí], [Vũ Trang Địa Ngục].
Mảnh Bóng: [80/200]
Tập trung vào Kĩ Năng [Vũ Trang Địa Ngục], Sunny đọc:
Mô tả Kĩ Năng Vũ Trang Địa Ngục: [Giáp của Thánh Bóng có thể chứa đựng Ký Ức bùa để thừa hưởng pháp thuật của nó.]
Nụ cười cậu nới rộng.
'Tốt...đó là phần đầu tiên...'
Nhìn hơi cao hơn, cậu tìm thấy một chuỗi kí tự khác:
Thuộc Tính: [Kiên Quyết].
Mô tả Thuộc Tính: [Thánh Đá có khả năng kháng cự cao với mọi loại thương tổn, cũng như hoàn toàn miễn dịch những đòn tấn công tâm trí và linh hồn.]
Hoàn toàn miễn dịch tấn công tâm trí và linh hồn...
'Ngon!'
Sunny thỏa mãn thở ra. Lời Thề Vỡ chỉ bản thân nó thì khá là vô dụng, nhưng khi kết hợp với Kĩ Năng và Thuộc Tính đặc biệt của Thánh, thì nó sẽ khiến cái Bóng của cậu thậm chí còn chết chóc hơn nữa.
Đó là vì Thánh là một loại ác ma rất đặc biệt. Một kẻ mà không thể bị xâm lấn hay rung chuyển. Cả tâm trí và linh hồn cô đều...ừ thì, cái bóng sống bên trong cơ thể cô thay vì linh hồn...đều hoàn toàn không thể đánh bại.
Cậu chỉ phải đảm bảo không ở đâu gần bức tượng sống một khi cô khảm viên đá quý vào bộ giáp.
Khó, nhưng mà làm được.
Và nói về giáp...
Cậu vẫn chưa xong khám phá Ký Ức của mình.
Thật ra thì, cậu để món ngon nhất lại cuối cùng.
Nhìn những kí tự tỏa sáng, Sunny tập trung vào một chuỗi cụ thể. Cái mà trông vỡ vụn và không hoàn chỉnh:
Ký Ức: [Á...ục]
Bây giờ khi mà cậu đã Thức Tỉnh, cậu cuối cùng có thể khôi phục bộ giáp mã não mà đã mua từ Stev chỉ với cái giá rẻ bèo là vài mảnh hồn.
Bộ áo giáp Vượt Giới Hạn Đẳng Cấp Sáu - món Ký Ức mạnh mẽ nhất mà cậu sở hữu.
Thậm chí là từng thấy...
Triều hồi [Á...ục], Sunny gồng cơ bắp, và với chút nỗ lực, đã có thể đặt nó lên sàn trước mặt cậu. Kể cả khi cậu đã trở thành một người Thức Tỉnh, cân nặng của món Ký Ức đá này vẫn không phải thứ mà cậu có thể dễ dàng chịu đựng nếu không dùng cả hai cái bóng hoặc là lãng phí tinh túy để tăng cường sức mạnh.
Thở hơi nặng nề, Sunny quan sát món Ký Ức bị thương tổn.
Bộ áo giáp tấm cổ đại đen tuyền. Thiết kế tinh xảo và trang nghiêm, tỏa ra cảm giác quyết tâm hắc ám và sự duyên dáng cứng cáp, kiên quyết. Bề mặt bóng loáng của nó có vẻ hấp thụ và cắn nuốt bất cứ ánh sáng nào rơi vào nó. Mọi phần của bộ giáp hoàn hảo nối liền nhau, tạo ra một rào cản thép không thể xâm phạm, gần như không có vết nối.
Ừ thì...không phải thép, chưa phải. Đá.
Bộ giáp cổ đại trông cực kì tương tự với thứ mà Thánh Đá đã mặc, và bây giờ khi Bóng đã là Ác Ma, chúng thậm chí còn giống hơn nữa. Nhưng mà bộ giáp mã não trước mặt Sunny vẫn ấn tượng hơn...Quyền quý hơn. Như thể được tạo ra cho một tồn tại với địa vị cao hơn.
Và cũng như bộ giáp Thánh mặc, nó sẽ chỉ biến từ đá thành hợp kim giống đá kì diệu nếu được đánh thức khỏi trạng thái bị động.
Nhưng vẫn chưa thể làm được, vì dệt ma pháp của nó bị thương tổn. Để chữa trị nó, khả năng tự khôi phục của món Ký Ức vỡ phải được kích hoạt bằng cách đổ vào tinh túy. Thứ mà không ai ở Vùng Đất Lãng Quên đã có thể làm.
Nhưng mà bây giờ thì đã khác.
Bây giờ, Sunny là một người Thức Tỉnh. Không chỉ có thể điều khiển dòng chảy bóng tinh trong cơ thể, cậu thậm chí còn có Rắn Linh Hồn để giúp cậu dẫn dắt nó.
Đặt tay lên bề mắt lạnh ngắt của tấm giáp ngực mã não, Sunny nhắm mắt lại...
Và điều khiển tinh túy tiến vào bộ giáp mã não...