Chương 381: Roan Của Lông Vũ Trắng
Con griffin gập cánh lại và lao xuống, rồi mở nó ra ở gần mặt đất để làm chậm lại cú ngã. Sunny giơ lên một tay để che mắt khỏi bụi mà bị cơn gió mạnh mẽ thổi bay lên.
'...Mạnh.'
Con thú mạnh mẽ kia tỏa ra ánh sáng hư ảo và biến mất trong một làn mưa tia sáng, để người cưỡi nhanh nhẹn tiếp đất. Hắn nhanh chóng giữ thăng bằng và đứng thẳng người, rồi quay sang Sunny.
Người đàn ông dáng cao trước mặt cậu có bờ vai rộng rãi, mạnh mẽ. Hắn mặc một bộ giáp nhẹ được làm từ thứ vảy cứng cáp của một con quái vật không rõ, với một cái khăng quàng cổ màu xanh được quấn một cách lơ đãng. Tóc hắn có màu rơm, và bộ râu nam tính cũng vậy.
Đôi mắt người lạ này có màu xanh dương sáng sủa, và có vẻ chú tâm đến nguy hiểm.
Sunny nhìn chăm chú hắn ta một lúc rồi tôn trọng cúi mình, che mặt mình trong quá trình đó.
"Bậc Thầy Roan."
Quả thật, người đàn ông trước mặt cậu không ai khác ngoài Vượt Bậc Giả Roan của gia tộc Lông Vũ Trắng - một trong ba Bậc Thầy ở Đảo Xiềng Xích.
Ừ thì...có lẽ là chỉ có ba.
Không như Vùng Đất Lãng Quên, vùng này của thế giới Mộng Ảo có vài Cổng Dịch Chuyển. Hai cái được tìm thấy và chinh phục, và biến thành Thành Thị của nhân loại. Cả Sunny lẫn Bậc Thầy Roan - cũng như đa số mọi người ở đây - đều thuộc về một trong số chúng, Thánh Địa của Noctis. Thành thị đó được cai trị bởi gia tộc Lông Vũ Trắng, một gia tộc dạng chư hầu của đại gia tộc Valor.
Thành Thị thứ hai thì khá là bí ẩn. Nó nằm ở ngoài rìa của vùng, gần Dãy Núi Rỗng đáng sợ, và thuộc về bản thân gia tộc Valor. Chỉ những người trực tiếp phục vụ cho đại gia tộc mới neo ở Cổng Dịch Chuyển đó, nên Sunny không hề biết được những thứ xảy ra ở đó, và những người Thức Tỉnh ở đó mạnh mẽ đến mấy.
Nhưng mà, cậu có biết một chút về Bậc Thầy Roan.
Dù sao thì người đàn ông này cũng là vợ chồng với Thánh duy nhất của Đảo Xiềng Xích.
...Roan nhìn Sunny từ trên xuống dưới, rồi nở nụ cười thân thiện.
"Chúng ta quen biết nhau?"
Sunny lắc đầu.
"Không, thưa ngài, chúng ta chưa từng gặp. Tôi chỉ vừa Thức Tỉnh vài tháng trước, nên...ờ...tôi mới đến Đảo Xiềng Xích."
Bậc Thầy vạm vỡ gật đầu rồi liếc sang cái xác con sói Ngã mà Sunny đã không kịp ném khỏi mép đảo. Khi Roan quay lại nhìn cậu, có chút đo lường trong đôi mắt lam xuyên thấu kia.
"Cậu giết con thú đó?"
Sunny hơi ngập ngừng vài giây, rồi gật đầu.
"Vâng. Tôi...ừ thì, tôi có thể rất may mắn, đôi lúc."
Gã đàn ông dáng cao lắc đầu.
"Đó là một con Quái Thú Ngã...à. Cậu chắc là Sunless. Từ Vùng Đất Lãng Quên."
Sunny mỉm cười.
'Nguyền rủa. Hắn ta biết tên mình...'
Cậu không có gì xích mích với người đàn ông lớn tuổi này cả, nhưng vẫn thích được nặc danh và bị coi thường. Đặc biệt là đối với những Truyền Nhân.
"Đúng vậy. Là tôi."
Bậc Thầy Roan gật đầu, như thể mọi thứ đột nhiên trở nên hợp lý, và rồi thoáng nhìn qua bầu trời.
"Cậu nên biết ở lại một hòn đảo đang dâng lên là nguy hiểm đến cỡ nào, đúng không? Tại sao cậu vẫn còn ở đây?"
Sunny chần chừ vài giây, rồi nhún vai.
"Tôi đang vừa định trốn thoát đến hòn đảo kế bên khi...ngài xuất hiện."
Người đàn ông cao thở dài.
"Ừ, ta cũng đã đoán vậy. Nhưng chắc cậu đã dùng hết vận may lên người con thú kia rồi. Cả ba hòn đảo liên kết với nơi này đều đang dâng lên. Cậu sẽ không thể trốn thoát kể cả có rời đi kịp lúc."
Sunny nhìn chăm chú ông ta một lúc, một biểu hiện chua chát hiện lên mặt cậu.
'...Chết tiệt.'
"Ờ...vậy còn con griffin xinh đẹp của ngài? Chắc chắn, nó có thể mang cả hai chúng ta đến an toàn?"
Roan cười nhếch mép.
"Hắn quả thật rất xinh đẹp, phải không? Ừ thì, cũng không quan trọng. Theo lý thuyết thì chúng ta có thể lao xuống dưới những hòn đảo và trốn thoát thông qua Bầu Trời Bên Dưới, nhưng tin ta đi, cậu sẽ không muốn gặp những thứ sống ở bên hắc ám của những hòn đảo. Ngay cả ta cũng sẽ lựa chọn né những thứ đó."
Sunny chớp mắt.
"Vậy chúng ta phải làm gì?"
Gã đàn ông cao bật cười.
"Ta đoán là cậu sẽ chuẩn bị trải nghiệm Nghiền Ép lần đầu tiên, Sunless. Nhưng đừng lo lắng! Sợi xích của hòn đảo này là ở phía ngắn hơn, nên nó sẽ không dâng lên quá cao...ừ thì, chắc vậy. Và có ta ở đây để mang cậu trở về Thành Thị nếu cậu bất tỉnh. Đương nhiên là với điều kiện chúng ta còn sống."
'Tuyệt...'
Thật ra đây không phải đợt Nghiền Ép đầu tiên của Sunny. Và đó không hẳn là trải nghiệm cậu muốn có lần thứ hai.
Nhưng mà có vẻ như không có lựa chọn khác.
Thở dài, cậu hủy triệu hồi Thánh, người mà đã ẩn nấp trong bóng tối ngay từ đầu. và cởi cái túi xuống. Rồi Sunny tìm một mảng cỏ êm ái và đặt nó xuống đất. Đằng sau cậu, Bậc Thầy Roan hủy đi bộ giáp vảy và tháo khăn quàng cổ, rồi cột nó quanh eo.
Càng ít cân nặng trên cơ thể trong đợt Nghiền Ép, thì càng dễ để chịu đựng, và cơ hội sống sót càng cao. Nhưng mà, Vải Liệm Múa Rối gần như hoàn toàn làm từ vải mềm, nên Sunny để nó lại. Cậu cũng không muốn để lộ hay là hủy đi Rắn Linh Hồn.
Trong lúc sợi xích khổng lồ rên rỉ và đổ chuông ầm ĩ, hòn đảo dâng lên cao hơn, hai người họ nằm trên mặt cỏ và chuẩn bị bị đè ép.
Bậc Thầy Roan nhìn chăm chú dáng người thon thả của Sunny, rồi nhìn lại cơ bắp mạnh mẽ của mình, và thở dài hơi ghen tị.
Đảo Xiềng Xích là một trong những nơi ít ỏi trong thế giới Mộng Ảo mà nhỏ và nhẹ là một lợi thế.
"...Nếu cảm giác muốn xỉu, quay đầu sang một bên. Không muốn tự ngộp bởi vũng ói của bản thân, đúng không? Ờ...xin lỗi nhóc nếu có hơi thô lỗ."
Sunny nhăn nhó và cảm ơn gã lớn tuổi kia với giọng bị đè nén.
Cậu đã có thể cảm giác được lực lượng vô hình đè cậu xuống mặt đất.
'Này...sẽ thật sự rất tệ.'
Như thể trả lời ý nghĩ đó, lực lượng vô hình đột nhiên mạnh lên, đập vào cậu như một cây búa khổng lồ.