Chương 408: Ôi, Không
Sunny bò ra khỏi buồng mô phỏng và nằm trên sàn nhà lạnh lẽo trong một lúc, thở dốc không thôi.
'Ảo ảnh thôi mà sao mệt quá vậy?'
Những kẻ thiết kế Mộng Cảnh quả thật kì lạ. Những kẻ thường đến Đấu Trường còn kì lạ hơn nữa. Sunny còn không thể biết nên bắt đầu từ đâu để hiểu những hành vi kì lạ của họ.
'Chắc mấy cái vòng tiểu văn hóa là vậy?'
Sau một lúc, cậu đứng dậy và đi lên lầu để làm chút thức ăn và bổ sung lại những năng lượng vừa dùng trong thời gian mãnh liệt và tiêu hao đó.
Sunny làm một bữa tối nhẹ, ăn nó như sói đói, rồi thư giãn trên ghế trong lúc uống một ly trà ngon lành.
Trong lúc nghỉ ngơi, thiết bị liên lạc của cậu rung lên.
Cậu uống một hớp tra, rồi mở ra một tin nhắn Effie gửi đến.
"Này Ngố! Thấy cái này chưa? Tôi tìm thấy bạn trai mới cho bạn gái của cậu rồi nè!"
Lời nhắn kết thúc với một gương mặt nháy mắt và một đường dẫn đến video.
Bối rối, Sunny bấm vào đường dẫn...và phun trà.
Quên việc chùi cằm, cậu nhìn chăm chú màn hình ba chiều trước mắt trợn to.
''Cái..cái quái gì thế này?!"
Video là...về cậu.
Nói chính xác là về trận đấu của cậu trong Mộng Cảnh.
Được quay với chất lượng ấn tượng, đoạn ghi hình của trận chiến ngắn ngủi với người trẻ tuổi mặc bộ giáp xanh đang lặp đi lặp lại, được thêm vào nhạc nền hoành trắng và đáng sợ. Dòng chữ được thêm vào "Tạp Chủng Chiến Thắng". Sunny nhìn chằm chằm nó một lúc, rồi chậm chạp cúi xuống nhìn lượt xem bên dưới video.
'B-bảy...bảy con số không?!'
Cái gã Leo Tấn Công kia nổi tiếng?
Sunny chỉ hoàn hồn lại bởi vì áp lực từ Khiếm Khuyết. Nghiến răng, cậu gửi vài tin nhắn ngắn đến Effie:
"Tôi chưa thấy."
'Cái quái gì đang xảy ra?'
Cảm thầy chần chừ, cậu lên mạng và gõ "Tạp Chủng, Mộng Cảnh" vào thanh tìm kiếm. Ngay lập tức, hàng ngàn kết quả hiện lên, tất cả đều có hình ảnh đáng sợ của Mặt Nạ Weaver.
Sunny nuốt nước miếng.
"Ôi, không. Ôi, không."
Cậu mở ra đường dẫn đầu tiên, và suýt phun máu.
"Tạp Chủng đánh bại Leo Tấn Công, Đạo Sĩ Saifer, và Gã Ngốc với ba đòn tấn công!"
Đoạn clip liên hợp ngắn của những trận đấu phát lên...cái này còn có nhiều lượt xem hơn nữa.
'Không hợp lý chút nào. Hai thằng kia cũng nổi tiếng?! Ba đòn gì chứ, mình đánh thằng thứ hai hai lần lận...'
Cảm giác có cơn đau đầu đang đến gần và hơi hoảng hốt, Sunny lướt qua dòng thông tin, và trở nên tái nhợt hơn mỗi giây.
Có vô số video, đầu đề, và thảo luận. Hàng ngàn người đang sôi nổi bàn luận những trận đấu, danh tính của cậu, và ý nghĩa ẩn giấu gì đó của lời nói của cậu nữa chứ. Có vẻ như họ đã bằng cách nào đó bị thuyết phục rằng cậu là một hiền nhân sâu sắc nào đó, đi lại nói những lời ngọc ngà về sự thông thái khai sáng.
Có cả những diễn đàn thảo luận chỉ để phân tích những "lời dạy" của cậu!
"Ôi, không..."
Sunny nắm đầu, nhận ra thằng ngu cậu nghe bàn về ở quán cà phê...là cậu! Nghĩ lại thì, có bao nhiêu bạn học của Rain cũng đang bàn về vụ này.
Con bé cũng thấy thứ rác rưởi này rồi?
Cậu rên rỉ.
...Ít nhất thì không ai có vẻ biết được Tạp Chủng là ai. Những nỗ lực che giấu danh tính đã có hiệu quả, cũng như Mặt Nạ Weaver.
Nhưng thứ tệ nhất vẫn còn chưa đến...
Trong lúc Sunny nhìn đống lộn xộn cậu tạo ra, những thông báo mới bắt đầu xuất hiện trên dòng thời gian.
"Tạp Chủng trở lại!"
"Tạp Chủng tiêu diệt Đấu Trường!"
"Bảy mươi chiến thắng trong sáu mươi phút: Cuồng sát kinh ngạc của Lãnh Chúa Tạp Chủng!"
"Tạp Chủng là con hoang của Thánh [GIẤU ĐI]: XÁC NHẬN!"
Cậu nhắm mắt lại.
'...Thần thánh. Đống cứt gì vậy nè?'
Mở một đường dẫn ngẫu nhiên, cậu đọc trong sự kinh hoảng:
Người Đồng Cảm #1 của Tạp Chủng: "Lời nói không có giá trị, im lặng là vàng! Quá sâu sắc. Cả thế giới quan của tôi về cuộc đời này đã bị thay đổi."
Chiếc Giầy Nào Đó: "Wow, bố tôi từng nói vậy với tôi khi tôi cố nói với ông về việc ở trường."
Người Đồng Cảm #1 của Tạp Chủng: "Đợi chút. Giầy...cậu là con của Tạp Chủng?"
"Người Dùng [Chiếc Giầy Nào Đó] đã đổi tên thành [Con Của Tạp Chủng]"
Con Của Tạp Chủng: "Chẳng phải chúng ta đều là những người con của Tạp Chủng?"
Sunny đóng lại đường dẫn đó và đến một trang khác.
"Im lặng là Vàng. Một cú kiếm chém là đáng giá hơn cả ngàn từ ngữ: một bài phân tích chuyên sâu cho chủ nghĩa triết lý hậu tân hư vô của Tạp Chủng."
'Hậu tân...cái gì cơ?'
Ngu người, cậu mở một đường dẫn khác.
"Phản ứng với 70 chiến thắng của Tạp Chủng! Ai kêu lên tiếng người đó thua!"
Và một cái khác:
"Tạp Chủng không tin vào phong cách. Phong cách chỉ để phân biệt người..."
Và một cái khác:
"Tôi đã qua đêm với Tạp Chủng: một lời thú nhận thật lòng của một cựu idol tập sự."
Tắt thiết bị liên lạc, cậu ngồi im lặng trong một lúc, rồi lại rên rỉ.
"Ôi, không!''
Đoạn ghi hình mới về màn biểu diễn ấn tượng của Tạp Chủng ở Đấu Trường bay quanh địa cầu cực kì nhanh chóng. Đói khát thông tin về chiến binh ác ma bí ẩn này, người ta dính như keo vào màn hình của họ...
Nói nhẹ nhàng nhất, họ không hề phải thất vọng.
Tạp Chủng vốn đã có danh tiếng đáng kể - hoặc ô danh tùy vào người hỏi đến - trở nên thậm chí còn phổ biến hơn nữa.
Sunny lớn lên ở ngoại ô, nên cậu chưa từng thật sự biết đến văn hóa mạng và sự kì lạ về fan hâm mộ của Mộng Cảnh. Đó là tại sao cậu đã đánh giá thấp nghiêm trọng hiệu ứng mà chuyến ghé thăm gần đây của cậu đến sân nghiệp dư đã có với những người hứng thú những thứ này.
Cậu vốn chỉ muốn đến được số chiến thắng yêu cầu để truy cập vào sân chuyên nghiệp sớm nhất có thể, nhưng lại không tính đến một thành tích xuất sắc đánh bại bảy mươi đối thủ trong một giờ sẽ trông như thế nào từ bên kia.
...Đặc biệt là khi nghĩ đến việc cậu đã giết nửa chục còn lại với tay không, thậm chí không thèm dùng vũ khí. Những trận đấu cuối cùng đó trông đặc biệt ấn tượng, hấp dẫn và dã man.
Nếu trước đây người ta gọi Tạp Chủng là kiếm ác ma, thì bây giờ cậu chỉ là ác ma trong mắt họ.
Tệ hơn nữa, mặc dù nó mất toàn bộ sức lực và rất nhiều cố gắng để Sunny có thể đạt đến những chiến thắng đó, vì việc gương mặt cậu luôn được giấu sau tấm mặt nạ đáng sợ, cậu lại có vẻ hoàn toàn bình tĩnh và hờ hững, như thể đánh bại nhiều người như vậy liên tiếp không là gì cả với cậu.
Như đi dạo trong công viên mà thôi.
Thêm vào việc cậu đã hủy đi thanh kiếm ở gần cuối tiếng đồng hồ đó và rồi còn lắc đầu trước khi rời khỏi, nó có vẻ như là Tạp Chủng không chỉ là một con ác ma, mà còn ghét bỏ tất cả những đấu sĩ còn lại.
Tạp Chủng thất vọng với họ...
Nỗi thất vọng đó thắp lên một ngọn lửa trong tim nhiều đấu sĩ của Mộng Cảnh, đẩy họ rèn luyện chăm chỉ hơn, đến cao hơn, trở nên mạnh hơn.
Địa vị của Tạp Chủng luôn ngay trước họ, gợi những người trai gái trẻ tuổi thứ họ cố gắng theo đuổi:
"Tạp Chủng"
"Chiến thắng: 100"
"Thất bại: 0"
Và đương nhiên, tất cả bọn họ vẫn tiếp tục thắc mắc về danh tính thật sự của cậu.
Rất nhanh chóng, có người đưa ra một liên kết hợp lý: một chiến binh trẻ tuổi phi thường tài năng xuất hiện ở Mộng Cảnh ngay sau khi một trăm người sống sót từ Vùng Đất Lãng Quên trở về thế giới thực, khiến tất cả những người Thức Tỉnh khác phải hổ thẹn.
Rõ ràng, Tạp Chủng là một trong một trăm anh hùng đó!
Nhưng người nào?
Không mất quá lâu để người ta giải đáp bí ẩn.
Trên một trong những diễn đàn trên mạng, một người dùng nặc danh viết:
"Mọi người, không phải quá rõ ràng hay sao? Ai là người trong số những chiến binh tài ba nhất của Vùng Đất Lãng Quên, và có nguyên nhân rất to để phải giữ bí mật danh tính?"
Một người khác trả lời:
"Đợi chút...đợi chút. Cậu nói đúng! Nó ngay trước mắt chúng ta ngay từ đầu!"
Rồi, một mẫu tin tức lan tỏa khắp mạng lưới toàn cầu như lửa cháy rừng:
"Danh tính thật sự của Tạp Chủng là..."
Kai của Nightingale!