Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 411: Phản Chiếu



Chương 411: Phản Chiếu

Sunny chưa từng chiến đấu ở dạng bóng, và thật sự, cậu thậm chí còn không biết phải làm như thế nào. Tất cả cậu có là bản năng, nhưng đó là không đủ. Thật ra thì tin tưởng bản năng quá nhiều là một biện pháp khá chắc dẫn đến cái chết của bản thân.

Trí khôn là vũ khí nguy hiểm nhất của nhân loại, và tâm trí đúng là thứ đã cứu mạng Sunny.

Nhận ra đối thủ không phải tàng hình, mà là một cái bóng y như cậu chỉ khoảnh khắc trước khi con vật kia đến chỗ cậu. Trong tích tắc đó, Sunny đã có thể nghĩ ra biện pháp duy nhất để tránh khỏi cái chết.

Trong lúc một cơn đau điếng đâm xuyên cả người cậu, cậu lao về phía trước...và thoát khỏi bóng tối, lăn trên cỏ. Nhảy đứng dậy, Sunny loạng choạng và ôm lấy bên hôn, máu chảy ra giữa những ngón tay.

"Argh..."

Cái bóng của thứ không rõ kia lao đến đuổi theo...và quét qua cơ thể cậu vô dụng, không gây ra tổn thương gì.

Dù sao thì nó chỉ là cái bóng.

Liếc nhìn vết rách mỏng trên Vải Liệm Múa Rối và vết thương sâu bên dưới nó, Sunny lùi lại. Cùng lúc, cậu ra lệnh cho hai cái bóng núp dưới bộ giáp và cường hóa cơ thể mình.

Những đòn tấn công vật chất không thể tổn thương những cái bóng...nhưng những cái bóng cũng không có cách nào để tổn thương vật sống. Đó là ý nghĩ mà đã cứu cậu. Nếu cậu không kịp chuyển thành dạng người, thì cậu khả năng cao là...đã chết.

Vì không chết, nên bây giờ cậu và sinh vật bóng kia ở vào thế giằng co.

Chủ nhân của Đảo Đền Tội cố tấn công cậu vài lần nữa, mỗi cú đánh đều vô lực như trước. Rồi, nó đứng hình, như thể hơi bối rối bởi tình huống này.

Sunny cuối cùng có cơ hội quan sát kĩ cái bóng thù địch kia.

Nó trông y hệt một cái bóng - một hình chiếu hắc ám, hư ảo có màu đen của một người được in trên cỏ. Sinh vật có vẻ có hai chân, hai tay, và một cái đầu. Nếu Sunny không biết nó là gì, thì có lẽ cậu đã cho rằng cái bóng này là được một người bình thường nào đó chiếu ra.

Nhưng mà ở đây không có ai khác.

Lùi lại và nhăn nhó vì cơn đau tỏa ra từ vết thương sâu bên hông, Sunny nhìn chăm chú kẻ địch và suy nghĩ điên cuồng:

'Không, không đúng...'

Sinh vật bóng này quả là chết chóc với người như cậu.

Nhưng với tất cả những người khác ở Đảo Xiềng Xích, thì nó hoàn toàn vô hại.

Vậy thì làm sao nó có thể giết nhiều người đến vậy? Và cả những Sinh Vật Ác Mộng? Làm soa cái bóng này có thể tàn sát nhiều sinh vật sống đến vậy?

Mắt cậu hơi trợn to.

Sunny ném tay sang một bên để triệu hồi Mảnh Vỡ Đêm Khuya...và vừa kịp lúc.

Thứ tiếp theo khiến cậu rùng mình.

Sinh vật lại di chuyển, và rồi, hai ngọn lửa hắc ám xuất hiện từ bóng tối. Một giây sau đó, một dáng người bước ra khỏi cái bóng. Đó là một chàng trai trẻ với làn da tái nhợt và đôi mắt tàn nhẫn, lạnh lẽo của một kẻ giết người giàu kinh nghiệm. Một tia điên cuồng cháy lên sâu bên trong đôi mắt đó.

Người lạ có tóc đen và mặc một bộ giáp nhẹ làm từ tơ mềm mại và vật liệu da màu đen, không bóng lưỡng. Trong tay hắn, thứ hiện hình kia cầm một lưỡi kiếm dài, hơi cong của của một thanh tachi khắc khổ.

Sunny cảm thấy sự sợ hãi nắm lấy trái tim mình khi nhận ra gương mặt trước mắt.

Đương nhiên cậu nhận ra nó. Nó là mặt cậu kia mà.

Nhìn con quỷ của Đền Tội như là nhìn vào gương.

'Đó, ờ...từ lúc nào mà mình đáng sợ vậy?!'

Sunny giật mình thụt lùi.

"Mày là cái quái gì?"

Hiện hình kia bắt chước biểu hiện cậu, rồi mở miệng. Môi nó di chuyển, nhưng mà lại không có âm thanh, như thể thứ này bị câm.

Sunny thì vẫn có thể đọc được môi nó.

"...Mày là cái quái gi?"

'Chuyện gì thế này...'

Trước khi cậu kịp hoàn tất suy nghĩ đó thì cậu đã phải phòng ngự từ đòn tấn công nhanh như chớp từ kiếm của kẻ địch.

Sunny làm chệch đòn tấn công đáng sợ và lùi lại, tay cậu run rẩy vì lực va chạm.

'Nguyền rủa...'

Tên khốn này có lẽ trông giống Sunny, nhưng nó khỏe hơn rất, rất nhiều. Cỡ một con Ác Quỷ Ngã...

Sunny không có thời gian để hồi phục trước khi tên song sinh độc ác kia lại đến nữa, tấn công với sự duyên dáng quen thuộc của phong cách chiến đấu của chính cậu. Lần này, mũi kiếm tachi cách mắt Sunny chỉ vài centimet.

Một nụ cười tàn nhẫn hiện lên mặt thứ hiện hình.

Sunny kêu lên.

Trong lúc thứ kia tung ra một đợt tấn công chí mạng, mỗi đòn đều nhanh gọn và tàn nhẫn, cậu chật vật bảo vệ bản thân và chiến đấu bất chấp cơn đau. Cậu chỉ vừa đủ thủ được...ít nhất là hiện tại. Vì sinh vật kia khỏe và nhanh đến vậy, Sunny không hề nghi ngờ bản thân sớm muộn gì cũng sẽ bị giết.

Làm sao có thể chiến đấu với kẻ mà biết tất cả chiêu trò của cậu, mà lại mạnh mẽ hơn nhiều? Ngay cả Khiêu Vũ Bóng cũng vô dụng...cố bắt chước phong cách của đối thủ mà cướp kĩ thuật từ bản thân Sunny thì được gì?!

Tình huống không hề ổn. Đặc biệt là vì máu vẫn đang chảy xuống thân mình Sunny.

Giữa hai cú đánh, cậu lao về phía sau và như muốn đâm thủng hiện hình kia với ánh mắt phẫn nộ.

"Mày...thằng khốn tội nhiệp...trong tất cả những gương mặt ngoài kia, mày lại phải chọn của tao? Thằng ngu, mày chẳng lẽ không thể chọn người nào đó, không biết nữa...cao hơn chút?!"

Bên trong thì cậu không thể không nghĩ:

'Không nói dối, phiên bản độc ác của mình trông...ngầu thật. Mình đẹp trai vậy ngoài đời sao?'

Sunny không rõ nên cảm giác như thế nào về điểm này.

...Đương nhiên là cậu không cố nói chuyện với sinh vật kia chỉ vì muốn tám chuyện.

Cậu chỉ đang cố phân tán nó trong lúc Thánh kéo cung.

Một giây sau đó, một mũi tên đen cắt gió, nhắm vào tim con quỷ này.

...Nhưng mà, chàng trai với đôi mắt đen tàn nhẫn đơn giản bước sang một bên và dùng kiếm quét đi mũi tên.

Sunny chửi thề.

Nhưng chỉ một giây sau đó, cậu trở nên thật sự tuyệt vọng, khi mà một gợn sóng đợt nhiên lan tỏa khắp cơ thể sinh vật kì lạ kia.

Trong một chớp mắt, thứ hiện hình kia đã thay đổi. Gương mặt nó đột nhiên trắng như đá vôi và xinh đẹp phi nhân loại, với đôi mắt rubi, gò má cao, và cặp môi đầy đặn. Vài mềm mại của bộ giáp biến thành đen như mã não và cứng như đá. Hình dáng và chiều cao của cơ thể nó cũng thay đổi.

Trước khi Sunny thậm chí kịp phản ứng, cậu đã không còn đối mặt phản chiếu của bản thân nữa.

Thay vì đó, cậu đang đối diện của Thánh.

'Cứt...'

Trong lúc cảm giác phát bệnh vì linh hồn chậm rãi tan nát tỏa ra khắp người, một bản sao hoàn hảo của ác ma trầm mặc giơ cung lên và bắn một mũi tên ngay hướng tim cậu.