Chương 428: Hòm Hám Của
Bất chấp sự tra tấn từ Nghiền Ép, Sunny không nhịn được mà thấy sung sướng. Không chỉ vì cậu vừa nhận được tám mảnh bóng và một Ký Ức mạnh mẽ, mà còn vì cậu đã tự mình đánh bại một con Ác Quỷ Ngã, còn không cần Thánh giúp đỡ.
Hắc Hiệp Sĩ cũng là Ác Quỷ Ngã. Nên tự mình giết được một con như này là có ý nghĩa rất nhiều với Sunny. Là một cột mốc mang nhiều ý nghĩa mà khiến cậu cảm thấy mọi sự cố gắng và tất cả những thứ kinh tởm mà cậu đã trải qua là không uổng phí. Cậu đang hoàn thành mục tiêu của mình.
Trở nên mạnh hơn.
...Đương nhiên là Mimic Châm Chọc không đáng sợ bằng kẻ canh gác nhà thờ đổ nát. Một là sinh vật có vẻ được tạo ta chỉ vì mục đích chiến đấu, còn kẻ còn lại thì dựa vào sự lừa gạt và mai phục con mồi. Dù vậy, con quỷ rương đó vẫn là một kẻ địch không hề dễ xử. Nói ngược lại, cái bản chất quỷ quyệt chỉ khiến nó càng nguy hiểm hơn.
'Argh!'
Trong lúc Đá Vặn Vẹo dâng lên cao hơn, Nghiền Ép tỏa ra lực lượng càng thêm đáng sợ, khiến sự vui vẻ của cậu nhanh chóng bị làn sóng khổ sở làm cho tan biến. Một tiếng rên rỉ đè nén thoát ra khỏi môi cậu.
'Chịu đựng...chịu thêm chút nữa...địa ngục sắp qua rồi.'
Bây giờ, cậu không biện pháp nào khác ngoài chịu đựng, chờ đợi, và nhìn vào cái bóng ở phía xa của Tháp Ngà.
Cái chùa tháp xinh đẹp lúc này có vẻ gần đến mức cậu suýt tưởng tượng bản thân có thể vươn nắm tay ra nắm trọn lấy nó.
Không có gì khác có thể làm, Sunny triệu hồi kí tự và nhìn đến cụm quen thuộc theo thói quen:
Mảnh Bóng: [223/2000].
'Không biết trong cái rương chết tiệt của có bao nhiêu xu...'
Liệu cậu có thể tạo ra tâm thứ ba với sự giúp đỡ của chúng?
Di chuyển ánh mắt, Sunny tìm đến cụm kí tự miêu tả Ký Ức. Có một món mới ở cuối danh sách.
Mắt cậu hơi sáng lên khi tập trung và đọc mô tả đó:
Ký Ức: [Hòm Hám Của].
Cấp bậc Ký Ức: Vượt Giới Hạn.
Đẳng cấp Ký Ức: IV.
'Hở...'
Sunny thật sự không tin nổi vận may của mình. Đây là món Ký Ức Vượt Giới Hạn thứ hai mà cậu nhận được chỉ trong vài ngày. Kể cả không tính đến phần thưởng chính của chuyến thám hiểm này - những đồng xu kì diệu - thì chuyến đi này đã cho thấy vô cùng có lời.
Nhưng mà cái rương ăn thịt kì lạ kia thì để lại Ký Ức kiểu gì?
Tò mò, cậu đọc tiếp.
Loại Ký Ức: Dụng cụ.
'Một Ký Ức thực dụng!'
Mặc dù không ngầu như giáp hay vũ khí, những món Ký Ức thực dụng lại là nền tảng của mọi kho vũ khí Thức Tỉnh. Ví dụ như của Sunny - vài món Ký Ức quý giá nhất của cậu là dụng cụ. Suối Vô Tận, Đá Bình Thường, Chuông Bạc...kể cả Mặt Nạ Weaver.
Háo hức, cậu cố quên đi cái áp lực khủng khiếp của Nghiền Ép và tập trung vào kí tự.
Mô tả Ký Ức: ["Cậu kì lạ thật!", Noctis nói. Tại sao người bạn mới của Noctis lại sợ cái rương như muốn chết thế kia? Tại sao cậu ta lại ngại đến tái cả mặt? "Đừng sợ, đây chỉ là mấy rương kho báu của tôi. Chúng không cắn đâu. Ừ thì...trừ cái này. Cái này sẽ ăn sống cậu."]
Sunny chớp mắt.
'Thú...vị nhỉ.'
Vậy là Noctis trong Thánh Địa Của Noctis là một người. Hơn nữa, ông ta hay bà ta có vẻ như có vài rương kho báu, tính cả cái mà có thể ăn thịt người.
Mimic Châm Chọc đã từng là thú cưng của Noctis này? Nếu là vậy...
Loại người gì mà lại có thú cưng là Ác Quỷ Ngã?
Đột nhiên đầy sợ hãi, Sunny tiếp tục đọc.
Pháp Thuật Ký Ức: [Hòm Quỷ Quyệt], [Rương Mông Mênh], [Tủ Di Động], [Cốp Giật Gân].
Sunny nhìn chăm chú kí tự với vẻ mặt đơ đơ.
'Mấy...từ này...nghĩa là gì chứ?'
Cố gắng hiểu lấy những cái tên của pháp thuật, cậu tự hỏi không biết có phải bị đột quỵ hay không, rồi nhìn mô tả của chúng.
[Hòm Quỷ Quyệt] Mô tả Ký Ức: "Ký Ức này có thể bắt chước hình dạng của bất cứ vật thể không sinh mệnh nào. Kích thước và độ tỉ mỉ của bản sao sẽ phụ thuộc vào dung lượng của Hồn Tâm người dùng."
'Hợp lý. Mình khá chắc là con Mimic chỉ lấy dạng một cái rương, chứ không phải sinh ra...được tạo ra...ở hình dạng đó. Không biết mình hiện tại có thể dùng những dạng gì.'
Cậu lại đọc kí tự
[Rương Mông Mênh] Mô tả Ký Ức: "Ký Ức này to hơn ở bên trong. Nó có thể được triệu hồi và hủy bỏ khi chứa những đồ vật không sinh mệnh. Kích thước của không gian chứa đồ, cũng như trọng lượng tối đa của những món đồ được chứa phụ thuộc và dung lượng của Hồn Tâm người dùng."
Sunny đè nén cảm xúc muốn cười.
'Ngon!'
Đây chính xác thứ cậu cần ngay lúc này. Pháp thuật này sẽ giúp với vấn đề ngay trước mắt - việc cần phải mang tất cả đống xu đi trước khi Đá Vặn Vẹo bị hủy diệt. Một lần nữa, may mắn ở bên phía cậu!
Nhưng không chỉ vậy, khả năng chứa đồ bên trong Hòm Ham Của, rồi chứa cái Hòm vào Hồn Hải, nó mở ra cả một đại dương những khả năng. Theo một cách, nó như là cái túi phi thường của Effie, nhưng tốt hơn nữa - cái túi đó phải được mang theo nếu trong đó có gì khác, còn Hòm thì có thể cất đi đến khi cần.
Và nếu vậy...liệu Sunny có thể mang những vật phẩm từ thế giới Mộng Ảo đến thế giới thực với nó? Cậu không thể chờ để xem thử.
Nghĩ về số tiền mà cậu có thể kiếm được, Sunny chuyển sự chú ý sang những pháp thuật còn lại:
[Tủ Di Động] Mô tả Ký Ức: "Ký Ức này có thể di chuyển và đi theo người dùng.]
'...Tốt! Sẽ giải quyết vấn đề phải mang đống vật phẩm nếu mình chứa quá nhiều trong nó. Dù sao thì chúng vẫn sẽ vô cùng nặng nề.'
[Cốp Giật Gân] Mô tả Ký Ức: "Ký Ức này sẽ tự bảo vệ khỏi những kẻ trộm. Bằng cách ăn thịt chúng."
Sunny chớp mắt.
'Cái này...hơi đáng sợ. Vậy là mình đừng nên trêu chọc cái Ký Ức kì lạ này ha?'
Nói chung, cậu phi thường vui vẻ với Hòm Hám Của. Món Ký Ức thực dụng này đơn giản là quá tuyệt! Không chỉ có khả năng giải quyết vấn đề trước mắt, nó còn sẽ khiến những chuyến thám hiểm trong tương lai của cậu ở thế giới Mộng Ảo dễ chịu và hiệu quả hơn nhiều. Còn không nhắc đến có lẽ có thể mang mảnh hồn quay trở về thế giới thực với sự giúp đỡ của nó, và bán chúng ở giá cao hơn...
Mảnh hồn là tiền, và tiền là khả năng mua Ký Ức. Có càng nhiều Ký Ức trong tay, Sunny sẽ có thể khiến Thánh đến hai trăm mảnh bóng nhanh hơn...và hi vọng là sẽ khiến hai người họ mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Bây giờ, cậu chỉ phải sống sót đợt Nghiền Ép.
...Cậu đã suýt chuẩn bị bỏ cuộc và biến thành cái bóng khi mà sợi xích thiên đường rốt cuộc cũng bị kéo căng, ngăn lại đợt dâng lên của Đá Vặn Vẹo. Lại một âm thanh điếc tai nữa vang lên trong không trung, rồi, mọi thứ trở nên yên lặng.
Nghiền Ép đã đến đỉnh điểm. Sunny đau đớn tệ hại, nhưng vẫn có thể chịu đựng. Cậu chỉ phải chịu đựng đến khi hòn đảo tiến vào giai đoạn hạ xuống, và áp lực sẽ từ từ giảm đi.
Sunny gồng ngực và thở từng hơi khó khăn.
'Cảm ơn thần thánh...'
Nhưng mà, trước khi cậu có thể nhẹ nhõm, cả hòn đảo đột nhiên rung chuyển, và một âm thanh kì lạ đâm xuyên tai cậu.
Nó nghe giống như...giống như âm thanh kim loại bị kéo đứt.
Sunny trợn to mắt.
'Cái...gì đó?!'