Chương 443: Những Bí Mật Của Hư Vô
Ở nơi hư vô tăm tối trống rỗng này...có gì đó thậm chí tăm tối hơn nữa đang ở xa, khuất khỏi ánh sáng của biển lửa phía trên.
Sunny nhìn vào cái bóng đen ở phía xa kia và rùng mình.
'...Cái quái gì? Nó làm gì ở đây?'
Xa bên dưới cậu, một hòn đảo nhỏ cắt từ đá đen trôi lơ lửng ở khoảng không bất tận, vây quanh bởi những táng đá hắc thạch vỡ tan, trôi nổi. Một cái đền chùa cao và tráng lệ đứng ở trung tâm của nó, xây từ thứ vật liệu đen hoàn mỹ mà không phải gỗ cũng không phải đá. Những bức tường không bóng của nó như thể nuốt chửng bất cứ ánh sáng nào chạm đến nó...
Đó là một bản sao hoàn hảo của Tháp Ngà...nhưng cùng lúc cũng là thứ tương phản của nó. Hai tháp trông giống nhau đến mức trong một giây, Sunny thậm chí còn cho rằng bản thân bằng cách nào đó đang ở phía trên Bầu Trời Bên Trên.
Nhưng không.
Hòn đảo mà Tháp Hắc Diện Thạch được xây trên là khác. Nó to hơn cái mà mọi người Thức Tỉnh ở Đảo Xiềng Xích đều đã quen nhìn thấy trên bầu trời, và không có những sợi xích đứt buông ra từ dốc đá. Trên bề mặt hoang vắng của nó, có vài kiến trúc bí ẩn, bị biến thành di tích theo dòng chảy thời gian. Vài trụ hắc thách nhô ngang từ mép, vươn vào hư vô trống rỗng như những cầu tàu kì lạ.
Từ trên cao, Sunny không thể thấy quá chi tiết. Nhưng cậu đang nhanh chóng đến gần nó...
'...Cứt!'
Quá nhanh chóng!
Sunny chần chừ một giây, rồi đè nén xúc động ngay lập tức triệu hồi Cánh Hắc Ám. Ngọn lửa thần thánh vẫn ở quá gần, và nhiệt độ của chúng có thể tổn thương Ký Ức mảnh mai kia. Cậu phải chờ một chút...vẫn còn thời gian.
Kể cả nếu như thời gian đó sẽ rất nhanh chóng cạn kiệt.
Sunny tiếp tục ngã, chờ đợi. Mỗi phút trôi qua, nhiệt độ của những ngôi sao bập bùng tán đi một chút. Và với mỗi phút, hòn đảo tăm tối kia trở nên gần hơn.
Cuối cùng, biết không thể lãng phí thêm thời gian nữa, Sunny triệu hồi Cánh Hắc Ám và ra lệnh cho nó biến cú ngã thành đà lướt. Áo khoác cánh chuồn chuồn biến thành bóng mờ ở sau lưng cậu...nhưng nó cũng bắt đầu tỏa ra vài hơi khói nhỏ, đe dọa bắt lửa bất cứ lúc nào.
'Nguyền rủa!'
Được hỗ trợ bởi pháp thuật của Cánh Hắc Ám, cú ngã của Sunny bắt đầu giảm đi từng chút. Nhưng mà tốc độ của cậu vẫn quá to lớn để có thể thủ tiêu chỉ trong một lúc. Nó đang nhanh chóng giảm đi...nhưng liệu có đủ nhanh để cậu không thành một đống máu trên bề mặt hòn đảo bí ẩn kia?
Và liệu cái áo khoác trong suốt thậm chí có chịu đựng được lâu đến vậy?
Sunny chửi thề và run rẩy trong lúc nhìn Tháp Hắc Diện Thạch đến gần.
'Chúc mình may mắn! Chết tiệt!'
Cuối cùng, cậu vẫn tiếp đất với đủ tốc độ để khiến mọi khúc xương trong hai chân tan nát. Nhưng mà vào khoảnh khắc cuối cùng, Sunny biến thành một cái bóng và chìm vào bóng tối sâu đậm phủ lấy hòn đảo. An toàn trong sự ôm ấp của những cái bóng, cậu chìm vào chúng, và cuối cùng cho phép bản thân thả lỏng.
'An toàn...mình an toàn...'
Cậu cuối cùng đã an toàn.
Ít nhất là trong một giây.
Sunny trong cả một thế giới đau đớn.
Bóng tinh cũng đang cạn kiệt.
Hơn nữa, cậu không hề biết có mối nguy hiểm khủng khiếp nào mà đang chờ đợi cậu ở hòn đảo bí ẩn mà núp trong phần sâu nhất của Bầu Trời Bên Dưới nhiều ngàn năm, hay có những bí mật chết người gì chờ đợi cậu bên trong Tháp Hắc Diện Thạch.
...Nhưng hiện tại, cậu không quan tâm. Cậu chỉ quan tâm bây giờ cậu không còn ngã nữa.
'Sung sướng...thuần túy là sung sướng mà!'
Lơ lửng trong sự ôm ấp của những cái bóng, Sunny không thể đủ thỏa mãn với việc lần đầu tiên trong gần một tháng, bản thân đang...ở yên. Cậu cuối cùng có đất chắc chắn dưới chân! Đương nhiên là mang tính ẩn dụ.
Dù sao đi nữa, thì đây quả là cảm giác tuyệt vời.
Sunny cho phép bản thân thư giãn và nghỉ ngơi một chút, an toàn ẩn nấp bên trong những cái bóng tăm tối, sâu đậm.
Sau một lúc, cậu thở dài và buộc bản thân chuyển sự chú ý đến thế giới bên ngoài. Di chuyển gần hơn đến bề mặt của hắc ám sâu đậm mà đang ôm lấy cậu, Sunny cẩn thận ngó ra bên ngoài.
'...Hử?'
Kì lạ, không có gì đón gặp cậu ngoài yên lặng, hoàn toàn yên lặng.
Không có Sinh Vật Ác Mộng nào trên đảo, không thứ kinh dị từ vực thẳm, không tồn tại khủng khiếp muốn nuốt sống cậu. Còn không có nổi một con titan báng bổ đang ngủ gần đó, chuẩn bị thức dậy khi bị âm thanh nhỏ nhất làm phiền.
Hòn đảo có vẻ...trống không.
Rất may mắn, khi nghĩ đến việc Sunny đã cạn kiệt bóng tinh và chuẩn bị phải quay trở lại dạng vật chất.
Cậu chần chừ vài giây, rồi kiểm tra thiết bị và bản thân.
Linh hồn bị thương nặng, nhưng không quá khả năng có thể tự hồi phục...với thời gian.
Cơ thể không hẳn là lành lặn, nhưng mà vẫn ở tình trạng khá tốt, khi cân nhắc đến mọi chuyện đã xảy ra. Cậu thậm chí còn đủ hai tay hai chân.
Cả Áo Choàng Địa Ngục lẫn Cảnh Tượng Tàn Nhẫn, cũng như Cánh Hắc Ám và cung của Thánh đều bị tổn hại nghiêm trọng. May mắn là không có món Ký Ức nào hoàn toàn bị phá hủy. Sẽ mất thời gian dài trước khi cậu có thể lại dùng chúng. Nhiều ngày...thậm chí có lẽ vài tuần.
Nhìn theo hướng tối, bản thân Thánh thì đã hoàn toàn khôi phục từ những vết thương mà cô chịu từ lúc ở Đảo Thuyền Đắm vài đời trước. Sunny thật ra đã có thể triệu hồi cô bất cứ lúc nào trong lúc ở Bầu Trời Bên Dưới, nhưng đã không có lý do gì phải làm vậy cả. Hơn nữa, cái rương kho báu chắc chắn đã không thể chứa cả hai, đặc biệt là nghĩ đến cân nặng của bức tượng sống.
Pháp thuật [Gương Hắc Ám] của Cảnh Tượng Tàn Nhẫn bây giờ cũng có hai cường hóa nguyên tố để Sunny có thể chọn. Kí tự của nó hiện lên:
Tích Trữ Hiện Tại: Lửa Thần Thánh.
Tích Trữ Tiềm Ẩn: Linh Hồn.
'Lửa thần thánh hở...'
Ừ thì, nếu như có gì hay ho cho việc bị thứ chết tiệt đó đốt, thì đó là bây giờ cậu có thể khiến người khác chịu nỗi đau tương tự. Nên có thể nói là hoàn toàn đáng giá...không phải nghi ngờ...
'Chắc phải xem thử.'
Và cuối cùng...Sunny bây giờ hoàn toàn chắc chắn là thứ ở đầu bên kia của Sợi Chỉ Định Mệnh hoàng kim là Tháp Hắc Diện Thạch. Trực giác của cậu bình tĩnh và im lặng. Cho cậu biết bản thân đã đến được mục tiêu.
Đâu đó bên trong, thứ gì đó mà liên quan sâu xa với định mệnh của cậu chờ đợi.
Liếc nhìn bóng dáng tráng lệ của tháp chùa đen, Sunny thở dài...và rời khỏi sự an toàn của bóng tối, hiện ra từ chúng và bước lên bề mặt hòn đảo mà không có nhân loại nào đến thăm trong nhiều ngàn năm.
Hay thậm chí có thể là nhân loại đầu tiên đến đây...