Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 450: Đốt Tay Thạch Cao



Chương 450: Đốt Tay Thạch Cao

Sunny bước lên mảng đá tan tành và chậm rãi đến gần đốt tay thạch cao kia, rồi quỳ xuống cạnh nó và ngập ngừng, quan sát ánh sáng hoàng kim kia.

Cậu đang cố xác định xem còn chút dấu vết nào của thứ thối rữa hay không, nhưng cũng cảm giác được lực hấp dẫn phát ra từ khúc xương và cảm thấy vô cùng khó dời ánh mắt khỏi nó.

'Tất cả những việc thần kinh này, chỉ để vì một khúc xương bé tí. Nó có những bí mật gì?'

Cậu chần chừ một giây, rồi vươn tay ra nhặt nó lên.

Sunny theo bản năng trông đợi nó sẽ tan tành thành một dòng tia sáng và nghe thấy Ma Pháp thông báo cậu vừa nhận được một Ký Ức mới, như việc đã xảy ra với Mặt Nạ Weaver...rằng món Ký Ức này có lẽ lại là một Giọt Ichor khác.

Nhưng không có gì như vậy xảy ra cả.

Khúc xương lạnh và trơn tru. Vẫn còn tủy bên trong đó, ướt át và bao phủ ánh sáng hoàng kim. Sunny hơi nghiêng đầu, bối rối. Cậu bây giờ phải làm gì?

Nghĩ lại thì việc khúc xương đốt tay không biến thành một món Ký Ức là hợp lý...thậm chí là rõ ràng. Dù sao thì Ký Ức là bản sao của những món đồ thực do Ma Pháp tái tạo, cũng như Tiếng Vang là bản sao của những sinh vật thực - hoặc là những món đồ được nó tạo ra từ đầu theo một quy tắc không rõ nào đó.

Thứ này thì...thứ này thì là hàng thật.

Khúc xương thạch cao không có liên quan gì đến Ma Pháp. Nó không phải hàng sao chép, nó là...bản gốc.

Sunny cau mày, cảm giác không chắc nên tiếp tục như thế nào.

Rồi, một cảnh tượng nhất định tiến vào đầu cậu. Lúc ở nhà thờ đổ nát của Thành Phố Hắc Ám, Thánh đã đứng trên thi thể gỉ sét của Hắc Hiệp Sĩ, nắm lấy một viên đá quý đen trong tay. Với chúng cảm xúc hắc ám cháy lên trong đôi mắt rubi, cô nâng viên đá quý lên miệng, và cắn nó.

Trước khi cậu hoàn toàn xử lý những ý nghĩa của hình ảnh đó, Sunny làm theo một bản năng kì lạ. Không cho bản thân thời gian để suy nghĩ về việc đó, cậu mở miệng, đặt đốt ngón tay vào...và nuốt nó.

'Cái gì?!'

Cậu chớp mắt vài lần.

'Mình vừa làm gì vậy?!'

Sunny nhìn chăm chú bàn tay trống rỗng, nơi mà vài giây trước có một khúc xương thần thánh, trợn to mắt.

Và rồi...như có một ngọn lửa phẫn nộ cháy lên trong ngực cậu.

'Cứt!'

Sunny ngã lăn ra sàn, cảm giác cơn đau khủng khiếp lan ra khắp cơ thể. Nó là cơn đau không thể chịu đựng mà cậu biết và nhớ quá rõ...cái cảm giác mà bản chất của bản thân bị bắt buộc thay đổi thành thứ mà đáng lẽ nó không bao giờ nên là. Mà không thứ gì nên là...

Hay có lẽ đơn giản là không được cho phép.

Nó là trái ngược của cảm giác sung sướng khi tái sinh mà mọi người Thức Tỉnh đều trải nghiệm sau khi hoàn thành Ác Mộng Đầu Tiên hay là quay trở lại từ thế giới Mộng Ảo lần đầu tiên...cảm giác mà cả cơ thể bị xé ra và ráp lại, chỉ để lại bị xé ra lần nữa.

"Argh! Lại...lại nữa rồi!''

Sự đau đớn tra tấn này rất tương tự quá trình cậu đã trải qua sau khi hấp thụ giọt máu của Weaver. Lúc đó, cảm giác như là mọi cơ bắp, tế bào, phân tử trong cơ thể cậu đều bị hủy diệt và tái tạo, lặp đi lặp lại, mỗi lần trở nên hơi khác đi. Cơn đau đặc biết khủng khiếp ở hai mắt, thứ mà đã có cảm giác như có ai đó đâm hai thanh kim loại nóng trắng vào chúng vậy...

Lần này thì khác.

Cơn đau tập trung vào cột sống, vào xương, vào tủy bên trong chúng. Ngón tay cậu đặc biệt có cảm giác như là có kim loại tan chảy, nóng sáng chảy xuyên qua chúng.

Sunny hét lên.

"Nguyền rủa! Thần thánh nguyền rủa! Nguyền rủa mọi thứ!"

Quá đau đớn...

Nhưng mà, sự tra tấn này không kéo dài lâu bằng lúc ở trong những tàn cây của Cây Nuốt Hồn. Sau vài phút tra tấn, Sunny cảm thấy Dệt Máu đột nhiên sống dậy và lao trong mạch máu cậu, hấp thu cái nhiệt độ khủng khiếp và mang nó đến từng tế bào trong cơ thể. Chậm chạp, nhưng chắc chắn, cơn đau giảm đi.

Nhưng quá trình biến đổi vẫn tiếp tục.

Sunny nằm la liệt trên sàn, đầy mồ hôi và thở dốc nặng nề. Cậu có thể cảm thấy bản thân đang thay đổi...đó là một cảm giác kì lạ và cực kì khó chịu, một cảm giác mà tràn ngập cảm giác sai trái sâu sắc, nhưng không đau đớn tận cùng như vài giây trước đó.

''Địa ngục à, quá...mức."

Giọng nói ken két và khô khan.

Sunny liếc sang một bên và phát hiện Thánh, người mà đã đứng yên lặng trên cậu và nhìn hướng khác với biểu hiện hờ hững.

'Quá vô tâm! Không có chút thương người gì cả..."

Ít nhất thì cái bóng vui vẻ có vẻ rất lo lắng cho cậu...hoặc là cho bản thân nó. Nó hồi hộp đi lại, quay sang Sunny vài lúc để ngượng ngùng đưa lời cổ vũ.

Cái bóng ảm đạm thì hiện đang quấn quanh cơ thể cậu, nên nó không thể đưa ra nhận xét gì. Mà dù sao thì cậu khá chắc chắn là nó sẽ trêu chọc cậu nếu có thể.

'Thằng vui vẻ kia...thật sự chướng mắt mà! Mình thà bị trêu ngươi còn hơn, nguyền rủa mọi thứ!'

Nghiến răng, Sunny nhắm mắt và chịu đựng cảm giác khó chịu của cơ thể bị tàn phá và tái tạo tốt nhất có thể.

Sau một lúc lâu - cảm giác như là vĩnh hằng - nó cuối cùng kết thúc.

Một cảm giác nhẹ nhõm sâu lắng tỏa ra khắp người Sunny. Nó cảm giác...rắn chắc hơn, bằng cách nào đó. Mạnh mẽ, cứng cáp...

Bền bỉ.

'Mình vừa mới...'

Giọng nói của Ma Pháp đột nhiên vang lên như sấm trong sảnh hắc ám, trang nghiêm, ngắt đứt dòng suy nghĩ của ậu.

Liệu cậu tưởng tượng hay sao mà có chút háo hức âm u trong giọng nói đó?

Nó nói:

[Một Thuộc Tính của bạn đã tiến hóa.]

[Bạn đã nhận được một Thuộc Tính mới.]

'Nói cũng như không!'

Sunny chật vật ngồi dậy, rồi vội vã triệu hồi kí tự.

'Mình...mình đợt này vừa làm gì với bản thân rồi đây?'

Kí tự lấp lánh trong không trung trước mắt cậu, và Sunny nhanh chóng nhìn vào cụm miêu tả Thuộc Tính của bản thân.

Thuộc Tính: [Định Mệnh], [Than Hồng Thần Thánh]...

'Đợi chút...than hồng?'

Cái này là mới. Cậu tập trung vào [Than Hồng Thần Thánh] và xem dòng kí tự của nó:

Mô tả Thuộc Tính: [Sâu bên trong linh hồn bạn, một ngọn than hồn của ánh sáng thần thánh, gần muốn bùng nổ thành một ngọn lửa rực rỡ.]

'Hở...vầy là mình bây giờ thân thuộc với thần thánh hơn nữa. Hợp lý...'

Dù sao thì cậu vừa mới nuốt một đốt ngón tay của một vị thần đàng hoàng...

Mất kiên nhẫn, Sunny quay lại danh sách Thuộc Tính, còn ba cái nữa. Hai cái đầu tiên thì cậu đã biết quá rõ...

[Con của Bóng Tối], [Dệt Máu].

Nhưng cái thứ ba thì mới, ở cuối cùng danh sách, có vài kí tự mới xuất hiện. Sunny nín thở và đọc:

Thuộc Tính: [Dệt Xương].