Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 463: CPLPT&NKCKNCAHMGS&NNĐĐĐKKĐNCVTTL,BTT(Q2)



Chương 463: Chuyến Phiêu Lưu Phi Thường Và Những Kì Công Kinh Ngạc Của Anh Hùng Mộng Giả Sunless Và Những Người Đồng Đội Đá Khắc Kỷ Đá Nói Chuyện Và Thánh Thầm Lặng, Bản Tóm Tắt (Quyển II)

Ba người họ ngồi xuống và được đưa đến một cái thực đơn bằng giấy kiểu cổ xưa để gọi món. Sunny nhìn chăm chú từ ''bít tết'' một chút, rồi rùng mình và chuyển ánh mắt về phía xa lát.

Vài phút sau đó, một người phục vụ đến gần để họ gọi món. Effie nói:

"Chắc là...ba phần bibimbap (cơm trộn), ba phần samgyeupsal (thịt ba chỉ), ba tô jjajangmyeon (mì tương đen), và ba phần tteokbokki (bánh gạo)."

Rồi, cô quay sang họ, mỉm cười ngây thơ, và hỏi:

"...Ồ, vậy còn hai người? Hai người gọi gì?"

Sunny suýt sặc nước mà cậu đang uống từ cái ly pha lê xinh đẹp.

Nhưng mà người phục vụ thì bằng cách nào đó đã giữ gương mặt bình tĩnh.

'Quá chuyên nghiệp...'

...Vì họ ngồi ở phòng riêng, Kai cuối cùng cũng tháo bỏ cái mũ và kính râm, rồi mỉm cười sáng lạn. Giọng nói hắn ta nghe chân thành đến mức nó khiến Sunny khó chịu...một chút.

"Mừng được gặp cậu Sunny. Effie và mình đã rất lo lắng!"

Sunny hắng giọng.

"Đó, ờ...cảm ơn. Chắc vậy. Tôi đại khái là...đã cho rằng hai người sẽ không phát hiện tôi biến mất."

Effie thở dài.

"Tôi đang bắt đầu ước gì tôi đã không phát hiện, đồ ngu ngốc! Dù sao thì...chuyện quái gì đã xảy ra? Tại sao cậu lại mất tích cả tháng trời?"

Cậu chần chừ, rồi nói:

"Hai người muốn nghe phiên bản dài, hay ngắn?"

Kai tò mò nhìn cậu:

"Chắc là bắt đầu với bản ngắn đi?"

Sunny gãi sau đầu.

"Được rồi. Vậy thì...cơ bản là tôi muốn tìm manh mối về một kho báu bí mật, nhưng lại suýt chút nữa là bị cái rương kho báu ăn thịt, ngã vào một vực thẳm không đáy trên xác một con ác quỷ, và bị những ngọn lửa thần thánh thiêu cháy. May mắn là có cái giọng nói này mà tôi đôi lúc nghe thấy trong đầu mình, và nó giúp tôi chỉ bị phỏng một chút."

Effie nghiêng đầu và nhìn cậu kì lạ. Nụ cười của Kai hơi tái đi một chút.

Sunny uống một ngụm nước và tiếp tục với giọng vô tư:

"Mà sao cũng được, sâu bên trong không gian hư vô kia, tôi tìm thấy một tòa tháp đen. Trong đó có vài thứ búp bê vỡ và một cánh tay đứt rời thối rữa, mà tôi đã...ở...ăn, đại khái. Từ trong tòa tháp đen của vực thẳm, tôi đi đến tòa tháp trắng ở trên trời, và rồi cưỡi một cái xương đuôi rồng trở lại mặt đất. Cơ bản là vậy. Ồ, và trước cả vụ đó, tôi đại loại là đã giết bản thân mình, chắc thế. Và cũng kiếm được một Ký Ức rất ngon từ cú giết đó nữa chứ!"

Cả hai người nhìn cậu chăm chú vài giây, rồi thở dài gần như cùng lúc.

Kai lắc đầu.

"Tôi rút lại lời nói vừa rồi. Nghe bản dài đi..."

Sunny giải thích những sự kiện mà dẫn đến việc cậu mất tích hơn cả tháng, giữ vài thứ bí mật - như là con số những đồng xu kì diệu mà cậu thu thập được, mọi thứ liên quan đến Weaver, và nguyên nhân thật sự mà khiến cậu khao khát trở nên mạnh hơn nhanh nhất có thể.

Khi cậu kể xong, Effie cười khúc khích.

"Ừ thì. Cái Thuộc Tính [Định Mệnh] đó của cậu dạo gần đây đúng là chạy quá tải ha?"

Một biểu hiện chua chát hiện lên mặt Sunny.

"Chắc vậy. Nhưng tôi đúng là đã có ba tháng ròng rã không có gì quá tốt hay quá tệ xảy ra trước đó. Nhưng là vậy đó, khi mà có chuyện xảy ra, thì một việc dẫn đến việc tiếp theo. Nhưng mà cũng không phải đều tồi tệ. Tôi đã thật sự cực khổ để sinh tồn, nhưng ngoài việc đó thì chuyến thám hiểm này quả thật là trời cho mà."

Kai uống một ngụm trà, rồi đăm chiêu mà nói:

"Vậy còn giọng nói...Mordret? Cậu tin tưởng người đó?"

Sunny chần chừ, rồi nhún vai.

"Sau khi đảm bảo hắn không phải do tôi tưởng tượng ra, tôi trở nên tin tưởng rằng Mordret quả thật là một Lạc, và khả năng cao cũng ở cấp bậc Thức Tỉnh như chúng ta. Cũng khả năng cao là hắn có thể đối thoại với tôi từ khoảng cách rất xa là vì mảnh gương mà tôi nhặt được sau khi giết Tiếng Vang nhân tạo kì lạ của hắn. Nhưng mà ngoài nhiêu đó...thì tôi không biết. Hắn ta rất bí ẩn, nói nhẹ nhất là vậy."

Cậu suy nghĩ một chút, rồi nói thêm:

"Mỗi thông tin mà hắn cho tôi đến hiện tại đều là sự thật. Và rất hữu dụng. Tôi có lẽ đã không còn sống nếu không nhờ hắn. Nên khó nói, thật sự."

Kai mỉm cười.

"Ừ thì, nếu vậy thì cậu ta ổn trong mắt tôi."

Sunny ngưng một chút trong lúc người phục vụ đến gần để mang đi những đĩa đã dùng xong và rót nước cho họ. Sau khi lại một mình, cậu im lặng một chút, rồi quay sang Effie:

"Mà tiện thể...tôi cũng tin rằng thứ hắn ta nói về Hạt Giống là thật. Tôi nghĩ tôi có thể lấy được Dao Hắc Diện Thạch, thứ mà theo hắn nói là sẽ khiến Ác Mộng dễ hơn. Nên...tôi muốn hỏi. Effie, tôi biết co có thể búng ngón tay và có hàng chục những tổ đội Thức Tỉnh mạnh mẽ trên thế giới đồng hành để chinh phục Ác Mộng Thứ Hai. Nhưng...cô có thể cân nhắc...thách thức nó với tôi?"

Cậu trông đợi cô ta trêu ghẹo mình một chút trước khi trả lời, nhưng Effie im lặng một chút, một biểu hiện nghiêm túc hiếm thấy trên mặt. Sau một lúc, cô ta nói:

"Thách thức Ác Mộng? Bây giờ, mới hơn bốn tháng kể từ lúc chúng ta Thức Tỉnh? Cậu bị điên hả Sunny?"

Cậu mỉm cười.

"Không, tôi không muốn nói là ngay bây giờ. Cả hai chúng ta đều cần thời gian để trở nên mạnh hơn và chuẩn bị, đương nhiên rồi."

Sau khi nói vậy, Sunny nhìn hướng khác.

"...Trong bảy tháng. Sau đông chí. Đó là khi tôi định quay trở lại Tháp Ngà và đi vào Hạt Giống đó. Cô sẽ đi cùng tôi chứ?"

Effie nhìn cậu một lúc lâu, rồi cũng mỉm cười.

"Chắc thôi. Tại sao không? Thậm chí là tôi còn thích vậy hơn những lựa chọn khác. Nhưng mà, Sunny...tôi có một điều kiện."

Cậu nhướng mày.

"Thật ư? Là gì?"

Effie liếc sang Kai, rồi bình tĩnh nói:

"Cậu cần thuyết phục Cassie tham gia cùng chúng ta. Tôi không biết chuyện gì xảy ra giữa hai người, nhưng không quan trọng. Những thành viên trong một tổ đội không cần phải làm bạn. Họ chỉ phải hợp tác tốt với nhau...và tổ đội chúng ta đã hợp tác hoàn hảo, lúc ở Vùng Đất Lãng Quên. Caster đã chết, Nephis thì mất tích...nhưng Cassie vẫn còn đó, và cả hai chúng ta đều biết Phân Loại của cô ấy là vô giá đến mức nào."

Trong lúc gương mặt Sunny tối sầm lại, cô nói thêm:

"Hơn nữa, chẳng phải cô ta neo ở Đền Thờ Đêm? Cô ấy có thể giúp cậu lấy cả Dao Ngà. Tên hoàng tử nhí gì đó đã nói là có cả hai sẽ tốt hơn. Ác Mộng là Ác Mộng và sẽ vô cùng chết chóc, cho dù cậu có chuẩn bị kĩ lưỡng đến mấy. Bỏ qua bất cứ lợi thế nào đều là ngu ngốc."

'Thuyết phục Cassie...'

Một cơn giận dữ và phản đối dâng lên từ sâu trong tim Sunny. Mặc dù cậu đã có thời gian để hồi phục lại sau những chuyện xảy ra ở Tòa Tháp Đỏ và hiểu được tại sao Cassie làm việc cô ta đã làm, nhưng cậu vẫn tràn đầy phẫn uất. Cậu vẫn còn tổn thương. Cậu vẫn không muốn nghĩ đến việc tha thứ cho cô ta...

Nhưng Effie nói đúng.

Cho dù cậu có cảm giác như thế nào về Cassie, thì cô ta vẫn là một món quà đối với bất cứ tổ đội nào...đặc biệt là bây giờ, vì cô ta đã trở nên tự tin hơn nhiều với sức mạnh của mình sau khi trở thành người Thức Tỉnh. Cô ta cũng có những người sống sót khác của Vùng Đất Lãng Quên mà đi theo cô trong lúc chờ đợi Nephis trở lại, và mối liên hệ với Gia Tộc Valor ở Đền Thờ Đêm.

Cậu không cần phải tha thứ để có thể chiến đấu cạnh cô ta. Cậu chỉ phải tin tưởng cô ta sẽ không phản bội cậu lần nữa...đây là phần khiến cậu miễn cưỡng. Mặc dù Sunny không muốn cho Cassie cơ hội để được tin tưởng nữa, cậu vẫn biết cô ta đã học một bài học cay đắng.

Một tiếng thở dài nặng nề thoát khỏi môi cậu.

'...Nên làm gì?'

...Vào lúc này, Kai, người mà đã giữ im lặng từ nãy đến giờ, đột nhiên lên tiếng:

"Nếu cậu không ngại...tính cả tôi nữa. Tôi cũng muốn thách thức Ác Mộng Thứ Hai với ba người. Thật ra thì...kể cả nếu cậu có ngại, thì tôi vẫn phải khăng khăng như vậy!"