Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 490: Điểm Ngoặc



Chương 490: Điểm Ngoặc

Sáu phút.

Đó là bao lâu Sunny đã có thể cầm cự đến khi tình huống chuyển từ xấu sang tồi tệ.

Đến lúc này, mặt đất trước Cổng đã chất đầy những cái xác, máu chúng chảy ra mặt đường như một dòng sông đỏ thắm. Cậu đã quên mất bản thân đã giết được bao nhiêu thứ quái vật, bao nhiêu thợ săn cổ đại đã bị cắt chém rụng. Bất chấp đám âm hồn xa xưa kia có mạnh và đáng sợ đến mấy, đợt tấn công của chúng đều bị phá vỡ bởi rào cản không thể xuyên phá mang tên lưỡi kiếm của cậu, Phân Loại của cậu, và ý chí của cậu.

Nhưng mà Sunny đã phải trả một cái giá.

Đến hiện tại, cơ bắp cậu nóng như cháy, và cậu phải buộc không khí vào và ra khỏi hai lá phổi như rực lửa. Áo Choàng Địa Ngục vẫn thủ vững, nhưng mà cơ thể bên dưới thứ kim loại giống đá đen kia thì lại tàn tạ và bầm dập. Bản thân bộ giáp thì đẫm máu và hơi móp ở vài nơi.

Nhưng mà những vết móp đó không đến từ đám thợ săn.

Trong làn sóng thứ ba, có những Sinh Vật Ác Mộng mới xuất hiện từ hắc ám sau Cổng...trong số đó có những con thú to lớn hơn, và đáng sợ hơn nhiều đám chó săn mà Sunny đã tàn sát.

Và những chủ nhân của chúng.

Đám ác ma của Gò Mộ bí ẩn cũng tương tự đám thợ săn khô rang, nhưng mà cao hơn, khỏe hơn, và được trang bị tốt hơn. Chúng dùng những loại vũ khí làm từ đá lửa được chế tạo thành thạo và giáp làm từ da thối rữa và xa, đôi mắt trống rỗng cháy lên những ngọn lửa đỏ đói khát.

Tệ hơn nữa, chúng thật sự biết cách dùng những thứ giáo và kiếm đá đó.

Bị tấn công bằng thứ phong cách chiến đấu chết người quỷ quyệt, kì lạ và hung tợn của đám ác ma nguyên thủy, Sunny hơi bị rối loạn. Thứ này không hề giống bất cứ phong cách nào cậu từng thấy trước đây. Chúng chiến đấu với một sự quyết tâm thẳng thừng nhưng lại xảo quyệt của một thú săn mồi đỉnh tiêm, và với ý chí tà ác để giết chóc bằng mọi giá, luôn luôn theo con đường hiệu quả nhất, dã man nhất để áp đảo đối thủ.

Đáng lẽ nó không nên thành công, nhưng mà quả thật là đã vậy.

Những vết móp hằn trên giáp Sunny có thể chứng minh cho sự thành công đó.

Ừ thì...chắc cậu cũng không nên bất ngờ. Nếu đám âm hồn cổ đại này đến từ những người mà tương tự với người tiền sử của thế giới bản thân cậu, thì chúng là loại thú săn mồi tàn bạo nhất những kẻ giết người tàn nhẫn nhất trên quy mô hành tinh.

Từ chút ít ỏi Sunny biết về lịch sử, những người cổ đại mà lan tỏa khắp hành tinh như một dịch hạch, tàn phá mọi loại sinh vật sống - kể cả những nhánh nhân loại nguyên thủy khác - như một cơn sạt lở. Với những vũ khí đá lửa và kiến thức về lửa, họ quả thật đã trở thành nguyên nhân và kẻ gây ra sự kiện tiệt chủng thứ sáu, cùng trình độ với thứ như là những thiên thạch khổng lồ hay là những sự thay đổi khí hậu bất chấp kích thước bé tí và tuổi đời ngắn ngủi.

...Cậu hơi thấy nhớ quân đoàn cua.

Dù sao đi nữa, Sunny bằng cách nào đó có thể giết chết đám chiến binh đáng sợ kia - ít nhất là vài tên trong số chúng. Hơn thế nữa, cậu chạm đến bản chất của Khiêu Vũ Bóng và tham lam hấp thụ từng chút tinh tế về phong cách chiến đấu nguyên thủy và hung tợn này, rồi phản chiếu nó ngược về làn sóng Sinh Vật Ác Mộng, mang điệu múa tử vong vốn đã khủng khiếp đến một trình độ dã man thật sự ớn lạnh.

Bông Hoa Máu thì từ lâu đã chạm đến giới hạn của nó.

Nhiều phút trôi qua, và mặc dù Sunny tàn tạ và trở nên mệt mỏi đến nguy hiểm, lượng dự trữ tinh túy bóng tối nhanh chóng giảm xuống, trong vài giây, cậu lại có cảm giác bản thân đang nắm nhịp chiến trường.

Rằng có lẽ...chỉ có lẽ...cậu sẽ có thể thủ được nơi này cả mười ba phút.

Và rồi, cậu nhận ra là sẽ không thể.

Khi phút thứ sáu kết thúc, một tiếng rống phẫn nộ rung chuyển thế giới, và một thứ to đùng lao về phía cậu từ trong hắc ám của Cổng. Rào cản xác chết mà cậu đã xây dựng trước nó nổ tung, và một con quái thú khổng lồ - cao gấp đôi Sunny và có cân nặng ít nhất hơn gấp hai chục lần - xuất hiện từ đám mây máu và mảnh xương, hai hốc mắt trống rỗng đầy ngọn lửa đỏ ma quái.

Sunny trợn to mắt nhìn nó chăm chú.

Sinh vật kia trông tương tự một con bò rừng bison khổng lồ, bộ lông đen lốm đốm và thối rữa, một dải xương đỏ mọc ra như gai đâm xuyên da dọc theo sống lưng của nó. Cái đầu con quái vật có hai cái sừng lởm chởm, đỏ như máu.

'Ngã...thứ đó là Ngã!'

Con bò rừng cũng khác với đám chó săn và đám thú to hơn mà cậu đã chiến đấu, vì nó - cũng như đám thợ săn cổ đại - cũng là một thứ âm hồn. Cái xác của nó bị làm sống lại bởi một tà linh ngọn lửa đỏ kia.

'Cứt thật!'

Sunny vội vàng ra lệnh cho [Lông Vũ Sự Thật] để khiến bộ giáp nặng hết sức có thể và hạ trọng tâm, biết rõ không thể cho phép thứ kia vượt qua mình.

Trong giây kế tiếp, hai ngàn kí thịt thối rữa và sừng bén nhọn đâm vào cậu ở tốc độ tối đa.

'Cứ...'

Trong một khoảnh khắc mọi thứ trở nên tăm tối.

...Rồi, Sunny thấy mình dội trên nhựa đường và lăn trên nó với tốc độ khủng khiếp, đến lúc một bức tường của một tòa nhà ngăn cậu lại và nổ tung, những tảng xi măng bay tung tóe.

'Không...tốt...'

Mất phương hướng, cậu lắc đầu, cảm thấy những giọt máu thấm bên dưới Mặt Nạ Weaver, rồi dùng Rắn Linh Hồn để giúp bản thân đứng dậy. Rồi cậu nhìn về phía Cổng thông qua màn sương đỏ máu mà đang làm mờ tầm nhìn.

Con vật to xác kia đang lại gần sáu người Thức Tỉnh kinh hoảng. Tốc đố của nó thì chậm, và bước chân thì loạng choạng.

Có một cái hố to ngay trên trán của nó, nơi mà những thứ xương dày, cứng cáp của cái đầu lâu tan nát và vỡ vụn, những đống đẫm máu rơi ra từ đó và ngã xuống đất.

Ngay trước cú va chạm, Sunny đã mang nắm tay bọc giáp xuống đầu nó, triệu hồi Mảnh Vỡ Ánh Trăng vào khoảnh khắc cuối cùng.

Cậu định đâm xuyên não thứ khốn kiếp to xác đó, nhưng vì va chạm bạo lực và quán tính của đợt va chạm, cậu đã làm vậy, và rồi đấm một cái lỗ xuyên trán con vật với găng tay gai của mình.

Suy nghĩ của Sunny chậm chạp và lung tung, nhưng cậu đã bắt đầu tỉnh táo lại.

'Hình như là bị chấn động não...'

Không thể vượt quá vài mét cuối cùng đến sáu người Thức Tỉnh, con bò rừng ngừng lại và lung lay. Chân nó đột nhiên khuỵu xuống, và nó ngã lăn ra, khiến mặt đất rung chuyển.

...Nhưng mà một cơn lũ quái vật đã lao vào lỗ hỏng mà nó tạo ra.

Đến không gian trống rỗng mà Sunny đã ở trước đó.

Vẫn hơi rối loạn, Sunny loạng choạng, rồi yếu ớt giơ lên Rắn Linh Hồn.

'Tệ. Thật sự rất tệ...'