Chương 513: Họp Chiến Tranh
Không lâu sau đó, cậu đã có thể nhìn ra những bóng dáng của bảy người đi qua sợi xích. Đi đầu là một mĩ nữ tinh tế trong một bộ giáp bóng lưỡng, mái tóc vàng nhạt nhảy múa trong gió. Cassie đeo một cái mặt nạ bạc che nửa mặt trên, tay đặt nghỉ trên chuôi của Vũ Công Yên Ắng. Nếu Sunny không biết cô ấy bị mù, thì cậu có lẽ đã không có lý do gì phải nghi ngờ đến.
...Những Người Giữ Lửa đã quay trở lại từ chuyến đi lâu ngày đến Rừng Xúc Phạm.
Cuối cùng, mất họ gần hai tháng để tìm...ai biết họ tìm gì trên hòn đảo ghê rợn, hẻo lánh đó. Và bây giờ, đến lúc Sunny đi cùng họ để tấn công xác thuyền đắm.
Cậu nhăn mặt.
Sau hai tháng không quay trở lại thế giới thực, những thành viên của tổ đội Cassie nhìn tơi tả và kiệt sức. Họ đầy bụi đất, và giáp thì mang những dấu vết từ vô số trận chiến. Nhưng mà, những người nam nữ trẻ tuổi kia có vẻ khỏe mạnh và trong tâm trạng tốt. Bước đi của họ vẫn có vẻ nhẹ nhàng và trong lúc họ đến gần hơn, Sunny có thể nhìn thấy những nụ cười trên môi họ.
Hai người trong số họ cẩn thận nâng một cái hộp to được làm ra từ những tấm gỗ thô sơ. Cậu đoán rằng nó chứa thứ gì đó mà Cassie đã bỏ ra hai tháng tìm kiếm.
Sunny nghiêng đầu, tò mò.
'Không biết là gì nhỉ?'
Dần thì họ cũng nhìn thấy cậu.
Cassie hơi chậm lại, và trong giây kế tiếp, Người Giữ Lửa đi phía sau cô nhẹ nhàng chạm lên vai cô và nói gì đó. Rồi, hắn ta chỉ về phía Sunny và vẫy tay.
Sunny thở dài và hủy đi Ký Ức về Lửa.
'Ugh...nhiều người...'
Trong sáu tháng ở Đảo Xiềng Xích, cậu đã quen thuộc với việc chỉ phải giao tiếp với những người Thức Tỉnh theo từng đợt. Biết rằng bản thân sẽ phải đi cùng những người mà có thể xem là xa lạ trong một thời gian và phải chiến đấu cạnh họ khiến Sunny không vui chút nào cả.
Về mặt đó, Mordret quả thật là một người đồng hành hoàn hảo. Hắn ta chỉ xuất hiện vài ngày một lần, và chỉ trong một lúc, giúp đỡ Sunny với những lời khuyên, rồi biến mất không dấu vết, không đòi hỏi gì ngược lại cả.
Phải chi mọi quan hệ đều đơn giản đến vậy...
Buồn là, bị hoàng tử bí ẩn kia dạo gần đây không biết ở đâu. Sunny đã chưa từng nghe từ hắn kể từ khi quay lại từ Tháp Ngà, gần như khiến bản thân cậu cho rằng cả vụ kia là do cậu tưởng tượng ra.
Mảnh gương mà cậu cất trong Hòm Hám Của khiến cậu nhớ lại nó là không phải.
Sunny nặn ra một nụ cười, và vẫy tay ngược lại với đám Giữ Lửa.
"Chào mừng trở lại! Mừng được gặp mọi người...đại loại vậy..."
Sau khi những Kẻ Giữ Lửa rửa ráy và ăn đầy bụng, họ tập trung ở một căn phòng rộng rãi mà được gia tộc Lông Vũ Trắng cung cấp. Sunny nhìn quanh và thầm thở dài.
...Tại sao phòng của cậu bé tí vậy? Kể cả nếu như Tên Thật của cậu là bí mật, Sunny vẫn là một người Thức Tỉnh cấp SS. Đối xử đặc biệt của cậu ở đâu hả?
Cái hộp gỗ to được đặt vào góc, và bảy người Thức Tỉnh tập trung quanh bàn. Cậu hơi chần chừ, rồi cũng đến đó.
"Chào, Sunny! Cậu sao rồi?"
Sunny im lặng vài giây, rồi nói bằng giọng trung lập:
"...Bận. Rất bận."
Chàng trai mà vừa hỏi mỉm cười.
"Thật sao? Cậu bận việc gì thế?"
Sunny triệu hồi kí tự, liếc nhìn một chuỗi cụ thể.
Nó là:
Mảnh Bóng: [1936/2000].
Cậu thở dài.
"...Đủ thứ việc. Mọi người chưa nghe nói sao? Tôi là một chủ cửa hàng không thể thiếu của Đảo Xiềng Xích. Nhân tiện, nếu mọi người muốn mua gì, cứ nói tôi biết. Kem đánh răng, gia vị, quần đùi...chúng tôi bán hết!"
Những người Giữ Lửa nhìn cậu với ánh mắt kì lạ, rồi cười.
'Có gì buồn cười? Đây là làm ăn đàng hoàng đó, đám ngu ngốc!'
Lắc đầu, cậu liếc lại cái bàn, nơi mà có một tấm bản đồ của Đảo Xiềng Xích, với những đường đi có thể dùng đến Đảo Thuyền Đắm được đánh dấu ra. Nhìn qua thì có vẻ như chúng đều được suy nghĩ chu đáo và an toàn hết sức có thể.
Một biểu hiện ảm đạm hiện lên mặt cậu.
"Vậy là mấy người nghiêm túc. Chúng ta thật sự sẽ tấn công một con Quái Vật Đồi Bại ở hang ổ của nó."
Cassie gật đầu.
"Đúng vậy."
Cậu thở dài.
"Để tôi hỏi cái. Cô bị điê..."
Nhưng mà, Sunny im lặng và không hoàn tất câu hỏi đó, và đột nhiên xấu hổ hắng giọng.
Cô gái mù cau mày.
"Cậu ổn chứ?"
Sunny quơ tay.
"Ổn, ổn! Đừng quan tâm tôi. Tôi, ờ...ồ đúng rồi, mấy người vài tháng rồi chưa quay lại thế giới thực."
Một trong những Người Giữ Lửa nhướng mày, và hỏi với vẻ mơ hồ:
"Ừm? Có gì quan trọng sao?"
Sunny nhìn hắn với biểu hiện không đọc nổi.
"Không. Đừng lo. Không, thật sự...sao cũng được, quay lại con Quái Vật Đồi Bại. Mấy người biết bao nhiêu về thứ đó?"
Cassie ngưng một chút, rồi nói:
"Bọn mình biết Cấp Bậc và Lớp, những đặc tính chung chung của nó, và vài chi tiết mà gia tộc Lông Vũ Trắng đã chia sẻ. Bậc Thầy Roan đã suy nghĩ về thứ đó trong quá khứ, nhưng chỉ thoáng qua mà thôi."
Sunny nhìn cô ta, rồi lắc đầu.
"Ừ thì, tôi không biết ông ta đã nói gì với mấy người, nhưng tôi đã tận mắt chứng kiến thứ quái vật đó. Nên để tôi cố diễn tả để mọi người hiểu..."
Cậu chỉ về phía Đảo Thuyền Đắm trên bản đồ và nói bằng giọng âm u:
"Xác thuyền nằm ở trung tâm hòn đảo, và sinh vật kia làm tổ ngay trong nơi chứa hàng của tàu. Đừng nghĩ là mọi người sẽ an toàn trước khi đến được con thuyền. Thật ra thì những dây leo của nó vươn ra dưới lòng đất và xuyên khắp đảo.
Cậu ngưng lại, rồi nói thêm:
"Vì nó là một Quái Vật Đồi Bại, phần lớn những người ở đây sẽ không thể cắt vào dây leo của nó, chứ đừng nói đến việc khiến nó đứt lìa ra. Dù sao thì mấy người đã không có Mảnh Vỡ Bình Minh để cường hóa Ký Ức nữa. Nhưng mà, nếu như bằng cách nào đó thật sự cắt được những sợi dây leo, thì mỗi vết cắt sẽ tạo ra một đám mây sương độc. Nhưng mà sẽ có độc trong không khí cho dù mọi người có cắt chúng hay không, đặc biệt là bên trong xác thuyền. Ở đó, hô hấp gần như là không thể.
Mỗi lời cậu nói ra thì những người Giữ Lửa càng trở nên nghiêm trọng hơn.
...Nhưng mà, họ vẫn còn ở tâm trạng quá tốt!
'Đám ngu này bị gì vậy?!'
Sunny hắng giọng.
"Ồ, và nhân tiện, có những Sinh Vật Ác Mộng khác trên đảo nữa. Đám Quái Thú Ngã to xác, khó chơi gọi là Búp Bê Thủy Thủ."
Cậu chần chừ, rồi nói thêm:
"Ừ thì, nếu có một điểm tốt trong cả tình huống, thì đó là sinh vật bên trong con thuyền thường ngủ đến khi một trong những dây leo của nó bị động đến. Cassie đã nói là nó yếu với lửa. Nên ý kiến của tôi là cứ thiêu đốt cả con thuyền, và cái thứ đáng sợ sẽ cháy cùng nó."
Những người Giữ Lửa nhìn nhau với biểu hiện kì lạ.
Cassie im lặng một chút, rồi ngượng ngùng nói:
"...Không, chúng ta không thể đốt con thuyền được."
Sunny chớp mắt vài lần.
"Làm ơn nói nghe xem, tại sao không?"
Cô quay đầu về phía cái hộp gỗ to ở góc tường, lưỡng lự vài giây, rồi trả lời:
"Vì bọn mình định sửa chữa nó."